Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 516
Cập nhật lúc: 2024-11-22 07:04:45
Lượt xem: 7
Chờ trở lại Tần Vương phủ, cả khuôn mặt liền đổi thành ý cười, cái loại ý cười rốt cục cũng xong cả rồi, toàn thân đều thống khoái, cảm thấy nhẹ nhàng vui vẻ hận không thể uống cạn mấy chén liền.
Làm cho thủ hạ đều cảm thấy luống cuống.
Tần Vương Triệu Diệu cảm thấy chiêu này còn cao minh hơn cả kế của Công Tôn. Tuy răng có người cho rằng quá mức tàn nhẫn, nhưng nếu hắn không ra tay, cuối cùng người c.h.ế.t chính là hắn.
Thắng làm vua thua làm giặc, đây đã là đạo lý từ xưa đến nay rồi.
Triệu Chân là người mà phụ hoàng hắn có ý muốn chọn để kế thừa đại thống.
Ban đầu chỉ là suy đoán của Triệu Diệu, dù sao những chuyện phụ hoàng hắn làm ra đối với hắn cũng không tính là chuyện tốt gì, về sau mới tin chắc như
vậy.
Bởi vì Điền Nam, bởi vì công lao, cái loại cẩn thận mưu đồ này, chuẩn bị đường ra, bước cuối cùng là cái gì đây, có phải là danh chính ngôn thuận lập thái tử.
Nếu hắn không ra tay, chỉ sợ sau khi Triệu Chân trở về sẽ trực tiếp lập thái tử. Sau khi biết Triệu Chân mất tích, trong mắt phụ hoàng đau lòng thật khiến người ta động dung a, thật muốn vỗ tay khen hay cho một màn phụ tử tình thâm của hai người này.
Triệu Diệu cũng không ghen ghét chuyện phụ hoàng hắn đối xử tốt với Triệu Chân. Hiện giờ hắn đã ba mươi tuổi, đã sớm qua cái tuổi vì phụ hoàng thiên vị mà ghen ghét nữa rồi. Cái hắn muốn chính là quyền lực, quyền lực chí cao vô thượng.
Hàn Văn Bách một mặt vừa cảm thấy tàn nhẫn, mặt khác lại sợ chuyện bại lộ nên khuyên nhủ vài câu.
Ngữ khí Triệu Diệu lạnh lùng cứng rắn: “Nếu cảm thấy bổn vương tàn nhẫn thì không cần miễn cưỡng chính mình, bây giờ vẫn có thể rời đi, còn kịp.”
Hiện giờ Triệu Diệu còn cách vị trí kia cơ hồ chỉ một bước chân, Triệu Chân hoặc là c.h.ế.t hoặc là tàn phế rồi, những người khác đâu phải là đối thủ của Triệu Diệu. Bọn họ muốn rời đi, nhưng Triệu Diệu ngay cả đệ đệ ruột cũng có thể giết. Vậy ngày sau kế vị, bọn họ sẽ có kết cục tốt nữa sao?
Tất cả mọi người quỳ trên mặt đất, miệng đồng thanh nói: “Chúng thần nguyện vì vương gia xông pha khói lửa, tuyệt không chối từ.”
Triệu Diệu lúc này mới hài lòng cười cười: “Chư vị yên tâm, ngày sau không thể thiếu chỗ tốt của chư vị. Trịnh Tiên, Cố Kiến Sơn bây giờ vẫn còn ở Tây
Bắc phải không?”
Người tên Trịnh Tiên nói: “Vẫn còn ở Tây Bắc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-516.html.]
Triệu Diệu cảm thấy không bắt được Cố Kiến Sơn cũng tốt, chỉ cần ngày sau hắn đăng cơ, không lo không dùng được Cố Kiến Sơn. Một thanh đao mà thôi, chỉ cần Triệu Chân chưa từng dùng qua thì hắn liền không so đo cái khác.
Hắn thậm chí cảm thấy hết thảy những chuyện phụ hoàng cũng không phải không có tác dụng, ít nhất hiện giờ giang sơn vững chắc, sau khi hắn kế vị có thể đỡ mất công làm rất nhiều chuyện.
Thiếu Cố Kiến Sơn, vậy hắn động thủ cũng thuận tiện hơn rất nhiều.
Phụ hoàng ngày phòng đêm phòng, sợ hoàng tử phía dưới vươn tay đến Tây Bắc, lại không nghĩ vừa vặn giúp hắn.
Tâm tình Triệu Diệu thoải mái hơn rất nhiều: “Yến Vương bên kia thì cứ ra sức đi tìm, cho dù ngày sau bị thương nặng, hắn vẫn là đệ đệ ruột của bổn vương, bổn vương sẽ không đối xử tệ với hắn.”
Người phía dưới trong lòng chợt lạnh, nói như vậy tức là cho dù có tìm được cũng phải đánh cho tàn phế.
Quả nhiên là tàn độc nhẫn tâm.
Đến cuối tháng mười một, vẫn chưa có tin tức về Yến Vương. Nhưng không ai đề nghị chuẩn bị tang sự cho Yến Vương cả.
An Khánh Đế không lên tiếng, ai cũng không dám khẳng định hoàng tử đã chết, càng không ai dám đề nghị lập Thái tử vào lúc này.
Bầu không khí trong triều giống như đông lại, dường như đang chờ Triệu Chân trở về. Thời gian kéo dài, Tần Vương cũng cảm thấy phiền lòng.
Có đôi khi hắn nghĩ, dứt khoát tìm một t.h.i t.h.ể có vóc dáng tương tự, coi như Triệu Chân đã chết.
Nhưng nếu chẳng may Triệu Chân vẫn còn sống, t.h.i t.h.ể giả mạo kia phải giải thích thế nào đây. Tần Vương hiện tại chỉ hận đám giặc cướp kia không lập tức đi dưới vách núi nhìn một chút, một đao kết liễu Triệu Chân.
Thật sự làm việc tâm không đủ độc ác nên mới để lại phiền toái cho mình như vậy.
Tần Vương phân phó: “Phái người đi tới mấy thôn trang phụ cận xem thử.”
Đến cuối tháng mười một, vẫn như cũ không có tin tức của Yến Vương. Lại có tin tức truyền đến dân gian, nói là Yến Vương điện hạ táng thân Lĩnh Nam, t.h.i t.h.ể bị dã thú cắn xé, ngay cả một mảnh y phục cũng không còn.