Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 524
Cập nhật lúc: 2024-11-22 07:06:59
Lượt xem: 1
Hiện giờ Khương Đường có tiệm lẩu của riêng mình, tuy rằng việc làm ăn so ra kém hơn Cẩm Đường Cư nhưng cửa hàng là của mình, tâm huyết và công sức
bỏ ra nhất định không thể so sánh được.
Sư phụ điểm tâm trong cửa hàng cũng không chỉ hoàn toàn dựa vào Khương Đường, mỗi tháng cũng sẽ tận tâm làm ra một loại điểm tâm mới. Thỉnh thoảng Lục Cẩm Dao cảm thấy cái gì thú vị thì sẽ nói ý nghĩ của mình cho sư phụ điểm tâm nghe, điểm tâm sư phụ cũng sẽ nghĩ cách để thực hiện.
Dần dần, đồ trong cửa hàng cũng có thêm những thứ là tâm huyết của nàng. Ví
dụ như, nàng cảm thấy loại này ngọt hơn một chút sẽ ngon hơn chua, hoặc làm sao để bày biện tinh xảo hơn một chút. Tuy rằng Lục Cẩm Dao không biết làm
nhưng khẩu vị vẫn tốt hơn sơ với các sư phụ trong cửa hàng.
Hơn nữa, nàng cảm thấy không thể chỉ trông cậy vào Khương Đường để làm ăn. Trong kinh doanh, Khương Đường thông minh, nhưng nàng cũng không kém.
Lúc chưa cùng Khương Đường làm những việc này thì không phải nàng cũng đã quản lý cửa hàng hồi môn đó sao, cũng không thiếu bạc.
Mấy gian hàng còn lại tuy rằng kiếm được ít hơn nhưng tốt xấu gì cũng là có lãi. Nàng có nhiều mối quan hệ, người quen cũng biết làm ăn, nếu cảm thấy không tệ thì nàng cũng có thể góp vốn chung vào đó. Trong thời gian dài, đương nhiên sẽ kiếm được tiền.
Đương nhiên, khi Khương Đường làm ăn thì nàng cũng có thể góp vốn. Có nhiều con đường thì sau này cũng thêm nhiều tác dụng. Đối với chuyện làm ăn Cố Kiến Châu rất ít quản, chính nàng tự nắm chắc là được, chuyện của Hàn thị vẫn là cái gương nhắc nhở nàng.
Tuy rằng sau khi Hàn thị xảy ra chuyện, nàng thuận lý thành chương quản gia, nhưng Lục Cẩm Dao chưa bao giờ vui sướng khi người gặp họa.
Nếu không giữ tốt bản tâm, nàng chính là Hàn thị tiếp theo.
Lục Cẩm Dao ở bên này ngoại trừ bánh kem sinh nhật thì còn chuẩn bị một cây trâm cài đầu, so ra không quý giá bằng lễ vật Trịnh thị tặng nhưng quý ở tâm ý.
Đảo mắt qua ngày mồng tám tháng Chạp, thời gian nhoáng lên một cái liền đến ngày hai mươi ba.
Lục Cẩm Dao sắp xếp xong mọi chuyện trong phủ, sáng sớm đã ra khỏi cửa.
Nàng đi tới Cẩm Đường Cư lấy bánh kem sinh nhật, sau đó mới đi Khương gia. Mấy ngày trước tuyết rơi, hôm qua tuyết ngừng, thời tiết vừa vặn, thích hợp để ra cửa duỗi tay duỗi chân.
Khương Đường không nghĩ Lục Cẩm Dao sẽ đến, mà nàng ấy cũng không nói trước. Lục Cẩm Dao vốn là muốn viết thiệp đưa tới trước, nhưng chuyện sinh nhật này lại muốn cho Khương Đường một ngạc nhiên.
“Lại đây thăm ngươi thôi, có muốn ra ngoài không? Nếu như ra ngoài thì ta đi cùng ngươi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-524.html.]
Khương Đường lắc đầu, không nhịn được liền nở nụ cười: “Không muốn ra ngoài, ta vốn định ở nhà một ngày, tỷ tỷ mau vào nhà đi.”
Lưu đại tẩu hôm nay phải ra ngoài bày quầy hàng. Thời tiết tốt thế này đương nhiên phải bày hàng ra bán. Sinh nhật không muốn ra ngoài, chính mình lại lười không muốn nấu ăn, Khương Đường muốn ở nhà nằm một ngày, buổi tối lại đi dạo một vòng tìm một tiệm cơm ăn chút gì đó là được.
Lục Cẩm Dao tới đây, thật tốt quá.
Lục Cẩm Dao bảo Hoài Hề đặt lễ vật xuống, nàng giữ c.h.ặ.t t.a.y Khương Đường:
“Nhìn xem lễ vật sinh nhật này có thích không, còn có bánh kem sinh nhật nữa đấy.”
Khương Đường cực kỳ cảm động. Hiện tại ngoại trừ những khách nhân cực kỳ quan trọng đặt bánh kem thì nàng sẽ tới làm, còn lại đều là do các sư phụ trong cửa hàng tự làm.
Biết làm điểm tâm cũng có lúc không tốt, dù sao thì ngày sinh nhật mình cũng không thể để tự mình làm được, cũng may sư phụ trong cửa hàng vẫn biết.
Khương Đường nói: “Chắc chắn là thích rồi.”
Lục Cẩm Dao luôn coi Khương Đường như là muội muội của mình, nhưng Khương Đường từ trước đến nay vẫn luôn ổn trọng, chỉ có lúc này mới lộ ra vài phần trẻ con: “Buổi trưa sẽ dẫn ngươi đi ra ngoài ăn, ta vừa phát hiện ra một tiệm ăn rất ngon, đồ ăn bên trong rất tinh xảo.”
Khương Đường trở vào phòng mở lễ vật. Hộp gỗ mở ra, là một cây trâm cài vô cùng xinh đẹp, phía dưới tua rua có gắn trân châu.
Đeo cái này đi trên đường nhất định sẽ cực kỳ đẹp mắt.
Khương Đường cầm trâm cài ướm thử trên đầu mình, Lục Cẩm Dao nói: “Để ta đeo cho ngươi.”
Nàng bước tới cài trâm lên đầu cho Khương Đường, sau đó lùi xa ra một chút ngắm thử: “Ừm, đẹp lắm, cái này không quá cầu kỳ. Ngươi còn trẻ đeo cái này rất đẹp, còn thêm một cái nữa, xem thử thích không?”
Khương Đường có chút ngượng ngùng, nàng nói: “Lục tỷ tỷ, một cái cũng đủ rồi, sao ngươi lại tặng ta nhiều đồ như vậy.”
Lục Cẩm Dao cười mà không nói, hướng về phía Khương Đường gật đầu, ý bảo nàng mở ra xem một chút.
Cái hộp này lớn hơn, phía trên có mấy khối ngọc thạch xanh biếc, càng tăng thêm mấy phần lịch sự tao nhã.
Mở ra xem, là một bộ đồ trang sức, hình như là bằng đá quý, chỉ là màu sắc trong này là màu hồng phấn.
Khương Đường nhìn về phía Lục Cẩm Dao: “Cái này...”
Lục Cẩm Dao: “Biết là sinh nhật ngươi nên phu nhân cố ý bảo ta đưa tới, là bộ đồ trang sức phấn bích tỳ, nếu có sự kiện gì quan trọng có thể đeo ra ngoài.”