Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 527
Cập nhật lúc: 2024-11-22 07:07:05
Lượt xem: 7
Vốn nàng nghĩ chỉ là một nụ hôn chuồn chuồn lướt nước, môi mềm khẽ lướt qua. Nhưng đôi môi Cố Kiến Sơn rất lạnh, hắn cũng không nghĩ tới Khương
Đường lại có hành động thân mật như vậy. Trong mắt hắn có sự kinh ngạc, cũng có ánh sáng đột ngột nổi lên.
Không đợi bắt lấy tay Khương Đường, người đã lui về phía sau nửa bước.
Trong bóng đêm, Khương Đường khoác áo choàng màu đỏ cam. Mái tóc đen rơi xuống vai, trong mắt mỉm cười. Cố Kiến Sơn cảm thấy Khương Đường cực kỳ xinh đẹp, lại nhìn thấy con d.a.o trong tay phải của Khương Đường, trong lòng lại cảm thấy đau lòng. Sống một mình, Khương Đường mỗi đêm ngủ cũng không yên tâm: “Đóng cửa lại, ta về đây.”
Khương Đường gật đầu: “Chàng đi chậm thôi, về tới nhà đừng vội ngủ, đun chút nước nóng để uống rồi ngâm chân đã… Sáng mai chàng có qua đây ăn cơm không?”
Cố Kiến Sơn đáp: “Có.”
Hai người nói chuyện còn chưa tới một khắc đồng hồ, nhưng Điểm Kim Ô Kim cũng không kêu một tiếng.
Khương Đường đóng cửa lại, chờ tiếng bước chân bên ngoài không còn nữa mới trở về phòng.
Lúc này nàng mới nhớ tới trời lạnh, vội vàng trở về phòng. Nàng cười cười, cất kỹ con d.a.o thái xong rồi ngồi trên giường, cầm đôi tượng đất nhìn một hồi lâu.
Cố Kiến Sơn đã trở về, tuy rằng sinh nhật đã qua, nhưng bốn bỏ lên năm cũng coi như cùng nhau trải qua ngày sinh nhật.
Nàng thích đôi tượng đất này.
Trong lòng Khương Đường vui vẻ nhưng lại không tiện biểu hiện ra ngoài quá nhiều.
Nàng thậm chí cũng không muốn ngủ, muốn chờ trời sáng Cố Kiến Sơn tới đây, cùng nhau nói chuyện, nói chuyện nửa năm nay, nói chuyện Hầu phủ, hỏi hắn sống như thế nào, có bị thương hay không.
Khương Đường nghĩ như vậy, nhưng chung quy vẫn không chịu nổi cơn buồn ngủ, ôm chặt đôi tượng đất trong n.g.ự.c ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau, Khương Đường bị Điểm Kim Ô Kim đánh thức. Trời vẫn chưa sáng.
Mùa đông hai con ch.ó ngủ ngay bên cạnh bếp lò, buổi sáng ư ử kêu. Thấy Khương Đường tỉnh lại liền há miệng cười, lắc đầu gật gù giả ngốc làm nũng, làm cho người ta không nỡ dạy dỗ bọn chúng.
Vốn nàng cũng định dậy sớm, lúc này thức dậy cũng là vừa vặn, dậy làm đồ ăn sáng.
Còn có bánh ngọt chưa ăn xong, lại làm thêm một ít nữa, đủ cho hai người ăn là được rồi.
Khương Đường đi rửa mặt chải đầu trước, chọn vài cây trâm trước bàn trang
điểm, cuối cùng đeo cây trâm phấn bích tỳ do Trịnh thị tặng. Đương nhiên nàng sẽ không đeo hết toàn bộ, chỉ chọn hai cái nhỏ, trâm cài ở hai bên búi tóc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-527.html.]
Lại đợi thêm một lát, hàng xóm hai bên trái phải đều đã thức dậy, Cố Kiến Sơn mới tới.
Khương Đường từ cách rất xa cũng có thể nghe thấy tiếng Cố Kiến Sơn và Lưu đại tẩu nói chuyện.
Lúc này trời còn chưa sáng, Lưu đại tẩu vội vàng ra đường dọn quầy hàng buổi sớm, vừa vặn gặp được Cố Kiến Sơn. Cố Kiến Sơn liền giúp đẩy xe ra ngoài.
Lưu đại tẩu cười đến miệng cũng không khép lại được: "Đa tạ đa tạ, thật sự là làm phiền quá rồi."
Cố Kiến Sơn: "Quầy hàng ở đâu, để ta đẩy qua đó giúp cho."
Lưu đại tẩu khách khí nói: "Chúng ta tự mình đẩy là được rồi, ngươi đi tìm Khương Đường đi. Mau đi đi, ngươi thật sự quá khách khí rồi đó."
Cố Kiến Sơn nói: "Đa tạ tẩu tử lúc ta không có ở đây đã chiếu cố nàng nhiều như vậy."
Lưu đại tẩu cười hắc hắc: "Có gì đâu mà, đều là thuận tay giúp đỡ chút chuyện thôi. Với lại Khương Đường chiếu cố chúng ta mới nhiều, được rồi đi nhanh đi, coi chừng đồ ăn bị lạnh đấy."
Nàng ấy thấy trong tay Cố Kiến Sơn còn cầm đồ, trời đang lạnh cóng thế này, phải mau đi vào mới phải.
Cố Kiến Sơn gật đầu, lúc này mới đi gõ cửa Khương gia. Cũng không đợi lâu lắm, cánh cửa đã mở ra.
Khương Đường cũng không biết Cố Kiến Sơn quen biết Lưu đại tẩu từ khi nào.
Cố Kiến Sơn nghiêng người vào cửa, Điểm Kim Ô Kim nhìn tuy có vẻ hung dữ nhưng cuối cùng cũng không sủa loạn lên.
Khương Đường đi ở phía trước, Cố Kiến Sơn nhìn bóng lưng nàng cũng cảm
thấy đẹp mắt. Xiêm y đẹp, tóc đẹp, nói tóm lại, trong mắt hắn, Khương Đường chính là nữ tử đẹp nhất trên đời này.
Khương Đường nói: "Sao chàng còn xách theo đồ vật, có phải đến đây trước rồi lát nữa sẽ phải vào cung không?"
Cố Kiến Sơn: "Phải, chỉ sợ phải mất cả buổi sáng."
Chờ Hoàng Thượng thượng triều xong, sau đó mới đến yến kiến, chỉ một chốc là không thể xong được.
Trong triều có rất nhiều chuyện, chuyện Yến Vương vẫn còn đang ở Phù thành chỉ có hắn, Lý thái y và Hoàng Thượng biết.
Trước mắt trong triều chỉ có một vị hoàng tử lớn tuổi là Tần Vương, các loại chuyện chất đống cùng một chỗ, chỉ sợ thượng triều cũng không yên tĩnh.