Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 553
Cập nhật lúc: 2024-11-22 15:55:43
Lượt xem: 11
Ở chỗ này mặc dù không nói rõ ràng ai chiếm năm mươi mốt phần trăm cổ phần
là đại cổ đông, nhưng vẫn là ai góp vốn nhiều hơn thì người đó được quyền quyết định.
Chủ nhân và tiểu chủ nhân cũng không thể giống nhau được.
Đương nhiên tỷ lệ góp vốn này cũng rất có giá trị, nếu như một ngày nào đó thật sự thiếu tiền thì có thể đem tỷ lệ góp vốn này bán ra, sẽ có rất nhiều người muốn mua lại.
Khương Đường làm không ít việc cho Cẩm Đường Cư, phần lớn các loại điểm tâm đều là do nàng làm. Hai cửa hàng mới mở sau này cũng có công lao của nàng, nhưng công sức Lục Cẩm Dao bỏ ra vẫn nhiều hơn.
Rất nhiều khách nhân trong cửa hàng đều là bằng hữu của nàng ấy. Có thể thuận lợi mở Cẩm Đường Cư ở Thịnh Kinh cũng là bởi vì Lục Cẩm Dao có các mối quan hệ của mình, bằng không thì với nhiều cửa hàng điểm tâm nhiều như vậy cũng không cạnh tranh nổi.
Hơn nữa việc kinh doanh ở cửa hàng cũng là Lục Cẩm Dao phải bỏ nhiều công sức, lúc đó Khương Đường muốn chuộc thân, Lục Cẩm Dao còn làm chủ chia lợi nhuận cho nàng, bởi vậy làm người không thể quá tham lam được.
Trong mắt Lục Cẩm Dao xẹt qua một tia nhẹ nhàng, nàng nói: “Cũng được, chỉ là ngày sau cửa hàng còn phải phải nhờ ngươi hao tâm tổn sức.”
Trong lòng nàng cũng thoải mái không ít, đều nói huynh đệ ruột thịt cũng phải tính sổ rõ ràng. Lục Cẩm Dao cũng sợ bởi vì chuyện làm ăn mà ầm ĩ với Khương Đường, thật là may mắn.
Hai người hợp tác làm ăn, ngươi lui một bước ta cũng lui một bước, như vậy việc làm ăn mới có thể làm lâu dài.
Còn nữa, Lục Cẩm Dao còn được chia lợi nhuận từ tiệm lẩu. Khương Đường cũng không phải chỉ quen biết có một mình nàng, còn không phải muốn nàng kiếm thêm tiền nên mới tới tìm nàng đó sao, những thứ này đều là tình cảm.
Hai người viết lại văn thư, viết rõ ràng từng điều khoản, sau khi xem xong cảm thấy không thành vấn đề liền ký tên ấn dấu tay, cũng đỡ phải viết nhiều văn thư cho một loại điểm tâm.
Viết xong văn thư phải mang đi qua chỗ quan phủ để lưu lại, những văn thư trước đó sẽ không còn hiệu lực nữa.
Sau khi đi qua quan phủ, Lục Cẩm Dao lại gặp chưởng quầy cửa hàng nói rõ ràng chuyện này với bọn họ. Nàng còn nói, ngày sau nếu nàng có việc thì cứ đi Cố gia tìm Khương Đường, Khương Đường cũng có thể làm chủ.
Chẳng qua nếu như Khương Đường đã chọn cách phân chia lợi nhuận như vậy thì cũng không còn là nhận hết phần lợi nhuận hàng tháng nữa mà còn phải lưu lại một phần bạc làm chi phí xoay vòng cho cửa hàng, nhưng số tiền nhận được cũng không ít.
Ở bên này giải quyết mọi việc ổn thỏa, sau đó thì bánh sò cuộn chà bông cũng được làm xong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-553.html.]
Mấy cái khác thì không khó, chính là phải nướng ra được ra được cái bánh nhỏ
hình vỏ sò, ở giữa dày hai bên mỏng. Hương vị bánh không quá mềm như mấy loại bánh mà Cẩm Đường Cư đang bán bây giờ, vừa ăn vào miệng liền cảm
nhận được độ dai.
Sư phụ đã làm điểm tâm hơn một năm, Khương Đường chỉ cần gợi ý một chút là có thể làm rất tốt. Chờ tiểu nhị trong cửa hàng bưng món bánh sò cuộn chà bông lên lầu hai, Khương Đường chờ Lục Cẩm Dao đánh giá, đương nhiên nàng hy vọng Lục Cẩm Dao sẽ thích cái này.
Lục Cẩm Dao cắn một miếng nhỏ, hương vị hoàn toàn khác hẳn, không giống
với hương vị của bánh mì chà bông bình thường. Nàng cảm thấy bánh sò cuộn chà bông này rất ngon, ăn nhiều đồ ngọt rồi nên bây giờ ăn chút đồ có vị mặn
cũng tốt.
Phía trên còn rắc thêm vụn rong biển nướng, cắn một miếng miệng đầy hương thơm.
Lục Cẩm Dao nói: “Có lẽ món này sẽ dễ bán, có phải nếu như bọc dừa vụn thì sẽ là món bánh sò cuộn dừa không, nếu vậy thì còn có thể làm được rất nhiều loại, sau này từ từ bán ra là được rồi.”
Hiện tại số lượng điểm tâm của Cẩm Đường Cư không ít, không cần hàng tháng phải đưa ra món mới nữa rồi, cửa hàng làm ăn cũng ổn định hơn, mà Lục Cẩm Dao cũng có thể tìm ra quy luật.
Tháng giêng làm ăn kém hơn một chút, thời điểm trước tết buôn bán sẽ tăng vọt mấy ngày. Ngày thường trời nắng sẽ làm ăn tốt, ngày mưa buôn bán kém, mùa hè làm ăn cũng được, bởi vì có bán đồ ăn ướp lạnh.
Nhưng mà năm nay nhất định các cửa hàng khác cũng tích trữ lại băng để làm món ăn ướp lạnh, vậy nên mùa hè buôn bán sẽ kém một chút.
Nhưng nói thật, Thịnh Kinh có nhiều cửa hàng như vậy, ngoại trừ mấy tiệm cơm tửu lâu lớn, trang viên bố trang, cửa hàng tạp hóa thì việc buôn bán của Cẩm Đường Cư cũng được coi như số một số hai rồi. Lục Cẩm Dao tính toán, hiện tại lợi nhuận của Cẩm Đường Cư cũng đã gần ngang với Ngũ Hương Cư rồi.
Nhưng Ngũ Hương Cư đã mở mấy chục năm, Cẩm Đường Cư còn chưa tới hai năm, đối với Lục Cẩm Dao mà nói chuyện này không khác gì điều bất ngờ cả. Ở Hoàn Thành bên kia nàng dự định mở thêm một cửa hàng nhỏ bán trà sữa, tìm cửa hàng mặt tiền nhỏ một chút, bày mấy cái bàn nhỏ, chỉ bán trà sữa, hẳn là cũng có thể kiếm được bạc.
Trương chưởng quầy nói trà sữa bên chỗ Phẩm Tô Trai cũng bán không tồi. Trong thư viết nếu Phẩm Tô Trai bán không được thì Cẩm Đường Cư sẽ bán, hơn nữa cũng đã gần một năm rồi, cũng coi như tận tình tận nghĩa.
Chuyện làm ăn Lục Cẩm Dao không quá lo lắng, cái mà nàng lo lắng chính là Hầu phủ cùng hài tử, Khương Đường nàng ở trong phủ như thế nào.