Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 600

Cập nhật lúc: 2024-11-22 16:14:09
Lượt xem: 2

Khương Đường ngẩn người, ngay sau đó lại hiểu được Cố Kiến Sơn là có ý gì.

Nàng không khỏi nghĩ theo hướng khác, Cố Kiến Sơn đang lo lắng nàng có hài tử rồi nhưng chính mình lại không biết.

Chờ phủ y đi rồi, trong phòng chỉ còn hai người bọn họ, Khương Đường hỏi hắn: “Chàng….rất muốn có hài tử à?”

Cũng không phải Khương Đường không muốn, nàng đã hỏi qua phủ y rồi, sau khi có nguyệt sự, khả năng mang thai cũng ít hơn. Ở chỗ này ngoại trừ uống thuốc ra thì cũng không có biện pháp tránh thai nào khác cả. Phủ y còn nói, uống thuốc cũng không phải sẽ trăm phần trăm có tác dụng. Nếu như đang mang thai mà lại uống thuốc, vậy thì hài tử sinh ra rất có thể sẽ bị dị tật.

Phương pháp này không tốt, huống hồ uống thuốc cũng có hại cho cơ thể.

Khương Đường không uống thuốc, nhưng thời gian này Cố Kiến Sơn trở về, ngoại trừ mấy ngày đầu náo loạn hơi nhiều một chút ra thì mấy ngày sau đó

nàng nói không là sẽ không, hai người đi ra ngoài dạo chơi nhiều hơn.

Nếu như thật sự có thì đương nhiên cứ thuận theo tự nhiên mà sinh ra, nhưng trong lòng Khương Đường vẫn chưa muốn có lúc này.

Nàng và Cố Kiến Sơn tuy không phải là manh hôn ách gả, thành thân cũng đã được mấy tháng nhưng thời gian hai người ở chung với nhau còn chưa tới một tháng, phần lớn thời gian đều là nàng ở nhà một mình.

Hầu phủ xảy ra chuyện, tìm cơ hội gặp Tiền đại nhân, đi thăm Lục Cẩm Dao, quản lý cửa hàng... Tất cả đều do một mình nàng xử lý.

Nếu thật sự có hài tử, Cố Kiến Sơn đi rồi sẽ rất nhẹ nhàng, còn một mình nàng phải chịu đựng mười tháng mới sinh hài tử. Đó là mười tháng đấy, Cố Kiến Sơn không giúp được gì hết vẫn có thể được tiếng phụ thân này, chỉ bằng cái tình này là có thể uống nước ăn cơm được sao?

Khương Đường hỏi nghiêm túc, Cố Kiến Sơn cũng nghiêm túc lắc đầu: “Ta cũng chưa muốn có hài tử lắm, chỉ là muốn cẩn thận những chuyện này, tránh

cho nàng thật sự không biết.”

Hắn cũng muốn có hài tử, nhưng vẫn chưa gấp lắm.

Khương Đường há miệng, nàng chưa kịp lên tiếng thì lại nghe Cố Kiến Sơn nói: “Thời gian này chúng ta cũng không tới quá nhiều lần, mà ta cũng đều chú ý cho ra ở bên ngoài. Mấy ngày nữa ta phải đi rồi, để nàng ở lại một mình, nếu thật sự có thì ta cũng không yên tâm.”

Những chuyện này Cố Kiến Sơn đều có nghĩ tới.

Thỉnh phủ y tới đây chẩn mạch cũng chỉ là vì phòng ngừa chuyện chẳng may.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-600.html.]

Bọn họ chỉ có hai người, lại không có trưởng bối thúc giục muốn có hài tử, cho dù có người thúc giục thì cũng phải xem ý tứ của Khương Đường.

Bảo phủ y thường xuyên tới đây chẩn mạch cũng tốt, hài tử chưa cần phải vội, mà Cố Kiến Sơn hiện tại cũng không muốn có hài tử quấy rầy cuộc sống của hai người, vốn thời gian ở chung với nhau đã ít lắm rồi.

Nếu có thì đương nhiên cứ sinh ra, hắn sẽ nghĩ cách để trở về nhiều hơn.

Khương Đường cười cười, dựa vào trong n.g.ự.c Cố Kiến Sơn: “Chàng biết là tốt rồi, chàng không biết để sinh hài tử vất vả đến thế nào đâu. Lúc Lục tỷ tỷ mang

thai Chiêu ca nhi, ba tháng đầu nôn nghén khủng khiếp, chỉ nhìn thôi đã thấy khó chịu rồi. Lúc sinh thì nhanh, nhưng cũng phải chịu đau hơn một canh giờ…”

Khương Đường vừa nói xong liền dừng lại, nàng đột nhiên nghĩ đến Cố Kiến Sơn cũng từng không ít lần bị thương, trên mặt thường xuyên mang theo vết thương. Còn có lần đó đứng không vững rồi vẫn muốn tự mình quay về, không chịu tỏ vẻ yếu đuối dù chỉ một chút, đau đớn phải gánh chịu cũng rất nhiều.

Khương Đường ngẩng đầu nhìn Cố Kiến Sơn, trong mắt Cố Kiến Sơn vừa có thương tiếc lại vừa đau lòng: “Nàng không muốn sinh thì không sinh nữa.” Nàng ôm lấy cổ Cố Kiến Sơn, tiến lại gần hôn lên khóe môi hắn: “Ta chỉ là chưa muốn sinh bây giờ thôi, nếu chàng ở bên cạnh ta thì ta sẽ muốn, để nếu như cảm thấy khó chịu thì ta sẽ nói với chàng. Không giống như trước kia chàng bị thương, ta cái gì cũng không giúp được.”

Khương Đường thích hài tử, cũng thích Cố Kiến Sơn, ngoại trừ hai điểm này ra thì nàng thật sự nghĩ không ra vì sao mình lại muốn có hài tử.

Cố Kiến Sơn ôm lấy nàng rồi lại dần dần hôn sâu hơn, rất nhanh đến bước cuối cùng, hắn lại dừng cương trước bờ vực. Trán hắn kề sát trán Khương Đường,

giọng khàn khàn nói: “Nàng đi rửa mặt chải đầu trước đi, ngày mai ta sẽ cùng nàng đến thư viện xem một chút.”

Khương Đường sửa sang xiêm y, thu thập thỏa đáng rồi kêu nha hoàn bưng nước vào rửa mặt chải đầu.

Nha hoàn trong phủ không có người nào muốn chuộc thân, trong chính viện vẫn là mấy người kia.

Ngưng Châu Ngưng Duyệt căn bản không nghĩ tới chuyện này. Người hướng chỗ cao mà đi, đừng nói đến việc hiện tại không lấy đâu ra bạc để chuộc thân mà cho dù lấy ra được, thật sự chuộc thân rồi thì kiếm đâu ra chỗ ở tốt như vậy nữa.

Lúc vừa mới tới Hầu phủ, các nàng còn cảm thấy nếu đại nương tử có thể chuộc thân thì mình cũng có thể.

Nhưng ở chỗ này hơn hai tháng, đã trải qua không ít chuyện. Có người đi theo Khương Đường quản lý cửa hàng, lại có hai người Ngưng Duyệt Ngưng Châu

giám sát, tính tình bọn nha hoàn cũng dần dần trầm ổn hơn trước.

Loading...