Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 104

Cập nhật lúc: 2024-07-29 21:47:00
Lượt xem: 377

Ngước mắt nhìn thấy Diệp Gia đang có vẻ mặt bí hiểm nhìn hắn, lập tức mỉm cười nói: "Sao vậy?"

Diệp Gia cười tửm tỉm nói: "Tướng công, tay cạo cá có tanh không?”

Chu Cảnh Sâm hơi có chút không hiểu, nhưng vẫn rất dễ nói chuyện: "Vẫn có."

"Không sao, không sao. Mặc dù vẫn chưa làm xong, nhưng hiệu quả chắc là không khác lắm." Diệp Gia bưng chậu xà bông thơm đã đảo trước đó tới.

Chu Cảnh Sâm cúi đầu nhìn chậu dính đây cháo, ngước mắt nhìn về phía nàng.

Diệp Gia nắm lấy tay hắn, ấn ngón tay của hắn chà xát một vòng ở trên mép chậu. Trên ngón tay thon dài đều dính chất lỏng sền sệt, nhiếp chính vương bị bệnh thích sạch sẽ nhiều năm mấp máy môi: "..."

"Rửa tay thử xem." Diệp Gia mắt sáng lấp lánh, cố gắng kiềm chế hưng phấn duy trì vẻ đàng hoàng.

Chu Cảnh Sâm nửa tin nửa ngờ đi rửa ta, rửa hai lần.

Diệp Gia bỗng nhiên lại gân, nắm lấy tay của hắn ngửi một cái. Tay của Chu Cảnh Sâm bị người ta cầm lấy trong nháy mắt thân thể cứng ngắc lại. Hắn đứng không nhúc nhích. Đợi Diệp Gia xác nhận ba lần, nhìn thấy hào quang không hổ là ta hiện lên trên mặt của nàng. Lông mi hắn run rẩy kịch liệt, cười khẽ một tiếng. Tiếng nói cũng nhẹ hơn nhiều, còn nhẹ hơn gió buổi tối: "Sao vậy?"

"Hả?" Diệp Gia giơ tay của hắn đến chóp múi hắn, để tự hắn ngửi: "Chàng ngửi chàng ngửi! Thơm không!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-104.html.]

Chu Cảnh Sâm ngửi thấy mùi hoa quế, thanh đạm.

"Hiệu quả sạch sẽ cũng không tệ lắm." Diệp Gia thấy hắn cạo cá mới có ý tưởng này, hiện tại biết hiệu quả rất thỏa mãn gật đầu nói: "Nếu như chế xà bông thơm thành công, nhà ta sẽ có thêm một con đường kiếm tiền mới!"

Ngón tay xuôi ở bên người Chu Cảnh Sâm cuộn tròn lại, nói khẽ: "... Các nàng buổi chiều bận rộn làm thứ này?”

"Đúng vậy." Lúc đầu Diệp Gia muốn dùng nước rửa thứ trong chậu gỗ, hiện tại biết có hiệu quả, chuẩn bị sau đó lấy ra giặt quần áo. Dù sao trước đó giặt đồ cũng phải dùng bồn ngâm, dùng hết tác dụng của nó: "Nhà chúng ta dù sao cũng không thể sống dựa vào việc bày quầy hàng."

Yết hầu Chu Cảnh Sâm nhấp nhô hai lần, trâm giọng 'ừm' một tiếng.

Diệp Gia đã ôm chậu gỗ rời đi.

Nhìn chằm chằm vào bóng lưng của nàng một lát, Chu Cảnh Sâm lại ngửi đầu ngón tay, đúng là có mùi hoa quế. Hắn lâu khô nước rồi quay trở lại nhà chính, nói chuyện với mấy người. Mấy người này có hai người là người quen, một là Tôn Ngọc Sơn lần trước tới sửa nóc nhà, một người là thư sinh mặt dài đen. Lần trước đến không biết tên, lúc này Diệp Gia mới biết, hắn ta tên là Quách Hoài.

Không thể không nói cái tên này khiến Diệp Gia ngẩn người, trên thực tế, nàng không quá nhớ rõ cốt truyện nguyên tác. Chỉ nhớ rõ đại khái tuyến chính, trong sách có bao nhiêu người thì lại không rõ ràng. Tên Quách Hoài này nghe thế nào cũng có chút quen tai. Một người khác là tráng hán cao mét chín có huyết thống của nước khác.

Người này cao lớn, cao hơn Chu Cảnh Sâm nửa cái đầu. Lưng hùm vai gấu, khuôn mặt râu quai nón. Trên đầu quấn khăn rách, nhìn hình tượng có chút giống Lý Quỳ, Nhưng mà người ta không phải tên là Lý Quỳ, có cái tên khó nhớ là Trát Ba Đồ. Diệp Gia nhìn mấy người này thì biết bữa cơm này không thể làm thiếu, tráng hán giống Lý Quỳ kia chắc là một mình cũng có thể ăn một bữa ăn của cả nhà bọn họ.

Nghĩ thấy hai cân thịt vẫn còn ít, những đồ ăn này sợ là không đủ ăn. Dư thị lại cầm ít tiền đến chỗ đồ tễ trên trấn hoặc là quán thịt xem thử.

Diệp Gia bên này làm thịt kho tàu, dùng đậu hũ non còn nấu con cá. Thỏ hoang làm một món xào lăn, gà rừng thì thêm chút nấm ninh nhừ. Rau den làm món xào chay. Rau cân bỏ thêm chút thịt bằm xào một món. Sợ không đủ ăn, Diệp Gia lại lấy năm sáu trái trứng đến sân sau vắt một bó rau hẹ, xào một đĩa lớn trứng tráng rau hẹ. Nấu xong mấy món ăn, lại nấu một nồi cơm gạo lớn, hấp mười mấy cái bánh bao không nhân.

Loading...