Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 132
Cập nhật lúc: 2024-07-29 21:55:10
Lượt xem: 371
Diệp Gia cũng không phải người keo kiệt, vốn dĩ những thứ này nàng cũng không phải là không bỏ ra nổi. Xuất phát từ chút đồng cảm nực cười, Diệp Gia trước khi đến đã đi cửa hàng trang sức trên trấn chọn hai thứ đồ này mang tới. Lúc này nhìn ngũ muội một chút nói: "Sau này muội xuất giá cũng sẽ có."
Diệp ngũ muội bĩu môi lẩm bẩm một tiếng, cũng ngồi xuống ngoan ngoãn gọi tỷ.
Hôn sự làm không lớn, chỉ là người trong dòng họ Diệp gia tổ chức một bữa tiệc rượu. Diệp tứ muội mặc áo cưới đỏ chót, trên tai đeo đôi bông tai bạc hôm qua Diệp Gia cho nàng ấy, trên đầu cài hoa lụa đỏ tươi. Tứ muội phu dị tộc A Cửu không biết từ đâu kiếm được một con lừa. Trên cổ con lừa treo cầu hoa hồng, hắn ta ôm eo tứ muội bế người lên con lừa.
Một tay vác đồ cưới của Diệp tứ muội lên bả vai, A Cửu dắt con lừa mang người đi như thế.
Diệp ngũ muội đứng ở cổng muốn khóc cũng không khóc được, nhìn thấy Diệp Gia đi tới, rốt cuộc nhịn không được nhào vào trong n.g.ự.c Diệp Gia đỏ cả mắt. Diệp Gia dỗ dành nàng ấy, quay đầu nhìn thấy Diệp Thanh Hà chống hai cây quải trượng mắt đỏ hồng trốn ở trong góc.
Thiếu niên đã trông gây hơn rất nhiều so với lúc trước, thấy Diệp Gia nhìn qua, do dự thử mở miệng nói: "Tỷ, ta đã đánh gay chân nối lại."
Diệp Gia liếc mắt nhìn chân của hắn ta, quả nhiên nhìn thẳng hơn nhiều.
Nàng nhẹ gật đầu, chỉ nói một câu bảo hắn ta cố gắng nghỉ ngơi, mắt Diệp Thanh Hà sáng rực lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-132.html.]
Diệp Gia nghiêm mặt, tiệc rượu còn chưa ăn đã muốn đi. Quan trọng là những người này nấu đồ ăn thực sự không ăn được, các nam nhân lại uống rượu, trẻ con thì ngồi trên bàn, ăn trông vô cùng bẩn thiu. Đồ ăn nào vừa lên bàn cũng bị cướp sạch sành sanh, ngay cả canh thừa thịt nguội cũng không còn dư. Dư thị cũng không ăn, mẹ chồng nàng dâu hai người bận rộn hoa mắt váng đầu, buổi tối cũng không ăn cơm ở Diệp gia lên tiếng chào hỏi Diệp Tô thị về nhà sớm.
Vừa về đến nhà, trong sân một cái bóng đen lao vù tới. Chạy dưới chân Diệp Gia, kêu ngao ngao chạy quanh chân nàng xoay vòng.
Bận rộn một ngày, vừa mệt vừa đói. Diệp Gia vội vàng kiếm đồ ăn cho chó con của nàng ăn. Rồi sau đó mới đi nấu một nồi mì trứng gà lớn, gia đình lót dạ. Sắc trời đã rất muộn. Đã giờ này sợ là ngày mai không buôn bán được, Dư thị để đũa xuống lại nhắc đến chuyện sinh nhật của Chu Cảnh Sâm.
Diệp Gia thật ra cũng không từ chối, mười miếng xà bông thơm của nàng vẫn chưa đâu vào đâu, đúng lúc có thể cầm đến trấn Đông Hương hỏi thử.
Nhưng mà vào giờ này, đầu heo cũng không dễ mua. Nhớ đến việc mình đồng ý mang đồ ăn vặt cho người ta, Diệp Gia xách ba cân thịt nạc cất trong sọt ra. Định xa xỉ một chút, làm món thịt chiên giòn cho người kia. Nhưng mà hạt tiêu quá mắc, chỉ có thể làm thịt chiên giòn phiên bản nhà làm không có hạt tiêu. Món đó vừa ra nồi giòn giòn mới ăn ngon, muốn làm cũng đợi ngày mai làm.
Nếu đã như vậy, sớm dọn dẹp, tắm rửa thay quần áo đi ngủ.
Tối ngủ sớm, tất nhiên cũng sẽ dậy sớm. Ngày hôm sau Diệp Gia tỉnh lại trời còn chưa sáng rõ, đẩy cửa ra, bầu trời có một lớp sương mù màu xanh. Diệp Gia vào bếp nổi lửa, rồi sau đó cắt thịt nạc kia thành từng đoạn, thêm bột mì, bột bắp, muối, một ít tinh bột trà khô vào, trộn đều rồi ướp một lúc. Bột trà khô chính là cây thì là, rất dễ bắt gặp ở trấn Lý Bắc.
Rồi sau đó lại trộn chút bột mì với bột ngô, thêm chút muối, bỏ mấy quả trứng gà vào, thêm nước, dùng đũa quấy nhanh thành dạng hỗn hợp set.
Rót dầu vào trong nồi, lại bỏ miếng thịt đã ướp xong vào trong hỗn hợp bột sau đó bỏ vào trong chảo dầu nóng bảy phần chiên. Thứ này cũng không khó làm, chủ yếu là tốn dầu. Diệp Gia rất tan tiện. Vì tiết kiệm dầu, cố ý nấu trong nồi.