Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 309
Cập nhật lúc: 2024-08-01 21:09:18
Lượt xem: 227
Nếu thật sự có thể hạ giá cả, nghĩ ra được một mánh khóe hạ giá bán nó cho người có địa vị thấp hơn một chút, cũng là một nguồn tiêu thụ tốt.
"Trình gia có hiệu buôn và cửa hàng ở Tây Vực không?"
Diệp Gia biết những đại thương hội bình thường sẽ có hiệu buôn và cửa hàng ở khắp mọi nơi, Trình gia từ lâu đã đi bán hàng ở Tây Vực, chắc hẳn bọn họ sẽ có ở nơi đó: "Nếu chúng ta có thể hợp tác, nó cũng giúp quý phương tiết kiệm thời gian đến Trung Nguyên để áp tải hàng hóa.”
Trương quản sự đồng ý gặp Diệp Gia, đương nhiên ông cũng biết điều đó từ lâu.
Hiện nay trấn Đông Hương đang nổi tiếng với việc bán chạy ba loại xà phòng thơm khác nhau, Trình gia ở bên này đã chú ý đến nó từ hai tháng trước. Thành thật mà nói, xà phòng thơm thật sự rất bán chạy. Nó gần như sẽ được các quý tộc ở đó mua hết trong vòng hai ngày khi vừa đến đó. Không phải Trình gia không muốn nhập nhiều hàng hóa tốt như vậy để bán bên đó, nhưng vấn để không phải là quá nhiều hay không có chỗ bán, mà là cái đám đại thương hộ kia ở Trung Nguyên rất khó nói chuyện.
Thứ này rất đắt tiền, những người thô kệch như bọn họ không biết làm cái này, giá cả của xà phòng thơm phụ thuộc và các đại thương hộ của Trung Nguyên. Giá của bọn họ quá cao, những người áp tiêu của bọn họ cứ chạy tới chạy lui ở đoạn đường này, không đáng để bọn họ mạo hiểm tính mạng và con người như vậy.
Lòng dạ của những người thương nhân ở Trung Nguyên rất đen tối, bọn họ biết loại xà phòng thơm này bán rất chạy ở ngoài kia, nên báo giá không có lo ngại gì. Ở bên Tây Bắc này thiếu hàng hóa tốt để chạy thương, không có năng lực thì chỉ có thể kiếm tiên bằng cách đổ m.á.u chảy mồ hôi. Đừng nhìn Trình gia rất có uy thế ở Tây Bắc, nhưng thực tế là bọn họ lại bị đàn áp bởi các người cùng ngành của mình khi đến Trung Nguyên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-309.html.]
Đặc biệt là những áp lực liên tiếp từ thương nhân Sơn Tây và thương nhân Huệ Châu trong những năm gần đây, khiến Trình gia không đứng lên nổi, nên đương nhiên bọn họ phải đi tìm những cách khác.
"Loại xà phòng thơm này khác biệt ngoại trừ phân hương liệu, nhưng hiệu quả lại hoàn toàn giống nhau." Diệp Gia nhìn vẻ mặt của ông, đoán rằng ông đang d.a.o động trong lòng: "Trương quản sự có thể thử bằng củ hàng tây, hay là cá cũng được, sau khi nắn bóp xong. Mặc kệ mùi hôi đến đâu thì cũng có thể rửa sạch được."
Trương quản sự không hiểu lắm, ngay lập tức gọi người mang cá đến.
Con cá đó không biết thuộc loại nào, nhưng cực kỳ tanh hôi, Trương quản sự ra lệnh cho người đặt cá lên bàn mùi tanh nồng nặc khắp phòng. Ông ta đưa tay ra bóp con cá một lúc lâu, đưa tay lên ngửi thì thấy mùi tanh còn chưa đủ tanh. Ông ta còn bảo người mang lên một cái chậu nhưng không rõ là chất gì, chua chát làm người ta muốn nôn mửa. Sắc mặt ông ta không đổi đưa tay vào trong đó, rồi sau đó rửa tay bằng xà phòng thơm mà Diệp Gia mang đến.
Sau khi rửa tay xong, đưa tay đặt dưới mũi thì không ngửi thấy mùi vị gì, không những không có mùi hôi thối, mà còn thoang thoảng mùi hoa quế.
"Thật là có mùi hoa quế, thứ chúng ta mang den lần này là xà phòng thơm mùi hoa quế. Bởi vì hoa quế thường được sử dụng trong nhà ta, đương nhiên những thứ được để lại cũng là những đồ có hương hoa quế." Diệp Gia gật đầu, mỉm cười và tiếp tục: "Thật ra là có tổng cộng ba mùi hương, đến lúc đó quý khách có thể lựa chọn hương thơm dựa theo sở thích cá nhân của mình. Nếu như các thương hộ ở Tây Vực có sở thích đặc biệt khác, thì bên ta cũng có thể tùy chỉnh mùi thơm theo sở thích của khách hàng."
Trương quản sự lập tức có những sự tính toán sau khi thử nghiệm xong. Nhưng dù ông ta có ý định muốn hợp tác cùng với diệp Gia, nhưng sắc mặt ông vẫn rất căng thẳng và bình tĩnh.