Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 428
Cập nhật lúc: 2024-08-01 21:52:11
Lượt xem: 178
Chuyến này Diệp Gia tới cũng chỉ với mục đích là chọn ra mấy người làm mà thôi, mà bây giờ lại đã chặn đứng được hành vi thi hành bạo lực của mấy người này nên nàng liền không quá vừa lòng mà phải đứng ra quản những việc vặt vãnh vớ vẩn của mấy người này. Nhìn thấy vị cô nương tên gọi là Lâm Tịch Nguyệt kia có chút đáng thương, Diệp Gia liền sai lão nô trong Thẩm phủ dẫn người đứng nán lại sang một bên.
"Gọi hết các cô nương ra đây đi." Thành thật mà nói, hứng thú chọn người của Diệp Gia cũng chẳng còn sót lại chút gì nữa.
Nhưng việc đã làm được một nửa rồi thì không thể không làm nốt, tới thì cũng đã tới một chuyến rồi, không thể uổng công như vậy được.
Mười mấy cô nương đứng xếp thành một hàng, lần trước vì ánh đèn rất mờ nên không nhìn được rõ. Nhưng lần này khi nhìn vào ban ngày, quả nhiên là tốp mỹ nhân. Đặc biệt là cô nương tên gọi là Liễu Khê kia, đứng chung một chỗ mới thấy nàng ta có vẻ ngoài quả thật là vô cùng nổi bật, tựa như hạc giữa bầy gà. Ánh mắt của Diệp Gia lướt qua một vòng mà chỉ nhìn thấy mỗi mình nàng ta, hỏi tên họ một chút, đúng thật là Liễu Khê.
Thế là ngay sau đó, ánh mắt của nàng lại rơi xuống trên gương mặt của Lâm Tịch Nguyệt, đoán chừng tướng mạo này so ra cũng không hề kém cạnh với Liễu Khê là bao.
Tuy nói Diệp Gia không biết Chu Cảnh Sâm một mình dẫn người ra là muốn làm chuyện gì, nhưng nàng cũng không phải người chỉ vì hai ba câu nói của đám người bên cạnh mà kích động đến mức bối rối và mất phương hướng. Thực ra con người của Chu Cảnh Sâm có lúc còn rất lạnh lùng cay nghiệt, khí chất từ trong tận xương tủy đã vô cùng kiêu ngạo. Nếu hắn thật sự có tâm tư gì với mấy nữ tử này thì chắc chắn sẽ không giấu giếm. Nàng suy xét sơ qua một chút, phỏng đoán một chút, chọn người thì trước tiên cứ tránh hai nữ tử Lâm Tịch Nguyệt và Liễu Khê này ra trước đã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-428.html.]
Còn lại mười tám thiếu nữ khác kia, nàng quét mắt qua một vòng, thu hết mọi sắc thái của họ vào trong đáy mắt.
Diệp Gia bèn làm dưới hình thức giống như một cuộc phỏng vấn của đời sau vậy, nàng để cho từng người từng người trong số các cô nương này đứng ra giới thiệu bản thân, đồng thời nhấn mạnh rằng họ phải nói rõ được tài nghệ riêng của mình.
Các cô nương ngơ ngác nhìn nhau, có phần chưa quen lắm với cách xét hỏi của Diệp Gia. Tuy không đoán được mục đích của Diệp Gia khi hỏi những vấn đề này, nhưng dựa vào bản năng, bọn họ biết nữ chủ tử nhất định sẽ không thích bọn họ có sở trường đàn hát đưa đẩy hay thuật phòng the gì. Nhất thời ai nấy đều ấp a ấp úng, không ai dám mở miệng.
Ước chừng Diệp Gia cũng đã nhìn ra được bọn đang băn khoăn lo lắng điều gì, nhưng thành thật mà nói thì nàng hoàn toàn không hề cảm thấy bị uy hiếp. Nếu Chu Cảnh Sâm thật sự dễ dàng bị người ta dụ dỗ đi như vậy thì nàng đổi một người khác cũng chẳng sao. Nam tử trong thiên hạ này nhiều như vậy, những âu lo của các cô nương này không hề nằm trong phạm vi cân nhắc của nàng. Ngừng một chút, nàng dứt khoát hỏi một cách thẳng thừng: "Trong các ngươi có ai có thể làm những việc tương đối nặng nhọc mà cần đến thể lực hay không? Hoặc là mồm miệng lanh lợi cũng được."
Lời này vừa thốt ra là những người khác đã lập tức hiểu ngay. Lần trước nam chủ tử nói muốn bọn họ làm việc cho nữ chủ tử là hoàn toàn nghiêm túc, không phải chỉ là lời dỗ dành cho nữ chủ tử vui. Nhưng bọn họ chưa từng làm những công việc cần thể lực, còn mồm miệng lanh lợi thì cũng chỉ dùng vào việc dỗ ngọt làm cho nam nhân vui vẻ mà thôi.
Bọn họ do dự lại chan chừ mãi, cuối cùng mới có một cô nương gầy gò đứng ra khỏi hàng. Đừng chỉ nhìn dáng dấp không mấy cao của cô nương này, vậy mà giọng nói lại rất lớn: "Chủ tử, nô tì có sức khỏe, có thể làm những công việc nặng nhọc. Cũng biết thêu thùa, may vá, còn trộm học được một chút tay nghề điều chế hương liệu. Nếu chủ tử nhìn trúng nô tì thì nô tì sẵn lòng đi theo chủ tử để làm việc."