Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 438
Cập nhật lúc: 2024-08-01 21:54:56
Lượt xem: 235
Một khi nói một câu, họ đều cẩn thận tìm manh mối từ vẻ mặt của Dư thị. Dư thị hỏi xong cũng không nói gì thêm, bà ấy chỉ cụp mắt nhìn không rõ cảm xúc.
Thấy những kẻ bên dưới tỏ ra thấp thỏm, Diệp Gia nhận ra điều gì đó.
Dư thị phất tay, lão nô dẫn các cô nương này ra ngoài.
Dư thị đặt ly xuống, đôi mắt cong cong, lại quay về dáng vẻ khi nói chuyện với Diệp Gia ngày thường: "Đã là một chủ tử, điều tối kị là không được để những người bên dưới nhìn thấu suy nghĩ hay nhẹ nhàng nương tay. Nếu để bị nhìn thấu suy nghĩ, thì kẻ bên dưới sẽ vượt tầm kiểm soát. Ở trong gia tốc lớn, nếu nương tay sẽ không thể quản lý được ai. Ta biết tính tình Gia Nương tốt, tuy nhiên không thể cho họ biết quá nhiều chuyện, nếu không sẽ bị dắt mũi lôi đi."
Diệp Gia đại khái cũng hiểu logic sinh tôn của tâng lớp thống trị trong xã hội phong kiến. Nhưng nói thật, không phải là nàng không thể rèn dũa mấy người này mà nàng hoàn toàn không định dùng họ.
Nếu không phải Chu Cảnh Sâm dẫn đám người này về nói để làm việc cho nàng, Diệp Gia hoàn toàn không định dùng những kẻ đó: "Bây giờ họ cũng đã đàng hoàng hơn rồi."
"Đàng hoàng?" Dư thị cười: “Có ai bị người khác đưa tới đưa lui là người đàng hoàng chưa?”
Diệp Gia ngạc nhiên.
"Dù bên ngoài trông có vẻ đàng hoàng, tuy nhiên ta thấy thân thế của họ vẫn chưa rõ ràng." Dư thị thản nhiên nói: "Lục bình không có rễ, chẳng khác gì nô bộc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-438.html.]
Diệp Gia không ngờ người dịu dàng lương thiện như Dư thị sẽ nói như vậy, song khi nghĩ cẩn thận thì nàng cũng biết bà ấy nói đúng. Tuy những cô gái này đã được xóa bỏ xuất thân đê tiện, thế nhưng họ được đưa đến Chu như một phần thưởng, thật ra cũng chẳng khác gì tài sản riêng. Nếu đã là nô tỳ thì dĩ nhiên có thể tùy tiện sai bảo.
"Nương nói đúng." Diệp Gia cũng rảnh để quan tâm đến suy nghĩ của họ, nàng chỉ chọn ba người, sau đó gọi lão nô đến hỏi gần đây mấy cô nương Hỉ Lai, Xuân Hoa, Thu Nguyệt ở Thẩm phủ thế nào?
Lão nô nói tỉ mỉ tính cách của ba người này.
Nghe nói, Hỉ Lai là người thật thà, còn Xuân Hoa thì chưa chắc. Nàng ta có tính hiếu thắng, còn thích dở trò khôn vặt khi làm việc. Thật ra Thu Nguyệt cũng khá được việc, thế nhưng tính tình không tốt lắm, không hợp với cô nương tên là Hân Nhi. Mấy ngày trước, xém chút nữa nàng ta đã lấy kéo cắt trụi tóc của Hân Nhi. Diệp Gia ngẫm nghĩ một lát, cuối cùng chọn mang Hỉ Lai và Thu Nguyệt đi cùng.
Dư thị cũng chọn một người, tên là Lục Lạc: "Dẫn vê dạy Nhuy Thư Nhi vẽ tranh."
Hai mẹ chồng nàng dâu chọn ba người mang đi, mười lăm cô nương còn lại không ở Thẩm phủ quá lâu đã dần bị chọn đưa ra khỏi trấn Đông Hương. Diệp Gia nhận được lời nhắn của Chu Cảnh Sâm, hắn nói rằng sẽ tìm những người làm khác cho nàng. Nàng chỉ trả lời, không quan tâm đến việc những cô nương kia đã đi đâu. Thật ra hôm ấy, khi Diệp Gia đến Thẩm phủ chọn người, nhìn thái độ của những cô nương kia nàng cũng có linh cảm như vậy.
Có vài người đang sống trong cuộc sống không phải lo ăn mặc rất khó quay về cảnh nghèo khó, lấy sắc đẹp để đổi phú quý cũng là một cách.
Mặc dù không rõ Chu Cảnh Sâm rốt cuộc đã làm chuyện gì, đầu tháng ba, tân tri huyện Khách Thập tiếp nhận chức vụ. Diệp Gia đi hỏi thăm thì biết được tân tri huyện họ Quách, nàng nhất thời nhớ ra điều gì đó. Việc đầu tiên Quách Hoài làm khi nhậm chức chính là thăng đường thẩm án.
Vụ án Quách Hoài thẩm vấn chính là một vụ án cũ, là một vụ án ám sát trượng phu đã chờ xử lý suốt mười lăm năm. Lúc ấy nữ tử bị tố cáo g.i.ế.c trượng phu hiện giờ đang bị giam giữ địa lao, quả mẫu trong nhà vì muốn chứng minh sự trong sạch của khuê nữ mà đi cầu khẩn khắp nơi, bôn ba mười lăm năm cầu xin vẫn không có kết quả.