Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 529
Cập nhật lúc: 2024-08-01 22:19:09
Lượt xem: 128
Bà ấy tiến tới, chậm rãi ngồi xuống trước mặt Diệp Gia. Thấy nàng đang cẩn thận nhét lá thư vào trong phòng bì, trên mặt trái lại hiện lên vẻ nhẹ nhõm, vui vẻ. Nhi tử và nhi tức trải qua khó khăn trắc trở lâu như vậy, hai người trẻ tuổi cũng xem như đã nuôi dưỡng tình cảm khá tốt. Chỉ là công việc của nhi tử khá bận rộn, hiếm có thời gian ở cạnh bau bạn với Diệp Gia: "Gia Nương, ngược lại khổ cho con và Doãn An đang lúc tân hôn hạnh phúc, lại gân gũi thì ít mà xa cách thì nhiều."
"Nào có, con không để tâm dau Diệp Gia mỉm cười,'Nếu như tướng công cứ ở trước mặt con loanh quanh cả ngày, nói không chừng con còn chê chàng ấy phiên phức đấy."
Dư thị: ”... Nói cũng đúng."
Tính tình này của nhi tức, rất có chính kiến, quả thực không phải kiểu người bám viu vào nam nhân.
Hai người đang nói chuyện, Hỷ Lai đã gọi ông Tôn đến.
Diệp Gia giao thư cho ông cụ, chỉ đích danh ông cụ gửi thư đến quán trọ Lai Phúc, rồi lại bảo ông cụ gọi Triển Lâm và Tư Nam đến đây một chuyến. Triển Lâm và Tư Nam là hai người lúc trước được Chu Cảnh Sâm cố ý sắp xếp bên cạnh để bảo vệ cho sự an nguy của Diệp Gia, không sống ở Chu gia, chỉ khi Diệp Gia có việc cần phải đi xa nhà thì bọn họ mới đi theo hộ tống. Mọi khi có việc gì khẩn cấp cũng có thể gọi họ đến giúp đỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-529.html.]
Ông Tôn nhận lấy phong thư rồi gửi đi ngay lập tức, Triển Lâm và Tư Nam cũng nhanh chóng chạy đến.
Diệp Gia cũng không nhiều lời với bọn họ, chỉ kêu bọn họ hãy theo dõi sát sao của hàng thịt Lưu gia. Nhìn xem người nhà này đang qua lại với người nào, và lấy được vỏ cây anh túc từ trong tay kẻ nào. Nhóm Triển Lâm còn không biết rõ đã xảy ra chuyện gì, nhưng thấy thái độ Diệp Gia nghiêm túc như vậy, liền đồng ý sẽ theo dõi chặt chẽ cửa hàng nhà này.
Chuyện này còn chưa đi đến hồi kết, thì trước đó người Cố gia đã đến trấn Đông Hương.
Hai huynh muội Cố Minh Dực hiện giờ vẫn chưa hề từ bỏ ý định, cảm thấy rằng bọn họ vẫn còn cơ hội. Dù sao thì bọn họ cũng đã tính toán cẩn thận, từ tận đáy lòng bọn họ vẫn không chịu tin chuyện Cố Minh Hy từ hôn lại không thể cứu van được. Thời điểm Cảnh vương phủ xảy ra chuyện, hành động phủi sạch sẽ quan hệ của Cố gia quả thực có hơi vô tình. Nhưng Cố Minh Dực cho rằng, dựa vào tác phong hành xử của Chu Cảnh Sâm mà suy đoán, thì hành động này vẫn có thể thông cảm được. Suy cho cùng thì toàn bộ Cố gia hắn ta cũng đâu chỉ có một mình Cố Minh Hy, trên dưới cả nhà còn có rất nhiều sinh mạng khác nữa. Cũng không thể vì biến cố của Cảnh vương phủ, mà bắt bọn họ phải chôn theo cùng thì mới được gọi là trọng tình trọng nghĩa được?
Đương nhiên, trong lòng Chu Cảnh Sâm nảy sinh oán giận hắn cũng thấy dễ hiểu. Đổi lại là bất cứ người nào khác trong tâm cũng thấy xa cách. Nhưng chỉ cân gỡ bỏ mọi khúc mắc, thì một người kế vị chính thức cũng nên hiểu được nên chọn lựa thế nào. Huyết mạch duy nhất của Cảnh vương đã luân lạc tới hoàn cảnh như hiện giờ, Chu Cảnh Sâm hẳn là nên hiểu rõ thời thế mới là anh hùng.
Càng suy nghĩ, hắn ta lại càng cảm thấy thái độ dốc sức phò tá Chu Cảnh Sâm hết mình nên bộc lộ rõ ràng hơn nữa để tăng thêm độ tín nhiệm với người khác, liền mang theo Cố Minh Hy tìm đường đến trấn Đông Hương.
Chưa kể đến lúc ban đầu bọn họ đi đến khu vực nơi đóng quân, xung quanh đó chỉ bắt gặp duy nhất một hộ gia đình. Phát hiện ra ngôi nhà đó cũng không có người ở, chỉ có một nhóm thợ thủ công đang sửa chữa lại căn nhà. Cố ý sai người hâu đến hỏi thăm vài câu thì mới biết tin cả nhà này đã dọn đi chỗ khác sống. Suốt một ngày sau đó, bọn họ không ngừng điều tra, mới biết được chỗ ở hiện tại của Chu gia.