Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 553
Cập nhật lúc: 2024-08-03 16:28:15
Lượt xem: 143
Tuy rằng những lời nàng ta nói đều là sự thật, nhưng bị người khác nói thẳng ngay trước mặt, Diệp Gia vẫn cảm thấy bị xúc phạm. Nếu xét về thân phận và địa vị đương thời của nhau, Diệp Gia là chính thê của một giáo úy, cho nên dù nàng không thèm để ý khách sáo với Ngô San thì cũng không tính là sai. Ngô San bày ra dáng điệu cao quý để hất hàm sai khiến, yêu cầu này nọ như vậy, quả thực là khinh người quá đáng mà. Lập tức giọng điệu nói chuyện bớt đi mấy phần khách sáo: "Tuy nhiên Chu gia ta bán phương thuốc này khi nào, lại dem bán cho ai, thì đó là quyên của Chu gia ta. Ngu di nương là người ngoài, liền không cần đến ngươi phải hao tâm tổn sức làm gì."
"Ngươi!"
Sắc mặt Ngô San khó coi, nụ cười dân dần biến mất: "Giáo úy phu nhân dường như không thèm đặt phủ Đại đô hộ vào trong mắt thì phải?"
"Không phải vậy,' Đàm phán kinh doanh không ổn liền bắt đầu lôi quyền thế ra chèn ép người khác, quả nhiên, Diệp Gia cũng mất hết kiên nhẫn ngồi dây dưa với nàng ta: "Chỉ là ngũ di nương còn chưa đủ tư cách để đại diện cho phủ Đại đô hộ. Dù sao thì Đại đô hộ cũng khá tán thưởng tài hoa của ngoại tử*, cũng cực kì coi trọng ngoại tử."
*Cách vợ gọi chồng. \
Một câu này khiến cho sắc mặt Ngô San biến đổi, nhịp tim đập mạnh hơn.
Tuy nàng ta được nam nhân sủng ái, nhưng sự sủng ái của nam nhân lại chỉ ở ngoài mặt. Tô Lặc Đồ trong tâm là người cực kì cường thế, tuyệt đối sẽ không tha thứ cho nội quyến nào trong nhà dám tự tiện quơ tay múa chân đối với chuyện bên ngoài của hắn: "... Hay là ngươi trở về nhà cân nhắc lại một chút xem sao? Không cần phải đưa ra quyết định gấp gáp như vậy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-553.html.]
Ngũ di nương trên mặt có chút không nhịn được, Có lẽ giáo úy đại nhân đau lòng phu nhân phải vất vả nuôi sống gia đình, nên sẽ đồng ý bán công thức này ra thì sao?"
"Ngoại tử xưa nay đều không can thiệp vào quyết định của ta."
Diệp Gia không buông tha, khiến sắc mặt của ngũ di nương lập tức trầm xuống. Đã từng qua không ít người không hiểu lý lẽ, nhưng chưa bao giờ gặp phải người nào vô lý đến nhường này. Ngũ di nương tự nhận thấy rằng mình đã dành cho Diệp Gia đủ thể diện, nhưng nàng vẫn không biết tốt xấu? Ngũ di nương ném miếng điểm tâm đang ăn dở rơi lạch cạch xuống đĩa, đám tôi tớ đứng sau lưng nàng ta lập tức lao lên.
Bầu không khí lập tức biến thành cục diện giằng co, Diệp Gia không chừa cho nàng ta chút mặt mũi nào, uy phong của ngũ di nương cũng bị dập tắt.
Đúng lúc ngũ di nương đang muốn nổi trận lôi đình, ngoài cửa quán trà bỗng vang lên một trận ôn ào. Cửa tiệm bỗng nhiên xuất hiện một đám binh lính trấn thủ biên cương, từng người một cầm vũ khí trong tay bao vây quán trà lại. Người dẫn đầu cất cao tiếng là một nam tử cường tráng bước lên, chí ít cũng phải cao chính thước, âm thanh nói chuyện tựa như sấm rền. Vừa tiến tới đã dọa cho cả đám sợ ngây người liên tiếp lùi lại phía sau, trong nháy mắt đám người kia liền 6 ạt xông vào.
Lúc này thần kinh của đám người trong quán trà lập tức căng như dây đàn, bày sẵn trận thế nghênh địch. Người cầm đầu tên Ba Trát Đồ tiến vào, trực tiếp đi về phía Diệp Gia hành lễ, há miệng chính là một câu phu nhân. Không cần nói bất cứ lời nào, nhưng ý tứ uy h.i.ế.p lại hết sức rõ ràng.
Nhóm hộ vệ mà ngũ di nương mang theo là vệ binh của phủ Đại đô hộ, nhìn thì như có võ công cao cường, nhưng cũng không dám đối đầu trực diện với binh lính đóng quân. Thứ nhất, nhóm binh lính khu đóng quân này hầu hết đều có chức quan chính thức, còn đám hộ vệ bọn hắn chỉ được coi là tôi tớ trong nhà; thứ hai bọn hắn nhận nhiệm vụ hộ tống ngũ di nương và tứ cô nương về nhà thăm người thân, lại không đồng nghĩa với việc bọn họ được tự ý làm xăng làm bậy, đánh nhau làm loạn với binh linh khu đóng quân.