Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 624

Cập nhật lúc: 2024-08-03 18:54:00
Lượt xem: 81

Tình cảm của bọn họ dạt dào thắm thiết. Diệp Gia nhìn bọn họ rồi lại nhìn vê phía Chu Cảnh Sâm.

Nhưng Chu Cảnh Sâm lại không có nhiều phản ứng, cũng không có ý ngăn cản. Diệp Gia suy nghĩ một chút rồi mới nói: "Đi theo ta."

Hai mắt hai người họ nhìn nhau, nhất thời mừng rỡ: "Đa tạ người tốt."

Ở khách điếm đã hơn nửa tháng, nhưng bà Dương cũng chỉ tính tảo một lần đó. Sau đó thì tinh thần luôn đần độn. Chỉ là như thế thì có người chăm sóc, nên bà Dương cũng không thê thảm như lúc trước nữa. Diệp Gia dậm một già một trung niên đi đến phòng ở của Bà Dương. Khi hai người bọn họ nhìn thấy Bà Dương ôm tro cốt ngồi trên giường thì đỏ hồng hai mắt, nước mắt từng dòng từng dòng chảy xuống.

Nhất là người đàn bà trung niên kia, khi thấy bộ dáng gầy gò cộng thêm mái tóc trắng của Bà Dương đã gào khóc lên: "Phu nhân, phu nhân tại sao người lại biến thành như thế này! Tại sao người lại trở thành như vậy chứ! Người như thế, khi đại nhân ở dưới suối vàng có biết nhất định cũng không thể nhắm mắt."

Lão phu nhân của bọn họ từ trước đến nay đều là người được chăm sóc kỹ lưỡng. Quần áo trang sức mọi thứ đều hoàn hảo. Đến ăn, mặc, ở, đi lại, nhỏ đến một cọng tóc mai cũng chưa từng rối loạn. Rõ ràng lúc trước vẫn còn là một mái tóc đen, vậy mà mới có mấy tháng tóc đã bạc trắng hết. Hiện giờ lại không hiểu tiếng người, miệng cứ lẩm bẩm. Biến thành một bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ. Chuyện này khiến cho những tôi tớ hầu hạ bà từ nhỏ đến lớn cực kỳ đau lòng.

“Các ngươi cứ nói chuyện trước đi.'

Diệp Gia dẫn người đến rồi thì trở lại phòng của mình. Chu Cảnh Sâm đang ngồi bên cửa sổ, đang nhàn nhã ngôi pha trà.

Nhìn thấy Diệp Gia đến thì nâng tay vẫy. Diệp Già ngồi xuống thì thở dài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-624.html.]

Trên cái bếp nhỏ có hơi nước lượn lờ thật dày. Diệp Gia cúi mặt suy nghĩ, một bộ dáng có chút sầu não. Chu Cảnh Sâm nâng mắt nhìn thấy nàng như thế lại cười. Hắn lấy một cái chén nhỏ tráng qua rồi dùng một cái khăn để cam ấm trà lên, rồi từ từ rót cho Diệp Gia một ly trà. Từng động tác pha trà, châm trà, quả nhiên như nước chảy thành sông, sinh động, cảnh đẹp ý VUI.

"Nếm thử một chút xem."

Diệp Gia ngước mắt nhìn hắn, nâng chén trà nhẹ nhàng nhấp một ngụm, vẻ mặt nhất thời ngẩn ra.

Tuy bình thường nàng ít khi uống trà, nhưng cũng không hiểu phẩm trà. Nhưng không thể không nói, chén trà này Chu cảnh Sâm pha rất tốt. Nhưng chuyện thô thiển như uống nước hắn cũng là, ra một ít nhã ý. Chỉ là... Diệp Gia không tự chủ được mà bị hút nhìn về người đối diện. Không biết là thật hay là ảo giác của nàng, nàng cảm thấy gần đây mọi cử động của Chu Cảnh Sâm đều tao nhã hơn rất nhiều.

"Gia Nương đang suy nghĩ cái gì?" Chu Cảnh Sâm không ngại Diệp Gia đánh giá, hắn cười rộ lên: "Tại sao lại nhìn ta như thế?"

"Không" Hạ mi mắt, Diệp Gia uống cạn chén trà: "Ta chỉ có chút tò mò chuyện của Kiều Gia. Vừa mới nghe được thì ý của hai người hầu kia thì trong lúc đó khi đối mặt đại đô hộ thì cũng không hòa thuận như ta đã nghĩ.

Chu Cảnh Sâm gật đầu: "Ừm, quả thật như thế."

"Có ý gì?" Bỗng nhiên hắn khẳng định như thế khiến cho Diệp Gia hưng phấn: "Có phải chàng biết chuyện gì không?"

"Biết một chút." Chu Cảnh Sâm lại châm cho Diệp Gia thêm một ly trà. Hương trà lượng lờ, hắn cũng không nhanh không chậm mở miệng: "Đại đô hộ đời trước với phu nhân có một chuyện tình không được tính là bí mật gì. Lại nói tiếp, nói hai người họ là vợ chồng thì không bằng nói hai người họ là đôi vợ chồng bất hòa vì cưỡng ép."

"Hả?? Nói, nói, nói, nói.' Diệp Gia vốn chỉ có chút tò mò nhưng nghe hắn nói như thế thì không biết không được. Ánh mắt nàng tạch một cái sáng lên, một ánh mắt sáng quắt nhìn người đối diện đang pha trà.

Loading...