Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 833
Cập nhật lúc: 2024-08-05 20:52:43
Lượt xem: 101
Tỷ tỷ nhận được thư của nàng ấy, hơn nữa không quản đường xá xa xôi đến cứu nàng ấy.
Không ai có thể biết được chuyện này có ảnh hưởng lớn như thế nào với Diệp Đệ, khi Diệp Đệ nhìn thấy Diệp Gia lao đến với ánh mắt mệt mỏi bụi đường gió, nàng ấy cảm thấy dù xương cốt có gấy nát cũng không hề gì. Chỉ cần tỷ tỷ còn ở đây, nàng ấy vẫn có thể đứng lên được. Từ trước đến nay Diệp Đệ cũng không yếu đuối, Diệp Gia đã cho nàng ấy dũng khí để đứng lên, nàng ấy đã phấn chấn lại được sau mấy ngày tinh thần chán nản, giống như những gì tỷ tỷ đã nói, bị thua thiệt thì đòi lại là được.
Trong thời gian nàng ấy ở trong nhà tên súc sinh này, tuy bị lão súc sinh lợi dụng nhưng cũng không thua thiệt cho lắm. Chủ yếu chính là số ngân lượng mà bản thân vất vả khổ cực kiếm được đó, đã bị cặp phu thê ăn cắp đó cướp đi một nửa. Hễ nghĩ đến mình đã nấu cho Liễu Nguyên biết bao nhiêu là bữa cơm để dành dụm được số tiên đó, thì trong lòng lại rướm máu.
"Muội nói với Liễu Nguyên đi." Diệp Gia tranh thủ thời gian dạy dỗ nàng ấy: "Để hắn ta lấy lại số bạc đã mất về cho muội."
Diệp Đệ cảm thấy lời nói của tỷ tỷ có chút kỳ lạ, nhưng từ trước đến nay tỷ tỷ chưa bao giờ nói những lời dư thừa. Trong lòng nghĩ như vậy, Diệp Đệ thật sự nghe theo lời Diệp Gia đi quấn lấy Liễu Nguyên, để hắn ta cho mình kiếm tiền.
Liễu Nguyên đôi mắt nặng trĩu nhìn chằm vào tiểu cô nương nhìn thấy mình hoàn toàn không ngượng ngùng xấu hổ, trong lòng có một dự cảm không lành.
Tiểu cô nương này chắc sẽ không... không để chuyện đó trong lòng đâu nhỉ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-833.html.]
Liễu Nguyên nhanh chóng phát hiện ra một sự thật đáng buồn.
Diệp Đệ không chỉ không không quan tâm đến chuyện đó mà thậm chí nàng ấy còn không nhớ rằng hắn ta chính là người triền miên với nàng ấy ngày hôm đó.
Điều này suýt chút nữa khiến Liễu Nguyên nhồi máu, nếu không phải do công tử thế gia phải rụt rè thì hắn ta thực sự muốn lao đến trước mặt Diệp Đệ để nói cho nàng ấy biết. Hắn ta chưa kịp thực hiện suy nghĩ này thì đã bị Diệp Gia ấn c.h.ế.t ở trong nôi rồi. Không biết là Diệp Gia cố ý đánh hắn ta hay sao, nhưng trước mặt hắn ta lại hỏi Diệp Đệ rằng nàng ấy có ý định kết hôn không. Nhưng tiểu cô nương này cũng lắc đầu một cách lưu loát, dứt khoát giống như chị của nàng ấy.
"Lập gia đình làm cái gì? Là do tay tôi kẹp tiền hay do thiếu kiên nhẫn với cuộc sống?" Có lẽ là Diệp Đệ cảm thấy hơi áy náy khi trước đó nói rằng không tính lập gia đình. Bây giờ nàng ấy thật sự không có suy nghĩ muốn lập gia đình. Thế giới tối đen, đàn ông vừa m.á.u lạnh vừa ích kỷ: "Nếu tỷ không chê ta thì ta sẽ ở với tỷ."
Đương nhiên là Diệp Gia không chê rồi, nàng mỉm cười và xoa đầu nàng ấy: "Ngươi muốn thế nào thì thế đó, tỷ tỷ sẽ bảo vệ ngươi." Một người dám nói, một người dám nghe. Diệp Đệ cũng cực kỳ gan, nàng ấy không chỉ dám nghe mà nàng ấy còn dám làm.
Những năm sau đó, thế lực của Chu gia càng ngày càng lớn mạnh, vị trí đứng của Chu Cảnh Sâm càng ngày càng cao. Những người muốn cưới Diệp Đệ làm vợ có thể xếp hàng từ Bắc Đình tới Yến Kinh, trong đó còn có con cháu của một vài gia tộc lớn. Đẹp trai có, tài năng có, không thể đếm hết được. Diệp Đệ cũng không hề động lòng. Đương nhiên, trong đó còn có bút tích của Liễu Nguyên. Cười chết, cô nương mà hắn ta để mắt suốt từ Bắc Đình vậy mà có ai lại chán sống đến mức muốn động vào người trên đầu quả tim của hắn ta vậy?
Ngày nào Chu Cảnh Sâm và đám bạn cũng được xem chuyện người, ánh mắt chế nhạo của bọn họ khiến Liễu Nguyên trở nên tức giận.
"Tiểu nha đầu kia vẫn còn chưa nhận ra" Liễu Nguyên sợ rằng có ngày mình sẽ tức c.h.ế.t nên chỉ có thể an ủi bản thân rằng "Chờ nàng ấy nhận ra là tốt rồi. Ngôi chôm hổm nhiều năm như vậy rồi, không ai nhấc lên được cả... "