Xuyên Sách Thành Vai Ác, Làm Phản Diện Thật Vui - Chương 102
Cập nhật lúc: 2024-05-07 07:16:44
Lượt xem: 1,629
Ngô Quốc Lương: “Chuẩn bị đi nhận lỗi, bây giờ ta ra ngoài một chuyến.”
Ông ta nói xong bèn bước ra ngoài, vừa ra tới cửa thư phòng đã dừng lại nói: “Nhận lỗi phải chân thành, nếu không biết nên bồi thường thứ gì thì nghĩ lại chuyện Lương gia phải bồi thường cho phủ Vĩnh Ninh hầu ba vạn lượng bạc đi. Còn nữa, số lễ vật này lấy từ của hồi môn của bà.”
Ông ta nói xong đã lập tức bỏ đi, Ngô phu nhân tức muốn hộc máu. Nữ nhi của bà ta bị người ta phá hư, bây giờ bà ta còn phải bỏ ra mấy vạn lượng bạc, có ai khốn khổ như bà ta không?
Ngô Quốc Lương ra khỏi thư phòng đã lập tức tới viện của Ngô Tĩnh Vân. Trước đây không phát hiện ra, bây giờ mới biết nữ nhi ở một sân viện hẻo lánh như vậy, hơn nữa còn có chút đơn sơ. Nghĩ đến mấy năm nay nữ nhi này vì Phùng thị mà chịu không ít tủi thân.
Nghĩ đến đây, sự hoài nghi của ông ta đối với Ngô Tĩnh Vân cũng vơi đi không ít.
Ngô Tĩnh Vân đang xem sách nhưng thật ra một chữ nàng ta cũng không đọc vào. Từ Sùng Quang tự trở về, nàng ta vẫn luôn lo lắng, lo lắng Hầu phu nhân và Tiêu Ngọc Thần nói những chuyện nàng ta đã làm cho Ngô Quốc Lương.
Phùng thị nói nàng ta ra tay hại Ngô Tĩnh Xu, nàng ta có thể cãi lại, phụ thân cũng có thể tin nàng ta vài phần. Nhưng nếu Hầu phu nhân hoặc Tiêu Ngọc Thần chỉ chứng, cho dù phụ thân không tin nhưng để chứng thực lời của Hầu phu nhân hoặc Tiêu Ngọc Thần là thật hay giả, ông ta chắc chắn sẽ thẩm vấn người bên cạnh nàng ta. Cho dù là người trung tâm cỡ nào thì chịu nghiêm hình cũng sẽ khai ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/chuong-102.html.]
Lúc nàng ta đang lo lắng thì nha hoàn tới báo Ngô Quốc Lương đến. Nàng ta lập tức buông sách bước ra nghênh đón, trái tim như vọt lên tới cổ họng. Nàng ta biết Ngô Quốc Lương tới phủ Vĩnh Ninh hầu.
Vào phòng, phụ tử hai người ngồi đó trầm mặc. Ngô Tĩnh Vân là sợ hãi Ngô Quốc Lương nghe được chuyện gì đó ở phủ Vĩnh Ninh hầu, Ngô Quốc Lương là vì có mấy lời khó nói nên không mở miệng.
Trầm mặc hồi lâu, Ngô Quốc Lương mở miệng trước: “Tĩnh Vân a, lần này ủy khuất con rồi.”
Nghe một câu như vậy, Ngô Tĩnh Vân thả lỏng tâm trạng, Vĩnh Ninh Hầu phu nhân và Tiêu Ngọc Thần không nói những chuyện nàng ta đã làm cho phụ thân biết.
“Nhưng dù sao cũng phải giải quyết chuyện này.” Ngô Quốc Lương nói tiếp: “Tam muội muội con cùng... Chuyện của tam muội con tuyệt đối không thể lọt ra ngoài, nếu không toàn bộ nữ quyến Ngô gia sẽ không có ngày lành đâu. Nhưng Hầu phu nhân và Tiêu Ngọc Thần lại biết rõ chuyện kia, chúng ta phải đảm bảo bọn họ giữ kín chuyện này. Nhưng Phùng thị tính kế Tiêu Ngọc Thần, hiện tại Hầu phu nhân và Tiêu Ngọc Thần đều rất tức giận, muốn bọn họ giữ kín chuyện này thì phải nghĩ cách khiến bọn họ nguôi giận trước.”
Nói đến chỗ đây, Ngô Quốc Lương thành khẩn nhìn Ngô Tĩnh Vân: “Ta nghĩ... ta nghĩ giao tình của ngoại bà ngươi và phủ Vĩnh Ninh hầu không cạn, ta muốn ngoại bà ngươi cùng đi một chuyến đến phủ Vĩnh Ninh hầu nhận lỗi. Một phần là vì ta là một người ngoài lại là nam tử, không tiện gặp Vĩnh Ninh Hầu phu nhân.”
Đây là biện pháp tốt nhất mà Ngô Quốc Lương nghĩ đến, tìm một người đức cao vọng trọng có thể bảo vệ bí mật của Ngô phủ, lại có quan hệ không tệ với phủ Vĩnh Ninh hầu đại diện ông ta tới đó xin lỗi. Mà chọn tới chọn lui thì chỉ có ngoại bà của Ngô Tĩnh Vân, lão phu nhân Trương gia là thích hợp nhất.
Lão phu nhân Trương gia là hảo bằng hữu của lão Vĩnh Ninh hầu phu nhân, cho dù lão Vĩnh Ninh hầu phu nhân đã qua đời thì Vĩnh Ninh hầu phu nhân cũng sẽ cho bà ấy ba phần mặt mũi. Trương lão phu nhân cũng sẽ không nói chuyện của Ngô Tĩnh Xu ra ngoài, bởi vì một khi chuyện này lộ ra, Ngô Tĩnh Vân cũng chẳng được hưởng ngày lành.