Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện Chuyên Tìm Đường Chếc - Chương 175
Cập nhật lúc: 2024-10-14 19:32:07
Lượt xem: 120
Dung Yên hạ rèm trong căn phòng này xuống, may là trước đây căn phòng này dùng để gửi lương thực, cô lấy một tấm vải đen để Tần Dã che chắn cửa sổ lớn lại.
Vì thế lúc này lôi kéo, bên ngoài cũng không thể nhìn thấy chút gì bên trong.
Hơn nữa, trên cửa còn căng một mảnh vải, vì để ngăn cản người bên ngoài nhìn vào bên trong.
Nói cách khác chỉ cần kéo tấm vải lên thì người bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong có gì.
Dung Yên chốt cửa lại rồi kéo hết tất cả rèm vải vào.
Sau đó đi tới trước mặt người đang hôn mê, cô lấy kim bạc châm vào sau tai…… Sau đó mang người đưa vào trong không gian.
Người nhà họ Thiết chờ ở bên ngoài trong lòng vừa thấp thỏm lo âu lại vừa mong đợi.
Cuối cùng Thiết Ngưu đi tới trước mặt Tần Dã, “Anh Tần, chị dâu thật sự có nắm chắc một phần mười à?”
Một mình Tần Dã chặn ở cửa, sắc mặt thản nhiên, “Không thử thì chỉ có một kết quả.”
Thiết Ngưu suy sụp…… Nói cũng đúng.
Không thử, vậy thì thật sự là không có khả năng qua khỏi đêm nay, đây là lời bác sĩ đã nói.
Tần Dã nhìn về phía mẹ chồng nàng dâu vẫn đang khóc, “Bác gái, chị dâu, hai người đừng khóc, âm thanh quá lớn sẽ ảnh hưởng đến người bên trong.”
Thiết Ngưu lập tức nói: “Mẹ, chị dâu, hai người đừng khóc nữa, không chừng chút nữa có thể trị hết cho anh cả!”
Vợ Thiết Trụ và mẹ Thiết vừa nghe thấy lời này, cho dù họ đau buồn đến mấy cũng không dám khóc thành tiếng, chỉ là âm thầm rơi nước mắt.
Thật ra là Tần Dã sợ tiếng khóc của họ quá lớn, sẽ thu hút người khác tới.
Từng giây từng phút trôi qua.
Bên chỗ Dung Yên hai giờ đương nhiên là không đủ, một cuộc đại phẫu chỉ kéo dài hai giờ, sao đủ được chứ?
Hơn nữa, cô đang trong tình trạng không có trợ lý giúp, có thể thấy được khó khăn như thế nào.
Đúng lúc vào thời khắc cuối cùng, cô chuẩn bị rời khỏi không gian, nhưng cô lại phát hiện không gian không hề nhắc nhở.
Vốn dĩ còn năm phút cuối cùng thì sẽ có nhắc nhở là đã đến giờ.
Điều này có nghĩa là đến lúc phải ra ngoài.
Nhưng lần này lại không có.
Điều này khiến cho cô có chút kinh ngạc.
Thay vì suy đoán nhiều, cô lại tiếp tục……
Lại trôi qua khoảng hai giờ.
Trong lòng người bên ngoài đã vô cùng lo lắng.
Tại sao lại lâu như vậy?
Đang lúc Thiết Ngưu nhịn không được định mở miệng hỏi, cửa đột nhiên được mở ra.
Lộ ra một khuôn mặt tái nhợt.
Tần Dã nghe thấy tiếng động, lập tức quay người lại, “Vợ, em sao rồi?”
Nhìn khuôn mặt tái nhợt đó, anh vô cùng đau lòng, vội vàng bước tới đỡ lấy người.
Dung Yên lắc đầu, “Em không sao.” Ca phẫu thuật quá lớn, đương nhiên cô rất mệt, có thể cố gắng đến khi kết thúc là ý chí của cô đã rất mạnh mẽ rồi.
Cũng may sau khi kết thúc cô đã uống một viên thuốc bổ khí, lúc này đã khá hơn nhiều.
Còn người nhà họ Thiết khi nhìn thấy cánh cửa đóng chặt cuối cùng cũng mở ra, họ vội vàng bước tới.
“Vợ Tần Dã, Thiết Trụ nhà tôi thế nào?”
“Chị dâu, chồng tôi sao rồi?”
“Chị dâu, anh cả tôi thế nào……”
Dung Yên nhìn dáng vẻ lo lắng đó của người nhà họ Thiết.
“Yên tâm, ca phẫu thuật thành công, nhưng, đêm nay phải vượt qua giai đoạn theo dõi, hiện giờ anh ấy không thể di chuyển, tạm thời ở lại đây, bởi vì mới vừa làm cuộc phẫu thuật quan trọng, mọi người cũng không thể vào gặp anh ấy, có thể để lại một người chờ ở đây, những người khác có thể đi về trước, dù sao mọi người ở đây cũng vô ích.”
Người nhà họ Thiết nghe thấy cuộc phẫu thuật thành công, đám người kinh ngạc trợn mắt.
Còn những lời còn lại, một chữ họ cũng không nghe vào.
“Thật sự còn sống sao?” Vẻ mặt mẹ Thiết cực kỳ khó tin.
“Nếu đêm nay không bị sốt hoặc không có bất cứ biến chứng nào khác, thì chỉ cần qua giai đoạn nguy hiểm này, ngày mai là có thể tỉnh lại, tiếp theo phải nghỉ ngơi điều dưỡng thật tốt.”
Dung Yên nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của bọn họ, “Tình trạng phổi của người bệnh có chút nghiêm trọng, cũng may chữa trị kịp thời, mặt khác hai chiếc xương sườn gãy, cũng đã được cố định đúng vị trí. Những điều cần chú ý khác đợi ngày mai tôi sẽ nói với mọi người……”
Hiện giờ cô hơi mệt, chỉ muốn ngồi xuống nghỉ ngơi một lát.
Lúc này Tần Dã mở miệng, “Bác gái, mọi người để lại một người đợi ở đây, những người khác nghe lời vợ tôi mà về trước đi, hiện giờ vợ tôi rất mệt, tôi phải đỡ vợ đi nghỉ ngơi trước đã.”
Lúc này người nhà họ Thiết mới chú ý tới sắc mặt vô cùng tái nhợt của Dung Yên…… Người ta chính là ân nhân cứu mạng của nhà họ.
Vợ Thiết Trụ lập tức quỳ xuống, cô ấy không ngừng dập đầu với Dung Yên, “Cảm ơn, cảm ơn……”
Nếu người đàn ông của cô ấy không còn thì nửa đời sau làm sao cô ấy sống nổi?
Thật sự là vì Dung Yên quá mệt mỏi, phản ứng hơi chậm một chút, vì thế không kịp đỡ lấy người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien-chuyen-tim-duong-chec/chuong-175.html.]
“Cô mau đứng lên, làm như vậy tôi sẽ tức giận đấy.”
Tần Dã nói thẳng: “Chị dâu, vợ tôi không thích như vậy, chị mau đứng lên! Mọi người vẫn nên bàn bạc xem ai ở lại.”
Nửa câu này vừa nói ra, đã chuyển dời sự chú ý của người nhà họ Thiết.
Mẹ Thiết lập tức ngỏ ý đầu tiên, “Tôi ở lại.”
Bà ấy phải nhìn thấy con trai cả, nếu không sẽ không yên tâm.
Hơn nữa cho dù là về nhà, làm sao bà ấy có thể an tâm chứ?
Vợ Thiết Trụ không chịu, “Mẹ, con ở lại vẫn tốt hơn.”
Hai anh em Thiết Ngưu và Thiết Lâm cũng vội nói: “Mẹ, chị dâu, con ở lại.”
“Con ở lại vẫn tốt hơn.”
Mấy người giành tới giành lui, giành tới Dung Yên đau đầu không thôi.
Ngón tay trắng nõn của cô chỉ tới, “Để cậu ấy ở lại trước đi! Những người khác có thể về trước, đợi mọi người ăn cơm xong có thể đến đây thay cho cậu ấy.”
Để lại một người, là để ngộ nhỡ có xảy ra chuyện gì cũng dễ nhờ cậy một chút, cũng không thể không để ai ở lại.
Thiết Lâm vừa thấy người được chỉ là cậu ấy, vội vàng nói: “Mẹ, chị dâu cả, nếu chị dâu đã nói để con ở lại, vậy mọi người về trước đi!”
Còn Tần Dã lại nhìn về phía Thiết Ngưu, “Anh của cậu đã bị người ta đ.â.m như thế này, vậy thì chuyện ở bên đồn công an cậu nên tự mình đi một chuyến.”
Chớp mắt Thiết Ngưu đã hiểu, đúng vậy! Những người đó còn chưa bị bắt đấy.
Lúc trước bởi vì lo lắng cho anh cả, vì thế anh ấy chưa đến đồn công an, bây giờ anh ấy phải đến đồn công an một chuyến.
“Anh Tần, chị dâu, vậy tôi đi trước, đúng rồi, đợi lát nữa đồn công an hỏi chuyện của anh tôi, tôi phải trả lời thế nào?”
Tần Dã nhìn về phía vợ anh, nghe thấy cô nói: “Nếu muốn điều tra, có thể để họ đến trạm y tế tìm hiểu tình hình, nếu cứ kiên trì phải gặp người…… Hẹn trưa mai hãy gặp, cậu cứ nói trước mắt không tiện gặp.”
Dù sao đến cũng không thể gặp được người, với lại, có bác sĩ ở trạm y tế, tin rằng bên đó càng có thể giải thích tình hình rõ hơn.
Như vậy, ở đây cô cũng có thể bớt chút phiền phức, ngày mai thì dễ xử lý hơn.
Tần Dã: “Thiết Ngưu, cậu cứ làm theo lời vợ tôi nói đi”
“A, được.” Thiết Ngưu được chỉ dạy, anh ấy cũng không lãng phí thời gian, nhanh chóng rời đi.
Tần Dã nhìn thấy vợ và mẹ của Thiết Trụ không định rời khỏi, liền nói một câu, “Lúc ấy mọi người ở hiện trường, chút nữa chắc chắn công an còn muốn tìm hiểu tình hình, mọi người có thể kể lại chuyện xảy ra vào lúc đó với họ.”
Lời này mẹ chồng nàng dâu nhà họ Thiết nghe thấy rất hợp lý, hơn nữa không được ở lại đây nên đành phải đi về trước.
“Em về nhà nghỉ ngơi trước một chút, nếu ở đây có chuyện gì thì cứ trực tiếp gọi em, nếu bên trong không có chuyện gì khác, vậy đợi em nghỉ ngơi xong rồi nói tiếp.”
“Được.” Tần Dã muốn đỡ cô đi, nhưng bị Dung Yên từ chối.
Anh thấy có chút may mắn vì trước đó mình có dọn dẹp một căn phòng ở đây, lại còn sắp xếp tất cả lại một lượt.
Nếu không lúc này vợ lại không có chỗ nghỉ ngơi.
Dung Yên về tới phòng, sau khi cô đóng cửa lại liền tiến vào không gian, bởi vì trước đó cô phát hiện có sự thay đổi trong không gian.
Tại sao thời gian lại trở nên dài hơn? Từ lúc đầu chỉ hai giờ, đến bây giờ hoàn toàn mở ra…… Có nghĩa là miễn là cô có tiền thì có thể ở trong biệt thự suốt đời.
Đây không phải một tin xấu, chỉ là tốn tiền.
Ngoài ra, vùng đất đen trong không gian cũng được thăng cấp mở rộng.
Ban đầu chỉ có một miếng, bây giờ lại có hai miếng.
Dung Yên nhìn những thay đổi này, cô cũng chưa rõ điều kiện thăng cấp là gì, tại sao cô lại được thăng cấp một cách khó hiểu như vậy?
Tuy nhiên, không cần vội vàng tìm hiểu, dù sao cô cũng rất ngạc nhiên trước sự thay đổi này.
Ít nhất có thể ở lại thỏa thích trong biệt thự, khiến cô cảm thấy rất thuận tiện.
Không hề nghĩ nhiều, cô bước vào biệt thự tắm rửa trước……
***
Bên này Thiết Ngưu đã đi tới đồn công an, “Cậu muốn báo án? Chính là vụ án đánh nhau lúc sáng sao?”
Người tiếp nhận là đồng chí Tiểu Lý.
Đối với chuyện buổi sáng đánh c.h.ế.t người, cậu ấy có biết, đây chính là một vụ việc nghiêm trọng.
Chỉ là khi bọn họ nhận được tin tức thì mọi người đều đã rời đi, không chỉ kẻ tấn công không ở đó, ngay cả người bị đánh trọng thương cũng không còn.
Điều này có chút kỳ lạ, họ tìm hiểu tình hình sơ lược từ những người chứng kiến xung quanh, sau đó bọn họ lại đến trạm y tế.
Kết quả bác sĩ ở trạm y tế nói không chữa trị được nên đã bảo người nhà người bệnh đưa người bệnh về nhà.
Bởi vì không biết nhà Thiết Trụ ở đâu, hơn nữa gia đình người này cũng không đến báo công an.
Hơn nữa một nơi khác cũng đồng thời xảy ra vụ án khác, vì thế cảnh sát đã được điều đến nơi khác trước.
Bọn họ cũng mới vừa trở về không bao lâu, người này đã đến.