Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện Chuyên Tìm Đường Chếc - Chương 185

Cập nhật lúc: 2024-10-14 19:32:22
Lượt xem: 110

“Đồng chí, cảm ơn rất nhiều!”

“Không cần cảm ơn, tôi cũng vì em gái mình mà thôi…… Lúc nãy bởi vì sốt ruột, tôi ra tay có hơi nặng, cho nên xin các anh thứ lỗi, dù sao thì bọn họ có bốn người, đều là những người tàn nhẫn, nếu như tôi không quyết đoán, vậy thì không có cách nào giữ bọn họ lại được.”

Cô đánh gãy chân người đàn ông, lại làm lệch cằm của người phụ nữ kia…… Cô không cho rằng mình tàn nhẫn, nếu không phải là người tuân thủ pháp luật, có lẽ cô đã trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t những tên buôn người c.h.ế.t tiệt này rồi.

Người cảnh sát đứng đầu ngay lập tức nói: “Không cần lo lắng, những chuyện cô làm là phòng vệ chính đáng, cô đã giúp chúng tôi bắt những kẻ buôn người này, lại giải cứu những cô gái bị hại này, chúng tôi thay mặt những người bị hại và gia đình họ cảm ơn cô!”

Bắt được những người này, bọn họ có thể lần theo manh mối của bọn chúng để bắt lũ đồng phạm.

Từ đó mà tìm được những đứa trẻ và phụ nữ bị chúng buôn bán.

Nếu thuận lợi thì sẽ giải cứu được rất nhiều người.

Cho nên bọn họ thực sự rất biết ơn.

“Như vậy đi, mọi người ở chỗ này cũng không thể ngủ, vẫn còn mấy giờ nữa mới đến bình minh, mọi người về chung với chúng tôi đi, đến lúc đó, chúng tôi sẽ sắp xếp nhà khách cho mọi người, cũng có thể ngủ được mấy tiếng đồng hồ.”

Những cô gái khác…… thì bọn họ nhất định phải đưa về, sau khi thẩm vấn xong, ngày mai sẽ sắp xếp người đưa bọn họ về nhà.

Dung Yên suy nghĩ một lát, chỗ này thật sự không thể ở lại, mà chuyến tàu ngày mai đến lúc chín giờ.

Vì thế cô liền gật đầu đồng ý, “Vậy thì làm phiền mọi người rồi.”

Một cảnh sát trẻ tuổi vội vàng nói: “Không phiền, không phiền.”

Thế là một đám người đi theo cảnh sát về, bọn họ lái một cái xe đến đây, không thể ngồi quá nhiều người, cũng may vẫn còn cái máy kéo này.

Vì thế ngoại trừ tài xế, Dung Yên cùng Tần Mai và ba cô gái khác ngồi lên máy kéo.

Còn Hồ Lê, cô ấy nhìn thấy không thể ngồi xuống, cho nên tự giác chủ động đi đến cái máy kéo khác, ngồi chung với cảnh sát và mấy tên buôn người.

Dù sao thì bạn trai cũng ngồi chung với cô ấy, không cần phải sợ hãi quá mức.

Khi đến đồn cảnh sát, Dung Yên còn đặc biệt nói chuyện có người tìm những người này đến hại cô và em gái với cảnh sát.

“Đồng chí Dung yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ điều tra rõ ràng chuyện này, bây giờ tôi sẽ dẫn mọi người đến nhà khách.”

Dung Yên nghe thấy lời đồng chí cảnh sát nói thì nói một tiếng cảm ơn!

Bởi vì thư giới thiệu do cảnh sát viết, nhà khách nhanh chóng mở phòng cho bọn họ.

Không chỉ có một phòng, lại mở thêm ba phòng, ba cô gái kia ở một phòng, ngoài ra chính là Tống Phong và Hồ Lê mỗi người một phòng, bởi vì bọn họ còn chưa kết hôn, không thể ở chung một phòng được.

Dung Yên và Tần Mai vào phòng bọn họ ở, “Mai Tử, chúng ta đi rửa mặt trước đã.”

Bây giờ cô không tiện lấy quần áo mới ra ngoài, cho nên chỉ có thể tạm thời chịu khó một chút.

“Vâng.” Tần Mai ngoan ngoãn gật đầu.

Tầng một của nhà khách có phòng tắm, hai người bọn họ đi rửa mặt rồi trở về phòng.

Tần Mai vẫn rất vui vẻ, bởi vì buổi tối có thể ngủ cùng chị dâu cả.

Đội trưởng Lục tìm kiếm bên ngoài gần như suốt đêm, thẳng đến rạng sáng bốn giờ mới trở về.

Anh ấy vào đồn cảnh sát, chuẩn bị tìm đại một nơi nghỉ ngơi trong chốc lát.

Lúc này, nhân viên trực ban chạy đến trước mặt anh ấy, giọng điệu rất hưng phấn, “Đội trưởng Lục, tìm được người rồi.”

Đội trưởng Lục vốn đang rất mệt mỏi, vừa nghe thấy lời này, anh ấy lập tức có tinh thần, “Cậu nói cái gì? Tìm được người rồi? Tìm thấy ở đâu?”

“Mấy giờ trước, có một cuộc gọi từ ga Cao Nam, nói người ở chỗ bọn họ, chính là cô bé Tần Mai chúng ta muốn tìm, sau đó lúc một giờ rưỡi sáng, đồn cảnh sát Cao Nam cũng gọi điện thoại đến, nói rằng có một nữ đồng chí tên Dung Yên đã bắt được bốn kẻ buôn người, đồng thời giải cứu Tần Mai, ngoài ra còn cứu thêm sáu nữ đồng chí khác nữa, bây giờ đồng chí Dung Yên và cô bé Tần Mai đang ở trong nhà khách do bọn họ sắp xếp rồi.”

“Tôi muốn thông báo cho anh, nhưng lại không biết các anh đang ở đâu.”

Đội trưởng Lục nghe xong liền mở to hai mắt nhìn, trên mặt lộ vẻ vô cùng khó tin.

“Cậu nói đồng chí Dung Yên đuổi đến ga tàu hỏa Cao Nam? Còn bắt được bọn buôn người? Còn tìm được người? Đồng thời còn giải cứu những nữ đồng chí khác nữa à?”

Sao anh ấy nghe mà thấy chóng mặt thế nhỉ?

Nhân viên trực ban gật đầu, “Đúng vậy, nhân viên trực ban của ga tàu lửa và đồn cảnh sát Cao Nam đều gọi đến đây, đã xác nhận đúng như vậy, bọn họ nói đồng chí Dung Yên có lẽ sẽ ngồi tàu lửa chuyến sáng mai về đây.”

Đội trưởng Lục:……

Bọn họ ở đây tìm kiếm cả đêm mà không phát hiện được gì, cô ấy ngay từ khi xảy ra chuyện, đã ngồi tàu lửa đuổi theo bọn họ rồi.

Cô gái này lợi hại như vậy…… Có phải muốn lên trời luôn không vậy?

“Được, tôi biết rồi.” Không được, anh ấy phải tự mình gọi đến đồn cảnh sát Cao Nam xác nhận.

Bảo những người khác đi nghỉ ngơi, anh ấy vội vàng trở về phòng làm việc của mình, đến lúc anh ấy gọi điện thoại đến đồn cảnh sát Cao Nam để xác nhận, lúc này anh ấy mới không thể không tin.

Ngay sau đó anh ấy bật cười…… Nữ đồng chí Dung Yên này, nếu không làm cảnh sát, vậy thì cũng thật có lỗi với sự nhạy bén của cô ấy

Tìm được người rồi, anh ấy cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Hơn nữa, trong cuộc điện thoại vừa rồi, anh ấy quyết định hợp tác với đồn cảnh sát Cao Nam bên kia, nghiêm túc đả kích những băng đảng phạm tội bắt cóc phụ nữ trẻ em kia.

Nhưng mà, bây giờ còn có chuyện này cần phải làm, đó là thông báo cho cả nhà Tần Dã, để bọn họ không phải lo lắng.

Hơn nữa, hình như Tần Dã vẫn còn đang tìm người.

Nghĩ đến đây, anh ấy liền đứng dậy, chuẩn bị đến nhà Tần Dã ngay bây giờ.

Đúng lúc này, cảnh sát trực ban Tiểu Trương chạy tới, giọng nói còn có chút kích động, “Đội trưởng Lục, đội trưởng Lục, đồng chí Tần Dạ bắt được hai người……”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien-chuyen-tim-duong-chec/chuong-185.html.]

Đội trưởng Lục:……?

Còn không đợi anh ấy đi ra ngoài đã nhìn thấy Tần Dã lôi hai người đến đây.

Đội trưởng Lục nhìn thấy bà già và người đàn ông kia.

Anh ấy trầm mặc một lúc, thời buổi này, người dân còn lợi hại hơn cả cảnh sát bọn họ à?

Cùng là đi tìm một đêm, bọn họ cũng điều rất nhiều cảnh sát ra ngoài tìm, kết quả, bọn họ không có bất kỳ thu hoạch nào, đôi vợ chồng này thì hay lắm, một người đuổi theo đến tận thị trấn Cao Nam xa xôi và tìm được người.

Người còn lại thì bắt được hai người kia.

“Đội trưởng Lục, hai người này giao cho anh, miệng bọn họ rất cứng, nhưng mà, bọn họ đã khai nhận với tôi, đêm qua bọn họ đã bắt em gái tôi và ngồi chuyến tàu lửa tối qua đi rồi…… Anh có thể báo cho đồn cảnh sát địa phương bên đó hỗ trợ tìm người không?”

Tần Dã lúc này lòng nóng như lửa đốt, anh hận không thể mọc cánh để tìm em gái về nhà.

Em gái anh từ nhỏ đã nhút nhát, hơn nữa sức khỏe cũng không tốt, nếu quá sợ hãi …… Anh cũng không dám tiếp tục tưởng tượng.

Đội trưởng Lục tâm tình phức tạp, anh ấy tìm lại được giọng nói, “Cậu không cần phải lo lắng, vợ cậu…… đồng chí Dung Yên đã tìm thấy em gái cậu sớm nhất, đồng thời còn giải cứu thêm mấy nữ đồng chí bị bắt cóc, còn bắt được bốn tên buôn người, bây giờ cô ấy đang ở nhà khách do đồn cảnh sát sắp xếp, có lẽ cô ấy sẽ ngồi chuyến tàu chín giờ sáng mai về đây.”

Tần Dã:……?

Vợ anh tìm được em gái anh?

Giờ khắc này, Tần Dã thật sự vô cùng kinh ngạc.

Có rất nhiều lời nói muốn hỏi, nhưng anh lại không nói nên lời.

Một lúc lâu sau, anh mở miệng: “Thế thì hai người này giao cho anh, tôi về nhà……”

Đội trưởng Lục gật đầu, “Được rồi, cậu về đi! Tối nay cậu cũng vất vả rồi!”

Khi vụ án này được giải quyết, bọn họ sẽ làm một lá cờ thưởng cho hai vợ chồng này đi! Bọn họ không làm cảnh sát thật sự quá đáng tiếc.

“Các anh mới vất vả! Tôi về đây.” Tần Dã ngơ ngác đi ra ngoài.

Điều anh lo lắng…… lại được vợ anh giải quyết vô cùng dễ dàng.

Về đến nhà bước vào phòng khách, phát hiện cha vợ đang ở đây, giờ này mà vẫn chưa ngủ.

Còn Tần Dư ở bên cạnh thì lại ngủ rồi, chậu than bên cạnh vẫn còn được đốt củi, hai anh em Thiết Ngưu và Thiết Lâm thì ngồi ở phía bên kia.

Anh vừa vào phòng, Dung Văn Minh lập tức đứng dậy, vội vàng hỏi: “Thế nào? Có tin tức gì không?”

Cũng không trông mong có thể tìm được người ngay bây giờ, nhưng ông ấy hy vọng có chút manh mối gì đó.

Nhưng mà, nhìn vẻ mặt của Tần Dã, có lẽ là không có manh mối nào cả!

Ông ấy vừa lên tiếng, hai anh em Thiết Ngưu và Tần Dư đồng thời tỉnh giấc, khi bọn họ nhìn thấy Tần Dã / anh cả, tất cả đều tập trung xung quanh anh.

“Anh cả, anh đã tìm thấy em gái chưa? Còn nữa chị dâu cả đâu rồi? Sao lại không về chung với anh vậy?” Giọng nói của Tần Dư khá gấp gáp.

Lúc nãy cậu ấy đã đem tranh chân dung đến đồn cảnh sát, sau khi cậu ấy đưa tranh chân dung xong liền chạy đến ga tàu lửa, lại không nhìn thấy chị dâu cả.

Lúc đó cậu ấy rất lo lắng.

Vì vậy cậu ấy đã đi loanh quanh ga xe lửa trong hai tiếng trước khi về nhà.

Em gái bị bắt đi, còn chị dâu cả thì không thấy đâu, cậu ấy vô cùng sốt ruột.

Tiếc là Tần Dư cũng không biết anh cả mình đã đi đâu.

Tần Dã nhìn bọn họ một cái, “Đã tìm được người, là chị dâu cả của em ngồi tàu lửa đuổi theo, sau đó tìm được người, hơn nữa bắt được bọn buôn người, bây giờ chị dâu cả của em và Mai Tử đều đang ở nhà khách thị trấn Cao Nam, ngày mai ngồi chuyến tàu lửa chín giờ trở về.”

Mọi người:……

“Anh cả, anh nói thật sao?” Tần Dư phục hồi tinh thần lại, đặc biệt hưng phấn.

Tần Dã gật đầu, “Là thật, anh mới từ đồn cảnh sát về, đội trưởng Lục nói.”

Dung Văn Minh không khỏi có chút hoảng hốt…… Con gái ông ấy lợi hại như vậy sao?

Còn Tần Dư thì lại hoan hô, “Thật tốt quá, chị dâu cả quá lợi hại rồi!”

Sau này cậu ấy sẽ đối xử với chị dâu cả tốt hơn, chờ chị dâu cả già rồi, cậu ấy còn phải nuôi dưỡng chị ấy nữa.

May mà Dung Yên không biết suy nghĩ trong lòng Tần Dư lúc này, nếu không thì cô nhất định sẽ nói một câu: Thật sự không cần!

Hai anh em Thiết Lâm và Thiết Ngưu cũng vô cùng ngạc nhiên.

“Chị dâu lợi hại!”

Bọn họ không giỏi ăn nói, cũng không biết nói ra những lời khen ngợi nào khác.

Nụ cười đầu tiên trong tối nay xuất hiện trên môi Tần Dã “Được rồi, cũng không còn sớm, hai người tạm ở chỗ này ngủ một giấc đi!”

Chỉ có một phòng ngủ, nên anh không thể để hai anh em Thiết Ngưu ngủ trong đó được.

“Cha, cha và Tần Dư vào phòng ngủ đi!”

“Cha không sao, con đi ngủ đi! Cha ngồi ở đây một lát là được rồi.” Dù sao chẳng mấy chốc nữa sẽ đến bình minh.

Ông ấy ngồi đây cũng rất ấm áp.

“Em cũng không ngủ, em ngồi ở đây một lát.” Tần Dư vừa mới nói xong liền nhìn thấy ánh mắt của anh cả, cho nên lại vội vàng nói thêm một câu, “Em ngủ một mình sợ lắm, dù sao thì chốc nữa trời sẽ sáng rồi, em ngồi đây cũng ấm áp.”

Loading...