Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện Chuyên Tìm Đường Chếc - Chương 210
Cập nhật lúc: 2024-10-19 09:57:02
Lượt xem: 99
Mẹ Dung cười rạng rỡ: “Ôi, cũng tạm, chủ yếu là con cái hiếu thảo! Thật ra vợ chồng chúng tôi còn muốn làm việc thêm mấy năm nữa, nhưng bọn nhỏ không đồng ý. Chúng tôi cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể nhàn rỗi như vậy thôi.”
Dung Yên:……
Mẹ cô đang khoe khoang một cách khiêm tốn phải không?
Nhưng mà, hai người này còn trò chuyện trong bao lâu nữa?
Hay là, mấy người bọn họ đi trước nhỉ!
Ngay khi ý nghĩ này xuất hiện trong đầu, mẹ Dung đã vẫy tay với thím Kim: “Không nói chuyện với chị nữa, chúng tôi phải qua bên kia dọn dẹp đây.”
Tâm tình thím Kim phức tạp: “Được rồi, vậy mọi người mau đi bận việc đi!”
Sau khi nhìn thấy cả nhà nối đuôi nhau rời đi, bà ấy thu ánh mắt lại, lẩm bẩm một câu: Người ta đều nói nuôi con trai dưỡng già, có con gái cũng vô ích. Nhìn con gái nhà bọn họ đi… Con bé có thể so với mười tám đứa con trai nhà người khác luôn rồi.
Vợ chồng lão Dung cũng không lớn tuổi lắm, trong tình trạng sức khỏe bình thường, còn không được ra ngoài kiếm tiền?
Nhưng bọn họ có thể nghỉ ngơi an nhàn ở độ tuổi như vậy… Thật sự khiến người khác hâm mộ.
Thời gian chưa đến nửa ngày mà tin tức vợ chồng Dung Văn Minh sắp được con rể dưỡng già đã truyền khắp các ngõ hẻm...
“Chính là chỗ này.” Tần Dã chỉ vào căn tứ hợp viện trước mặt rồi nói, anh lấy chìa khóa ra mở cửa.
Mẹ Dung kinh ngạc cảm thán: “Chỗ này thật rộng”
Dung Văn Minh cũng gật đầu đồng tình: “Đúng là rất tốt.”
“Hình như cũng không tệ hơn nhà ông nội bao nhiêu.” Tần Dư bày tỏ ý kiến của mình.
Nhưng mà, đây là hai loại nhà khác nhau, nhà họ Tần bên kia chính là đại viện, còn đây là loại nhà hai tầng.
Có lẽ bên đó lớn hơn, nhưng Tần Dư vẫn thích bên này hơn... Chỉ cần anh cả và chị dâu ở đâu, cậu bé liền cho rằng nhà ở đó tốt hơn.
“Vào xem xem.” Dung Yên đi vào sau khi Tần Dã mở cửa.
Bọn họ bắt đầu tham quan….
Bên ngoài được xây dựng theo tiêu chuẩn tứ hợp viện, đúng thật là không tệ, hơn nữa căn nhà này còn khá mới.
Sau khi Tần Dã nhờ anh họ sửa sang lại lần nữa... Dung Yên đặc biệt hài lòng với hai phòng tắm kiểu mới đã được cải tạo, chúng được cải tạo từ căn hộ áp mái ban đầu và được lát đá cẩm thạch, trông rất sáng sủa.
Quan trọng nhất là được trang bị bình nóng lạnh, chắc chắn sẽ rất thuận tiện cho việc tắm rửa gì đó.
Sân thứ hai có rất nhiều phòng, hai dãy phòng đã được sửa sang lại, đều có hai phòng độc lập, phòng chính cũng như vậy, chia làm phòng trái và phòng phải. Còn ở giữa giống như phòng khách, thuận tiện cho việc ra vào hai phòng.
Đúng là là đủ cho gia đình bọn họ ở, mỗi phòng đều được trang bị giường sưởi, còn có bếp lò đồng để sưởi ấm, mùa đông sưởi ấm không có vấn đề gì.
Phòng chính chắc chắn sẽ để Tần Dã và Dung Yên ở rồi.
Mẹ Dung cũng đã có suy tính chuyện hai vợ chồng bà ấy sẽ ở căn phòng nào rồi.
“Chúng ta ở phòng phía nam bên ngoài là được rồi, chỗ đó rất rộng rãi. Gian phòng phía tây để lại cho ông nội Tần Dã, hai phòng phía đông cho Tiểu Dư và Tiểu Mai.”
Tần Dã lập tức không đồng ý: “Mẹ, Tần Dư và Tiểu Mai ở dãy phòng phía đông cũng được, nhưng cha mẹ không thể ở phòng phía nam được đâu, cha mẹ sẽ ở phòng phía tây. Phòng phía nam, sau này dọn dẹp xong thì sẽ làm phòng ở cho khách.”
Nhà họ Tần chỉ cách nơi này một con đường, đi bộ cũng chỉ mấy bước, sao ông nội có thể thật sự sống ở đây chứ?
“Cho dù sau này ông nội con có đến đây ở, trong phòng chính cũng sẽ có một gian phòng khác, dãy phòng phía tây cũng có một căn phòng trống, đều có thể ở được mà.”
Dung Yên gật đầu, “Cứ vậy đi, mọi người quét dọn phòng của mình đi. Ga trải giường mới mà ngày hôm qua con bảo Tần Dã mua đang ở trong phòng con, lát nữa con sẽ bảo anh ấy lấy ra trải cho mọi người.”
Trên thực tế, sau khi cô bước vào phòng chính, cô liền mua mấy thứ trải giường này ở trong siêu thị không gian và lấy ra ngoài
“Vậy thì nghe lời con rể và Yên Yên đi.” Dung Văn Minh đưa ra quyết định cuối cùng.
Vì đã phân chia phòng xong, cho nên Tần Dư và Tần Mai về phòng riêng của mình.
Mẹ Dung thì lại vào bếp, nhìn thấy nơi này thật sự rất sạch sẽ, bà ấy không nhịn được khen ngợi con rể tài giỏi.
Phòng tắm kiểu mới cũng rất tốt.
Mà bọn họ thì không sử dụng được loại phòng tắm này, vì có một loại phòng tắm khác cũng được trang bị nước nóng và bao gồm cả nhà vệ sinh bên trong luôn.
Trong nhà có hai cái phòng tắm như thế, khi nào có khách thì sẽ để cho khách dùng.
Sạch sẽ là tốt nhất.
Đây là căn nhà có nhiều nhà vệ sinh nhất mà bà ấy từng thấy.
Một gia đình bình thường chỉ có một cái, thậm chí có nhà còn không có, phải vào nhà vệ sinh công cộng đi vệ sinh mới được, còn phòng tắm cao cấp như vậy... lại càng không có.
Có rất nhiều người thích đến nhà tắm để tắm rửa.
Hành động phá của như vậy… Lúc trước bà ấy thực sự không biết chuyện này, nếu không thì bà ấy đã ngăn cản rồi.
Dung Yên và Tần Dã về phòng chính của mình.
Tần Dã lập tức đóng cửa lại.
Dung Yên thấy vậy, liền đem chiếu và tấm trải giường đã mua trong không gian ra.
“Thời tiết bây giờ nóng quá, dùng mấy thứ này cũng thích hợp, anh cầm ra ngoài đi!”
Tần Dã gật đầu: “Được.”
Sau đó bưng những thứ đó lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien-chuyen-tim-duong-chec/chuong-210.html.]
Dung Yên đi mở cửa, sau khi Tần Dã đi ra ngoài, cô liền nằm xuống giường của mình.
Đáng tiếc lúc này không có điều hòa, nếu có điều hòa thì cô nhất định sẽ lắp một cái.
Cả nhà bận việc đến gần trưa, mới có người đề nghị đi về.
Lúc này Dung Yên mở miệng nói: “Hay là vậy đi, đang lúc giữa trưa nóng quá, hay là chúng ta đến tiệm cơm quốc doanh ăn một bữa?”
Mẹ Dung là người phản đối đầu tiên: “Muốn đi thì mọi người đi đi, mẹ không đi. Về nhà uống canh đậu xanh và màn thầu, mẹ thấy vậy cũng rất tốt.”
Dung Văn Minh cũng không muốn đi: “Mấy đứa con đi đi! Cha đi với mẹ con về nhà uống canh đậu xanh.”
Tần Dư cũng vội vàng nói: “Em cũng về nhà ăn.”
Tần Mai càng không phải nói, cô bé thích ở nhà hơn là đến tiệm cơm quốc doanh.
Hơn nữa, cô bé cảm thấy đồ ăn thím nấu cũng không thua kém gì những đầu bếp trong tiệm cơm quốc doanh.
Dung Yên vốn muốn để cho mẹ cô thoải mái chút nên mới đề nghị như vậy, nếu như người nào người nấy đều không muốn đi thì thôi vậy.
“Đi thôi! Về nhà.”
Tần Dã nhìn vợ rồi nói: “Vợ, anh có thể đi cùng em.”
Dung Yên lắc đầu: “Thôi vậy, chúng ta về nhà nằm đi! Nóng quá.”
Thế là cả nhà về nhà, lần này bọn họ bắt xe buýt về.
Khi đi vào ngõ, Tần Dư mắt tinh liền nói rằng: “Thím, hình như có người ở trước cửa nhà chúng ta.”
Ngay khi cậu bé nói điều này, mọi người đều nhìn về phía cửa nhà.
Mẹ Dung cũng nhận ra người đó: “Là Dung Mạn Mạn à? Cô ta lại đến cửa nhà mình làm gì?” Giọng điệu của bà ấy thật sự không tốt.
Thấy người này, bà ấy cảm thấy vô cùng phiền lòng.
Chẳng phải hai gia đình đã thống nhất không qua lại với nhau cho đến khi c.h.ế.t rồi sao?
Tại sao bọn họ cứ dây dưa hết ngày này đến ngày khác vậy?
Dung Văn Minh nhìn thấy vẻ mặt tức giận của vợ, vội vàng nói: “Bà tức giận gì chứ? Chúng ta đến đuổi cô ta đi không phải là được rồi sao?”
Mẹ Dung phớt lờ ông ấy.
Bà ấy sải bước về phía cửa nhà mình.
Những người khác lập tức đi theo.
Cùng lúc đó, Dung Mạn Mạn cũng nhìn thấy cả nhà bọn họ trở về, lập tức nở nụ cười vui vẻ.
Phải biết rằng cô ta đã ở đây gần nửa tiếng đồng hồ, cô ta sắp nóng c.h.ế.t rồi đó.
Nếu bọn họ còn không quay lại, vậy thì cô ta phải về trước, nếu không cô ta sẽ bị cảm nắng.
May mắn thay, cuối cùng bọn họ đã trở lại.
Cô ta nhanh chóng tiến tới nói: “Thím...” Giọng nói lộ ra vui mừng, những người không biết còn tưởng rằng quan hệ giữa hai người rất tốt!
Mẹ Dung nhìn người đã khiến con gái bà ấy phải về nông thôn, bà ấy không ưa cô ta chút nào.
Hơn nữa, bà ấy cũng không hề hòa nhã với Dung Mạn Mạn, “Cô lại đến trước cửa nhà tôi làm gì?”
Dung Yên đang chậm rãi bước đến, cô chú ý tới chữ “lại”, không nhịn được mà nhướng mày... Chẳng lẽ hai ngày này, cả nhà Dung Văn Trạch đã đến nhà cô rồi sao?
Sao không có ai nói chuyện này với cô vậy?
Dung Mạn Mạn nhìn thấy Tần Dã đang đi đến, tim đập nhanh hơn hai giây.
Nhìn ở khoảng cách gần như vậy...anh ấy trông đẹp trai thật đấy!
“Này, cô đang nhìn gì thế? Mau nói đi, nói xong thì mau cút đi.”
Dung Mạn Mạn lập tức không dám nhìn lung tung nữa, đôi mắt đỏ hoe, “Thím, cháu biết thím không muốn gặp cháu, nhưng… cháu thành thật xin lỗi. Lúc trước cháu còn nhỏ, ngu dốt nên đã phạm sai lầm.. Bây giờ cháu thành tâm ăn năn, cháu muốn xin lỗi Yên Yên, chị xin lỗi, Yên Yên.”
Khi Dung Mạn Mạn nói điều này, cô ta khom lưng cúi đầu với Dung Yên.
Dung Yên nhìn động tác của cô ta, không khỏi nhướng mày... Cô ta muốn làm gì vậy?
“Muốn tôi tha thứ cho cô à! ”Cô lười biếng mở miệng: “Thật ra không phải là không thể.”
Khi Dung Mạn Mạn nghe thấy điều này, đôi mắt của cô ta ngay lập tức sáng thêm mấy phần, khuôn mặt cô ta tràn đầy sự kinh ngạc.
“Yên Yên, em thật tốt bụng...”
Dung Yên cười lạnh: “Đừng nóng vội! Tôi còn chưa nói xong! Nếu cô muốn được tôi tha thứ thì cũng không phải là không thể. Cô đánh gãy răng cửa của mình trước đi! Sau đó tôi sẽ suy nghĩ lại.”
Nụ cười của Dung Mạn Mạn lập tức cứng lại, cô ta ngơ ngác hỏi lại: “Đánh gãy răng cửa à?”
Dung Yên gật đầu: “Ừ.”
Dung Mạn Mạn khẳng định mình không nghe lầm, trong lòng không thể tin được, sao con tiện nhân này có thể hung ác như vậy? Có phải không muốn cô ta được sống tốt không vậy?
Cô ta gượng cười và nói, “...Yên Yên, em, em đừng đùa nữa.”
Dung Yên hừ một tiếng, “Cô cho rằng tôi đang nói đùa sao? Được rồi, nếu cô không muốn thì đừng chặn cửa nhà tôi.”