Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện Chuyên Tìm Đường Chếc - Chương 95
Cập nhật lúc: 2024-09-19 21:56:19
Lượt xem: 145
Dung Yên không biết về chuyện xảy ra ở bên này.
Năm nay, cô sống rất thoải mái, ngoại trừ mỗi ngày châm cứu cho ba cô một lần thì thời gian còn lại cô thường dẫn theo Tần Dư chạy ra ngoài.
Dẫn Tần Dư đi xem rất nhiều danh lam thắng cảnh di tích cổ, dạo chơi đường lớn hẻm nhỏ.
Gần như đi dạo hết phân nửa thủ đô.
Hôm nay là ngày mồng bảy âm lịch, cô nhận được thư của Tần Dã.
Mặc dù thư mà Tần Dã gửi đến rất nhanh, nhưng vẫn bị chậm vài ngày do Tết Nguyên Đán.
Từ trong thư thì cô biết Từ Khả lại được ra ngoài, hơn nữa có lẽ sẽ trở về thành phố.
Điều này khiến cô thật sự không ngờ… Ai giúp Từ Khả?
Điều khiến cô có chút khó hiểu chính là, Từ Khả trở về thành phố, vậy tại sao lại không đến đây tìm cô?
Chẳng lẽ là vì muốn trốn tránh cô sao?
Nhưng mà, hiện giờ cô không có thời gian đi tìm người phụ nữ này, bởi vì cô đã mua vé tàu cấp tốc ngày mai phải đi về, nói chính xác là ngày tám trở về.
Đương nhiên là phải quyết định ngày trở về.
Tần Dư biết sắp trở về thì cậu ấy rất hào hứng nhưng vẫn có chút không nỡ xa chú thím.
Họ đối xử với cậu ấy thật sự rất tốt.
Tương tự như vậy, mẹ Dung và ba Dung càng không nỡ xa con gái của họ.
“Yên à! Năm nay thi đại học con nhất định phải thi cho tốt, đại học rất quan trọng, con có thể để con rể đi thi cùng.” Ba Dung không muốn ở cách xa con gái ông ấy quá.
Nếu sớm biết bệnh của ông ấy có thể chữa khỏi thì ông ấy đã không bán đi công việc của mình, như thế có thể dùng chức vụ công việc của ông ấy để đổi một công việc cho con gái của ông ấy.
Dung Yên gật đầu, “Vâng, con biết rồi, ba cũng nên chú ý đến sức khỏe, trong khoảng thời gian này nghỉ dưỡng trước, đừng tùy tiện đi ra ngoài, đợi sau khi ba khỏe lại, lại đi ra ngoài một chút cũng không sao.”
“Ừm, hiểu rồi!” Đôi mắt của ba Dung hơi đỏ lên, thật sự là ông ấy không nỡ.
“Được rồi, ông đừng nói nữa, cũng không phải con gái tôi không trở về nữa, nếu thật sự không được, vậy đến lúc đó cả nhà chúng ta cùng về quê với con gái?”
Mẹ Dung vừa nói, đôi mắt bà ấy bỗng nhiên sáng ngời, “Hay là, chúng ta cùng đi theo con gái về quê? Dù sao hai người chúng ta đều không có công việc, đúng lúc về quê nghỉ dưỡng, đây là đến nhà con rể, sẽ không ai ngăn cản.”
Ba Dung cũng cảm thấy ý tưởng này rất được.
Vì thế liền nhìn sang Dung Yên, “Yên à! Con có chỗ ở không?”
“Mọi người muốn đi sao?” Dung Yên có chút kinh ngạc.
“Ba nghĩ, chúng ta chỉ có một người con gái, sau này chắc chắn là phải ở cùng các con, bây giờ làm quen trước cũng được.”
Dung Yên:……
Người vui vẻ nhất chính là Tần Dư ở bên cạnh.
Cậu ấy nhanh chóng nói: “Chú, thím, còn có phòng trống đấy ạ, nhà mới của chúng con có phòng trống để ở…… Nếu anh cả và em gái biết mọi người đến nhà chúng ta, cả nhà họ rất vui mừng”.
Dung Yên suy nghĩ, ở đây có Từ Khả ở.
Không biết người phụ nữ này dùng thủ đoạn c.h.ế.t tiệt nào để đi ra, nếu người phụ nữ này ở đây…… Lỡ như làm hại cha mẹ cô thì sẽ ngoài tầm với của cô.
“Được rồi, để con đi đặt vé lần nữa, mọi người thu dọn chút đồ đạc, đến ngày mai chúng ta cùng trở về, còn về phần sức khỏe của ba…… Có con ở đây, mọi thứ đều không vấn đề gì”.
Mẹ Dung vốn dĩ cũng chỉ lo cho sức khỏe của ông già, nếu con gái đã nói có cô ở đó thì không thành vấn đề, vậy không còn gì để lo lắng.
“Được rồi, vậy con lại đi mua vé xe lửa đi, mẹ ở nhà thu dọn đồ đạc của mẹ và cha con một chút, đến ngày mai chúng ta cùng nhau đi.”
Đời người vô thường, đúng là ruột già đùm ruột non, thật sự không ngờ đến ba mẹ cô lại muốn cùng cô về đại đội nhà họ Tần.
“Mọi người lấy sổ hộ khẩu, với lại, mẹ mẹ đến ủy ban làm giấy chứng minh.”
Mẹ Dung vỗ nhẹ đầu mình, “Đúng rồi! Sao mẹ lại quên mất chuyện này chứ, con chờ mẹ một lát.”
Bà ấy về phòng lấy sổ hộ khẩu.
Sau đó hai mẹ cùng nhau ra cửa.
Hai người đi vào văn phòng ủy ban…… Cũng may là chỗ này mùng sáu đã có người đi làm, vì thế giấy chứng minh được đánh rất nhanh.
Dung Yên cầm chứng minh mới mở và sổ hộ khẩu, “Mẹ, chuyện mua vé con đi là được, mẹ về đi!”
“Được.” Mẹ Dung cũng không muốn đến nhà ga, hiện giờ bà ấy về nhà còn rất nhiều chuyện để làm.
Ngoại trừ việc thu dọn đồ đạc thì còn có chuyện khác.
Ví dụ như, sau khi bà ấy về nhà, liền lấy lương thực ra, đi đến nhà thím Kim bên cạnh.
“Bà nói muốn tôi mỗi tháng thay bà lãnh phiếu gạo sao? Bà muốn cùng con gái của bà đi về quê à?” Thím Kim thực sự kinh hãi.
Mẹ Dung gật đầu, “Đúng vậy, bà lãnh giúp tôi với.”
“Việc này không thành vấn đề, giao cho tôi làm là được, nếu có phiếu sắp hết hạn thì tôi có thể đổi trước cho bà. Nhưng mà……” Thím Kim có chút lo lắng, “Cơ thể ông Dung nhà bà có khỏe không?”
Vốn bà ấy nghĩ rằng sức khỏe của ba Dung Yên không thể qua được năm mới.
Vì thế, bà ấy còn lo cho hai mẹ con nhà này, lại không ngờ rằng, không chỉ có thể ráng qua được năm nay, nghe nói, cơ thể còn dần dần tốt lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien-chuyen-tim-duong-chec/chuong-95.html.]
Chuyện này đúng là một chuyện vui bất ngờ.
Bà ấy còn tự hỏi có phải bệnh viện khám sai hay không? Hay là do ba của Dung Yên sau khi nhìn thấy con gái về nhà thì cơ thể liền tốt lên?
“Không sao, sức khỏe của ông Dung nhà tôi đã tốt lên rất nhiều, hơn nữa, không khí ở quê rất tốt, càng thích hợp chăm sóc sức khỏe cho ông ấy, đi trước một khoảng thời gian rồi nói, đến khi đó lại trở về, thật ra……” Mẹ Dung cười một chút, “Ông bà già chúng tôi muốn gặp con rể đó một chút, nhà tôi gả Yên nhi đi mà hai vợ chồng chúng tôi cũng chưa gặp mặt người con rể này nên trong lòng có chút lo lắng.”
Thím Kim vừa nghe lời này lập tức hiểu ra.
Hai vợ chồng họ thật ra là đi gặp con rể, dù sao cũng không thấy ai yêu con gái như hai vợ chồng này.
“Đến gặp cũng tốt, nhà ở đây bà cứ yên tâm, tôi trông nom giúp bà.”
“Được rồi.” Mẹ Dung nói xong chuyện này sau đó nói phải trở về thu dọn đồ đạc.
Thím Kim cũng không giữ bà ấy ở lại lâu.
Ngày mai đã phải đi, còn phải thu dọn rất nhiều thứ.
Ai, chỉ có một con gái, đúng là luôn khiến người làm cha mẹ lo lắng không yên……
Dung Yên bên đây đến ga tàu hỏa, định trả lại vé, sau đó mua lại chỗ mới cho mọi người ở cùng nhau.
Như vậy sẽ tiện cho bốn người bọn họ hơn.
Đáng tiếc là không có vé giường nằm.
Nếu không, chắc chắn cô không thiếu tiền mua vé giường nằm.
Vừa đến ga tàu hỏa, đang chuẩn bị đi tới chỗ bán vé.
Lúc này, đột nhiên có người va vào cô từ phía sau.
Ánh mắt Dung Yên lạnh lẽo, cô không tránh đi, chẳng qua sau khi người nọ đụng phải người cô rồi muốn rời đi thì cô trực tiếp nắm lấy vai của anh ta.
“Lấy đồ của tôi rồi mà anh còn muốn đi đâu?”
Người đàn ông không ngờ cô sẽ bắt lấy hắn ta, vẻ mặt hơi hoảng hốt, ngay sau đó hung dữ trợn mắt, “Cô buông tôi ra……”
“Buông anh ra?” Dung Yên cười lạnh một tiếng, sau đó kêu lớn, “Mọi người ơi, ở đây có ăn trộm.”
Người đàn ông nghe thấy cô kêu như vậy, vừa tức vừa gấp gáp, hắn ta dùng sức cố gắng thoát ra, lại không ngờ tay người phụ nữ này lại vô cùng mạnh, hắn ta căn bản không thoát được.
Điều này khiến cho hắn ta tức muốn hộc máu.
“Cô kêu gì mà kêu? Ai ăn trộm? Cô, người phụ nữ không biết xấu hổ này, chỗ đông người mà cô nắm lấy tôi làm gì?”
Ga tàu hỏa là đông đúc người nhất, chẳng mấy chốc đã có rất nhiều người vây quanh, tất nhiên giữa những người này cũng có kẻ trộm.
Dù sao bọn chúng vẫn luôn gây án theo băng nhóm.
Chính là người của bọn chúng đang ồn ào, “Đúng vậy, cô là một người phụ nữ không biết xấu hổ sao? Thiếu đàn ông đến như vậy sao?”
Những lời này lại hoàn toàn chọc giận Dung Yên, đặc biệt là tự nhiên có hai người bước tới muốn đẩy cô…… Đây rõ ràng là muốn cứu người trong tay cô.
Đương nhiên Dung Yên sẽ không bỏ qua cho bọn họ, vào lúc hai người đàn ông kia giơ tay ra, chân cô đá thẳng vào từng người một, đá ngã hai người đàn ông đó xuống đất ngay lập tức.
Động tác của cô vừa nhanh vừa tàn nhẫn, khiến cho những người xung quanh bất ngờ, họ không ngờ một cô gái thoạt trông gầy gò yếu ớt như vậy, trên tay còn đang giữ một người, lại có thể nhẹ nhàng đạp ngã hai người đàn ông khác thoạt nhìn khá cao lớn xuống đất.
Hai người đàn ông bị đá ngã xuống đất tỉnh lại cũng không ngờ bọn họ cùng lúc bị thương, lập tức nổi nóng bò lên khỏi mặt đất.
“Đồ đàn bà thối tha, mày muốn chết……” Hai người đàn ông tức giận mắng một tiếng, sau đó cùng lúc tiến lên, định hung dữ dạy dỗ người phụ nữ này.
Nhưng liên hoàn đá của Dung Yên càng mạnh hơn.
Tay cô đặt lên vai người đàn ông mà cô bắt lấy, lấy hắn ta làm điểm tựa rồi cả người bay xéo lên, lần này cú đá càng tàn nhẫn hơn, hai người đàn ông sau khi bị đá ra, một hồi lâu vẫn chưa thể bò dậy khỏi mặt đất.
Nếu lần đầu là ngoài ý muốn, vậy lần thứ hai vẫn là ngoài ý muốn sao?
Hai người đàn ông bị đá ngã xuống đất ý thức được người phụ nữ này thật sự không dễ đụng.
Bọn họ cũng lại không muốn bị bắt, vì thế muốn bò dậy chạy trốn, đáng tiếc vừa rồi bị đá quá đau, trong lúc nhất thời không dậy nổi.
Lúc này, Dung Yên gào to một tiếng về phía những người vây xem:
“Mọi người còn ngây ra đó làm gì? Mấy người này đều là một bọn, bọn chúng đều là ăn trộm, các người nhìn bọn chúng chạy như vậy sao, để sau này bọn chúng tiếp tục ở đây ăn trộm tiền của mọi người sao?”
“Còn không mau giữ chúng lại chờ công an tới.”
Cô kêu như vậy, thức tỉnh mọi người xung quanh, đám đông tiến lên bắt giữ hai người đàn ông……
Đối với kẻ trộm, mọi người vẫn căm thù đến tận xương tuỷ, dù sao tiền của mọi người cũng không dễ kiếm.
Nếu thật sự để bọn trộm trộm đi, như vậy, họ cũng bị thiệt hại nhiều.
Những người còn lại nhanh chóng đi báo công an.
Rất nhanh công an đường sắt đã tới vì vốn dĩ họ đang tuần tra khu vực này.
“Có chuyện gì xảy ra?” Đội trưởng Lý hỏi, hôm nay anh ấy chịu trách nhiệm tuần tra ở đây.