Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 10-2
Cập nhật lúc: 2024-10-14 12:47:30
Lượt xem: 93
“Sắp đến rồi, mợ chỉ tới trước thôi.” Người mợ nhìn về phía cửa, vểnh tai lên nghe thấy tiếng xích xe đạp, vội vàng đứng dậy: “Đến rồi đến rồi, Tiểu Hách, bà ngoại cháu... gia đình chúng ta tặng cháu một món quà cưới lớn.”
Mọi người cùng nhau nhìn ra ngoài, người cậu đẩy một chiếc xe đạp Phượng Hoàng mới tinh bước vào, đi theo phía sau là bà ngoại đi theo không nhanh lắm.
“Xe đạp?” Kim Xảo Chi “Hứ” Một tiếng, nói: “Đây mà là quà lớn gì chứ?”
“Đúng rồi, ai giàu bằng các người, ai chi tiêu rộng rãi bằng các người!” Người mợ quay lại mỉa mai: “Quà chúng ta tặng không lớn, vậy các người tặng quà lớn gì vậy?”
Kim Xảo Chi ngậm miệng, không phải ngậm miệng vì món quà lớn nào đó mà vì chữ “giàu” kia, thời buổi này không ai muốn bị mang tiếng “giàu”.
“Quang Hách, nhanh đến xem đi.” Người cậu tỏ vẻ hưng phấn dắt xe đạp vào cửa: “Đây là tem phiếu mà bà ngoại cháu đã để dành mấy năm nay. Mười năm trước lúc anh trai cháu kết hôn, bà ngoại cũng tặng cho nó một chiếc xe đạp. Bây giờ cháu kết hôn, bà cũng tặng cháu một chiếc.”
“Bà ngoại, bà mua cái này làm gì?” Chu Quang Hách biết trong tay bà ngoại không tiết kiệm được bao nhiêu, có tiền đều tiêu hết lên người bọn trẻ, trong mắt bà không phân biệt con cái trong ngoài, cháu nội cháu ngoại đều như nhau, chưa từng để ai chịu thiệt thòi.
“Bây giờ cháu đã xuất ngũ rồi, sau này phải ra ngoài sắp xếp công việc, đi làm sẽ cần một chiếc xe đạp để đi lại mới thuận tiện.” Bà Tống cười tủm tỉm nói: “Cô bé muốn ra đường dạo phố, có xe, cháu chở đi cũng thuận tiện hơn.”
Chu Quang Hách đi tới vỗ vỗ yên xe đạp: “Cám ơn bà ngoại, vào ăn cơm thôi, trời cũng sắp tối rồi.”
Thời buổi này việc hiếu việc hỷ không được phép tổ chức hoành tráng, Chu Quang Hách chỉ gọi người hai gia đình thân thiết nhất, cùng với hai người bạn cùng lớp. Những bạn bè từ nhỏ của anh, vốn có quan hệ tốt nhưng đã hơn mười năm không liên lạc thì không mời tới ăn cơm, chỉ đưa chút kẹo mừng là được rồi.
Trong nồi sườn xào chua ngọt, nguyên một chân giò lợn, một miếng thịt ba rọi, một cân măng xuân, hơn ba mươi miếng đậu phụ non, nước hầm có màu trắng sữa.
Thịt kho tàu, sườn om, cá kho, một nồi bắp cải đậu phụ, các loại rau củ xanh yêu thích của Thủy Lang, thịt lợn băm xào cần tây, rau khoai lang xào, lại thêm ba món ăn nguội, rau trộn trứng muối đậu hũ, gân hầm Tứ Hỉ, đậu phộng rang.
Hai bình rượu Mao Đài, hai bao t.h.u.ố.c lá song hỷ được đặt trên bàn, còn có mấy chai soda cam dành cho trẻ em và các đồng chí nữ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-10-2.html.]
Bà ngoại ngồi vào chỗ, cậu mợ cũng an vị ngồi xuống, chị cả ngồi một mình bên cạnh, anh cả và chị dâu bên cạnh cậu, chị cả không cho mợ sắc mặt tốt, mợ cũng không cho chị cả sắc mặt tốt, tiếp theo là hai người bạn của Chu Quang Hách, cô dâu chú rể cứ tùy tiện ngồi xuống.
Chu Quang Hách kéo Thủy Lang đứng dậy, trong tay đổ một ly rượu Mao Đài, đưa cho cô một ly nước trong: “Hôm nay là ngày chúng tôi kết hôn, con gái không nên uống rượu nên dùng nước thay rượu kính mọi người. Cám ơn các vị trưởng bối đã chăm sóc tôi từ nhỏ tới lớn, nhiều, bố mẹ tôi qua đời sớm, không thể chứng kiến ngày tôi kết hôn, nhưng may mắn là bà ngoại vẫn còn ở đây.”
Kỳ thật Chu Quang Hách có rất nhiều điều muốn nói, nhưng chính là nói không nên lời, đôi mắt hơi đỏ lên, chỉ nói tới những nhân vật chủ chốt.
Bà Tống cười vui vẻ nói: “Cô gái tốt, thành hôn tốt, Tiểu Hách của chúng ta thật là may mắn. Sau khi kết hôn cháu nhất định phải đối xử thật tốt với người ta, phải đi làm để kiếm tiền. Sau giờ làm việc, cháu phải làm tất cả việc nhà từ vo gạo nấu cơm.”
Thủy Lang nghe thấy vậy thì mỉm cười, ngẩng đầu nhìn người bên cạnh, đúng lúc bắt gặp ánh mắt đang cười của anh, cô sửng sốt một chút, quay mặt đi, nâng ly nước trong tay lên nói: “Xin mời mọi người cạn ly.”
Cô dâu vừa nói lời này, tất cả mọi người trong bàn đều nâng ly muốn đứng dậy, đột nhiên cô dâu lại ngồi xuống.
Tất cả mọi người đều sửng sốt, ngay cả chị cả đang lẩm bẩm cũng ngây ngẩn cả người, không hiểu đây là làm trò gì.
Sau đó, chú rể cũng bị cô dâu kéo ngồi xuống, sau đó Thủy Lang tiếp tục nâng ly: “Cứ ngồi chạm cốc là được rồi.”
Mọi người không biết chuyện gì đang xảy ra, đưa tay chạm cốc, mỉm cười vui vẻ, trên mặt có chút khó hiểu.
Chỉ có Chu Huỷ và bà nội nhìn Thủy Lang, trong mắt càng thêm thích người này.
“Chúc mừng tân hôn, trăm năm hạnh phúc ~”
Sau khi chạm cốc, tạm thời không có chuyện gì xảy ra, Thủy Lang cầm đũa bắt đầu ăn cơm.
Rau cần thịt băm phủ lên cơm, dùng đũa gắp lên nhét vào miệng, cần tây hòa quyện với vị ngọt của cơm, ăn giòn giòn, thịt lợn băm cũng trộn lẫn bên trong, lập tức xoa dịu cơn thèm ăn từ bưởi trưa.
Về món sườn xào chua ngọt, Thủy Lang không giống chị dâu chuyên chọn những miếng sườn ngon nhất để ăn, cô gắp được cái gì thì ăn cái nấy, vì ngoài ăn thịt, cô càng thích ăn nước sốt chua ngọt bọc ở bên ngoài.