Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 119-3

Cập nhật lúc: 2025-04-04 13:30:54
Lượt xem: 74

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thủy Lang: “...”

 

“Mẹ còn tưởng con định nói, nhiều thế này sao em lấy được, Nhị Nha, cháu quá khoa trương rồi, này..."

 

“Mợ nhỏ, khoa trương gì chứ, chút tiền ấy là cái gì.” Nhị Nha ấn nút mở chiếc cặp công: "Chuẩn bị đống căn hộ này cho Tiểu Bảo là tiền mà công ty internet mà cháu đầu tư kiếm được từ đợt đầu tiên, ba năm tới ít nhất sẽ tăng gấp một trăm lần.”

 

Thủy Lang: "...".

 

Nói thì nhẹ nhàng, nhưng không sai.

 

Lúc đó, cô chỉ hơi chỉ dẫn một chút, Nhị Nha đã dốc toàn bộ gia sản đầu tư vào một công ty internet mới thành lập trong nước, lá gan không phải dạng vừa, cũng không hề thiếu quyết đoán.

 

“Tiếp theo đây chị.” Tam Nha trực tiếp lấy ra một cuốn sổ tiết kiệm, đưa cho Chu Tiểu Bảo: "Chị không có tiền như chị hai, 100 vạn này là một nửa toàn bộ tài sản của chị, tặng hết cho em! Muốn mua gì thì mua!”

 

“Oa ——”

 

Chu Tiểu Bảo hạnh phúc ôm chìa khóa xe, sổ đỏ và sổ tiết kiệm: "Cảm ơn chị ba!”

 

“Quá khoa trương.”

 

“Không khoa trương, nếu không có em, thì làm gì có ba đứa chúng chị ngày hôm nay.”

 

Thủy Lang vừa mới há miệng, đã bị Chu Hủy cười ngắt lời: "Mẹ không cần thay quần áo à?”

 

“Tam Nha đã chuẩn bị sẵn lễ phục cho mẹ rồi.” Đại Nha đẩy mẹ mình vào một căn phòng ở tầng một: "Thay quần áo xong thì trang điểm nhẹ nhàng nhé ạ.”

 

Vài chiếc xe cảnh sát dừng trước cửa, Chu Quang Hách mặc cảnh phục xanh biển, đội mũ cảnh sát, bước vào cổng: "Không đến muộn chứ?”

 

Không đợi Thủy Lang trả lời, vừa nhìn thấy “Chiếc nơ bướm lớn màu hồng” sau lưng Thủy Lang, bước chân khựng lại, ánh mắt cũng trở nên xa lạ: "Đây là ai?”

 

“Con gái của anh.” Thủy Lang nắm tay anh: "Đã có một số khách đến rồi, chúng ta không ra cửa đón khách thì thật là bất lịch sự, không thể trì hoãn thêm được nữa, Tiểu Bảo, đứng giữa, nắm tay ba con đi.”

 

“Ba còn chẳng quen biết con, con còn lâu mới đi nắm tay ba.”

 

Chu Tiểu Bảo kéo tay mẹ mình: "Mẹ đứng giữa, dù thế nào đi nữa thì mẹ vẫn là nhân vật chính của gia đình chúng ta!”

 

“Miệng ngọt như mía.”

 

Thủy Lang khoác tay Chu Quang Hách, nắm tay con gái bước vào phòng tiệc.

 

Vừa bước vào, cô đã ngây người.

Đến trước không phải người tầm thường, tất cả đều là nhân vật cấp cao.

 

Cục trưởng Cửu hưu trí, cục trưởng Bạch, phó cục trưởng Hứa, phó cục trưởng Khâu, Cục trưởng Cửu Cục Công an Ngụy, phó cục trưởng Liễu, sở trưởng Lam.

 

Điều khiến Thủy Lang kinh ngạc hơn cả là ông Chiêm, người đã nằm viện lâu dài, cũng ngồi xe lăn đến.

 

Còn có cục trưởng Cục Công Thương Tống Thanh Tùng, cựu công nhân bậc tám thầy Lỗ... Những người này đều đã cao tuổi, tóc bạc trắng.

 

"Ôi!" Cục trưởng Bạch già đi nhưng trông càng hiền từ: "Cục trưởng Thủy đến đây là vinh hạnh cho chúng tôi!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-119-3.html.]

 

"Nói như thể tôi đến nhà ông vậy."

Cục trưởng Chu mặc bộ trang phục cũ của cảnh sát, tóc đã bạc hơn phân nửa, người cũng gầy đi một nửa, nhưng tinh thần vẫn rất phấn chấn: "Tiểu Bảo, lại đây cho ông nhìn nào."

 

Chu Tiểu Bảo chạy đến nhận lì xì, cười rạng rỡ, gọi từng người lớn một cách ngọt ngào, tay cầm một xấp phong bì lì xì giống như một bộ bài poker.

 

Thủy Lang đi đến từng người thăm hỏi nghiêm túc: "Sinh nhật đứa trẻ, sao lại mời hết các người đến đây."

 

"Đúng vậy, cô bận quá, cô không đến thăm chúng tôi, chúng tôi đến thăm cô." Cục trưởng Bạch đã đeo răng giả, miệng vẫn còn lắp bắp: "Đã nói đi ăn tiệc đứng ở Phương Đông Minh Châu, mấy năm trôi qua, vẫn chưa thấy cô đến đưa chúng tôi đi."

 

"Ai bảo các ông đổ hết gánh nặng lên chúng tôi." Thủy Lang đỡ cục trưởng Bạch ngồi xuống: "Năm nay, năm nay nhất định phải cho ông nếm thử hương vị của tiệc!"

 

"Nếm hương vị? Tôi đã đi mười tám lần rồi! Ăn đến chán rồi!"

 

"... Ông về hưu sống rất thoải mái."

 

Cục trưởng Bạch kiêu ngạo ngẩng cao đầu, đang muốn tiếp tục nói thì bên ngoài có tiếng động.

 

Chủ tịch Tập đoàn xây dựng Bình An Lý Lão Đầu.

 

Chủ tịch Tập đoàn Vĩnh Thành Chiêm Hủ An.

 

Chủ tịch Tập đoàn Triệu Hoa Tôn Trừng.

 

Chủ tịch Tập đoàn Sông Hồng Thái Trân.

 

Chủ tịch kiêm giám đốc điều hành Tập đoàn quốc tế SW Smith.

 

Chủ tịch Tập đoàn đầu tư quốc tế Thiên Sứ Johan.

 

Chủ tịch Tập đoàn du lịch quốc tế Thành Tin Uông Triều Hoa, người sáng lập Công ty đầu tư ủy thác trung gian Khương Quốc Phong... Một nhóm các ông lớn trong giới thương giới ăn mặc lộng lẫy bước vào nhà.

 

"Cậu mợ ơi, khách đến rồi."

 

Nhị Nha gọi điện xong, dẫn các ông lớn vào phòng tiệc.

 

Thủy Lang ngạc nhiên đi đến, chào hỏi từng người: "Chuyện gì thế này, ông Du Điều không nói với tôi là các người sẽ đến!"

 

Lý Lão Đầu đã ngoài 50 tuổi, đầu càng to hơn: "Cô hiếm khi vui vẻ, dù không mời, tôi cũng phải vội vàng chạy đến."

 

Tôn Trừng theo sau Thiết Đản, trước đây từng học cùng Nhị Nha ở Harvard, giờ trông anh tuấn, khí chất tinh anh đỉnh cao, tay xách quà tặng: "Mợ ơi, Tiểu Bảo đâu?"

 

Chu Tiểu Bảo đứng ngay bên cạnh: "..."

 

"Anh Trừng, mắt anh có vấn đề à?"

 

"Có lẽ bị mù rồi." Nhị Nha gọi xong một cuộc điện thoại khác đi đến, đón tiếp các vị khách vào chỗ.

 

Thủy Lang còn chưa kịp trò chuyện với mọi người thì khách bên ngoài cứ nối đuôi nhau đến, cô và Chu Quang Hách đều phải ứng phó không xuể.

 

Loading...