Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 120-3

Cập nhật lúc: 2025-04-07 08:56:17
Lượt xem: 67

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Tiểu Bảo nghĩ đến điều này, nên đề nghị mỗi hộ tham gia mua sắm tập thể đóng thêm một khoản phí vất vả, sau đó giao cho nhóm tình nguyện viên. Nhóm tình nguyện viên không lấy khoản tiền này, mà dùng để mua thêm một số vật tư tương tự trong mỗi lần mua sắm tập thể, gửi cho những người già sống một mình. Mọi người đều công khai minh bạch, không một ai phản đối.

 

Chu Quang Hách rất tán thưởng cách làm mới của Chu Tiểu Bảo, giúp đỡ mọi người, cống hiến cho xã hội, đồng thời cũng yêu thích việc mua sắm trực tuyến trên mạng.

 

"Anh xem trên tivi kìa, bây giờ người ở khu cách ly đông lắm, nhóm mua sắm trên mạng cũng đang nói, nhiều người bị đưa đi cách ly ở khách sạn, thậm chí là khách sạn 5 sao." Chu Quang Hách xem tin tức về dịch bệnh trên tivi: "Nếu em thực sự dương tính, thì chúng ta đi cách ly có khi lại được ở khách sạn nghỉ dưỡng."

Thủy Lang cười hỏi: "Anh không sợ sao?"

 

"Sợ gì chứ, bọn trẻ đều đã lớn, em chẳng sợ gì hết." Chu Quang Hách nhét đồ cần thiết vào túi quà miễn phí của khu phố, dẫn Thủy Lang đến bên mình: "Anh chỉ sợ phải xa em thôi."

 

Nhìn khuôn mặt đã già nua trước mắt, bên tai vang vọng giọng nói ngây thơ của Thủy Lang trong mơ, hốc mắt Thủy Lang ươn ướt, nắm lấy tay anh: "Nếu em thực sự dương tính, anh cũng khó mà thoát được, kể cả khi anh không dương, thì anh cũng là người tiếp xúc gần và phải cách ly."

 

"Anh nghe nói cách ly là một người một giường, một phòng, nhưng nghe nói nếu làm ầm ĩ thì có thể được ở chung một phòng." Chu Quang Hách tiếp tục thu dọn đồ đạc: "Nếu em thực sự dương tính, anh sẽ đi làm ầm ĩ, nhất quyết đòi ở chung phòng cách ly với em."

 

Thủy Lang há hốc mồm kinh ngạc, ngăn Chu Quang Hách cầm điện thoại: "Anh là một cán bộ lão thành đã phục vụ nhân dân cả đời, sao lại có thể gây rắc rối cho nhân viên y tế vào lúc này."

 

“Anh đã nghỉ hưu rồi, không còn là cán bộ nhân dân nữa, nên họ phải phục vụ anh."

 

"... Anh đúng là càng già càng ngang bướng."

 

Thủy Lang bưng cốc nước ấm, nuốt một viên Ibuprofen: "May mà chúng ta đã dọn về đây trước, bọn trẻ cũng chưa về, nếu không thì nếu em dương tính, chúng nó sẽ phải đi cách ly hết."

 

Buổi tối, Đại Nha, Nhị Nha, Tam Nha và Tiểu Bảo lần lượt gọi điện đến, khi nghe tin Thủy Lang sốt, ai nấy đều lo lắng vô cùng, tìm mọi cách để rời khỏi khu phố bị phong tỏa, trở về số 2 Nam Lộ.

 

Thủy Lang cầm điện thoại, gửi một tin nhắn thoại vào nhóm gia đình: "Các con đều đã ngoài mấy chục tuổi rồi, không phải trẻ con hai tuổi nữa, bây giờ điều quan trọng nhất là tuân thủ chính sách của nhà nước, ở yên trong nhà, ai có việc phải làm ở nhà thì làm, ai phải trông con học trực tuyến thì học cho tốt, ai đang l.à.m t.ì.n.h nguyện cũng không cần đến đây, mẹ còn sợ các con mang virus đến lây cho ba và mẹ nữa kìa."

 

Đại Nha: "...".

 

Nhị Nha: "..."

Tam Nha: "..."

 

Tiểu Bảo: "..."

Bốn con rể: "..."

 

Bọn trẻ: "..."

 

Chu Quang Hách cũng gửi một tin nhắn thoại: "Bây giờ ba và mẹ có đủ mọi thứ, gạo, thịt lợn, thịt gà, rau xanh, mẹ còn mua cả dâu tây, ba và mẹ đang tận hưởng khoảng thời gian chỉ có hai người, ai đến quấy rầy, mẹ sẽ báo cảnh sát."

 

Đại Nha: "...".

 

Nhị Nha: "...".

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-120-3.html.]

 

Tam Nha: "..."

 

Tiểu Bảo: "..."

 

Bốn con rể: "..."

 

Bọn trẻ: "..."

 

Dù đã cảnh cáo, nhưng bọn trẻ vẫn tìm mọi cách để đến.

 

Người đến nhanh nhất là cô con gái đang trực ở đồn công an, cô mang đến thuốc men và đồ ăn nóng, nhưng bị Chu Quang Hách ngăn ở ngoài cửa, đặt đồ xuống rồi bị xịt nước khử trùng "đuổi" đi.

 

Người đến nhanh thứ hai là Nhị Nha và Thiết Đản, hai người ở ngay cạnh nhà ở phía tây Nam Lộ, họ là tình nguyện viên của Nam Lộ, đứng ở dưới cổng sắt tầng một, tận mắt nhìn thấy hai ông bà vẫn khỏe mạnh, tạm thời yên tâm.

 

Đại Nha ở nước ngoài, ngay ngày hôm đó đã đặt vé máy bay giá cao ngất ngưởng để về nước, nhưng khi về đến nơi thì bị đưa thẳng đến khách sạn cách ly 14 ngày.

 

Thủy Lang: "Cháu làm thế để làm gì, nếu mợ thực sự dương tính, mợ cũng đã bị đưa đến bệnh viện dã chiến cách ly bảy ngày, khi mợ về nhà, cháu vẫn phải ở khách sạn cách ly tiếp kìa."

 

Đại Nha: Ôi ô ô...

 

Trong tình hình cấp bách, không tìm hiểu kỹ về chính sách cách ly trong nước, Đại Nha đã vội vã về nước.

 

Sau khi hạ sốt, Thủy Lang lại xét nghiệm kháng nguyên.

 

Thủy Lang dương tính.

 

"Tôi không đi, nếu các người không sắp xếp cho chúng tôi ở chung phòng cách ly, tôi sẽ không đi!"

Chu Quang Hách giơ điện thoại, gương mặt già nua điển trai toát lên vẻ bất cần. "Nếu không các người sắp xếp chúng tôi vào phòng cách ly, tôi đã xem trên TV rồi, phòng cách ly cách nhau hai giường đi, cũng khá ổn. Gì? Phòng cách ly không còn chỗ? Không còn chỗ là do các người tự nghĩ, phòng cách ly đều có thể cách nhau hai giường, khách sạn sao lại không thể cho hai người ở chung phòng? Tôi nhất định phải ở cùng vợ tôi, nếu không nếu tôi có chuyện gì, tôi không được nhìn mặt vợ tôi lần cuối, các người chịu trách nhiệm được sao?"

 

Thủy Lang: "..."

 

Người già sao lại ồn ào thế này.

 

"Gì? Ồ, được, được, cũng được, được!"

 

Thủy Lang nhìn Chu Quang Hách đột nhiên tươi cười: "Sao thế?"

 

Chu Quang Hách cúp điện thoại: "Họ nói phòng cách ly không còn chỗ, đi khách sạn phải ở phòng riêng, không thể ở chung phòng, anh không đồng ý, sau đó nghe nói chúng ta sẽ ở nhà riêng cách ly bảy ngày, mỗi ngày sẽ có người đến lấy mẫu xét nghiệm axit nucleic(*)."

(*) Axit nucleic là những đại phân tử sinh học thiết yếu cho tất cả các dạng sự sống đã biết.

 

Loading...