Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 25-1
Cập nhật lúc: 2024-10-27 21:40:26
Lượt xem: 54
Chu Quang Hách sửng sốt, vô số từ ngữ quay vòng trước mắt, bên tai vang lên tiếng “ong ong”, nhưng anh không thể nào ghép những từ này lại thành câu, hiểu được ý nghĩa của chúng.
“Cháu có nghe không vậy?:
Cục trưởng Chu nhìn anh, cau mày nghi hoặc: “Chuyện gì vậy? Trước đây cháu hoàn toàn không biết đến những chuyện này sao? Cô bé cố tình giấu diếm cháu à?"
“Không phải.”
“Cô ấy không phải như vậy.”
Chu Quang Hách còn đang ở trong tình trạng rối rắm, nhưng nghe bác mình nói như vậy, anh lại vô thức bảo vệ Thủy Lang.
Đây là tiếng nói từ tận đáy lòng.
Xuất phát từ khoảng thời gian ở chung này, sự chân thành của Thủy Lang đối với anh, đối với mẹ con chị cả, cũng tới từ cảm giác mà Thủy Lang mang lại cho anh.
Cô coi thường sự giấu diếm và lừa gạt.
“Vậy thì thế nào? Tại sao nhìn bộ dạng cháu giống như không biết gì cả?”
“Cháu...”
Chu Quang Hách mở miệng, lại phát hiện không thể nói ra được một lời nào, hoàn toàn mất hết sự tự tin trước khi đến đây.
Ngoài cái tên Thủy Lang, anh hoàn toàn không biết gì cả.
Anh không biết là sai ở chỗ nào, vì sao Thủy Lang đột nhiên lại không phải là em gái của đồng đội mình?
“Cháu biết.”
Cục trưởng Chu quen biết bao nhiêu người, đương nhiên nghe ra được sự cố chấp và thiếu tự tin trong lời nói của cháu trai, ông ấy cũng không vội phản bác, lại hỏi: “Vậy cháu có biết bố cô ấy là ai không?”
Chu Quảng Hà: “...”
Anh không biết, hoàn toàn không trả lời được.
“Bố cô ấy đang làm việc ở chỗ này.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-25-1.html.]
Chu Quang Hách kinh ngạc ngước mắt lên: “Ai?”
“Cháu không biết sao?”
Cục trưởng Chu thấy anh lại không nói ra lời, dáng vẻ giống như bị sét đánh, cũng không đ.â.m chọc anh nữa: “Bố cô ấy là Ô Thiện Bình, chủ nhiệm bộ phận an ninh nhà ở, cô ấy có mẹ kế làm việc ở Cục Công thương, tên là Thân Tú Vân, còn có một em gái và một em trai, em gái trên là Ô Lâm Lâm cũng làm việc ở đây, là nhân viên tạm thời.”
Chu Quang Hách lại đột nhiên giống như bị sét từ trên trời đánh xuống.
Đây không phải là gia đình mà cách đây mấy ngày anh đã bắt về đồn, giam suốt đêm sao?
Thế mà...
Lại là bố vợ anh?
“Chỉ là.” Cục trưởng Chu mở hồ sơ ra: “Gia đình này sống trong căn nhà gỗ vốn là của Thủy Mộ Hàm, là một gia đình vợ chồng đều là cán bộ công nhân viên, điều kiện sống ở Thượng Hải được coi là thượng hạng, nhưng cô bé mà cháu cưới, từ lúc mười lăm tuổi đã bị đuổi đi xuống nông thôn ở vùng hoang dã phương Bắc, gần mười năm không trở về, cũng không phải hai người này không có năng lực đưa người trở về, quan hệ của bọn họ khó mà nói được.”
Mối quan hệ chắc chắn không tốt.
Nếu không lúc kết hôn đã phải thông báo, còn lâu như vậy không qua đó gặp mặt.
Nhưng ý từ trong lời nói của bác không đơn giản như vậy.
Đầu óc Chu Quang Hách mặc dù còn chưa hoàn toàn tỉnh táo, nhưng cũng đã khôi phục được suy nghĩ.
“Mẹ của cô bé?”
“Đã qua đời rồi.”
Cục trưởng Chu nói chuyện rất bình tĩnh: “Trong nhà tù Đề Lam Kiều, dùng bàn chải đánh răng được mài nhọn tự đ.â.m vào cổ họng mình.”
Chu Quang Hách cau chặt lông mày, bởi vì những lời này mà cả người tỉnh táo lại: “Có bối cảnh như vậy, bố của cô bé lại không bị ảnh hưởng gì, vẫn có thể làm việc ở cục quản lý bất động sản mà sao?"
Cục trưởng Chu cầm tách trà lên thổi thổi: “Người khác có giác ngộ."
Cổ họng Chu Quang Hách trong nháy mắt cảm giác như bị một cái cán bàn chải đánh răng nhọn đ.â.m vào, lỗ chân lông khắp cơ thể run lên, trái tim thắt lại, trưởng thành vào thời đại đó, đương nhiên anh hiểu được bên trong năm chữ đơn giản này là những sóng gió hỗn loạn gì.
“Bác, hôm nay bác tìm cháu tới, có phải vì xuất thân của cô bé không thể đi làm được ở cục quản lý bất động sản được phải không?”
Cục trưởng Chu không nói phải cũng không nói không phải: “Bác nghe nói cháu kết hôn rất vội vàng, vừa đúng trong khoảng thời gian cháu xuất ngũ chuyển ngành, chuyển hộ khẩu về thành phố. Nói cách khác, đối tượng kết hôn kết hôn của cháu chưa trải qua thẩm tra chính trị của quân đội, khi vào Cục Công an, cháu đã kết hôn rồi. Hôm nay bác gọi cháu đến đây chỉ để hỏi cháu một chút, cháu có biết mình kết hôn với loại người nào không?”