Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 27-10
Cập nhật lúc: 2024-11-01 19:56:44
Lượt xem: 21
Ô Thiện Bình nuốt nước bọt một cái, làm ướt cổ họng khô khốc tới bốc khói, vừa định mở miệng nói chuyện, đã bị một luồng ánh sáng vàng cắt ngang.
Thủy Lang vẫy vẫy cái phong bì, chậm rãi ung dung lấy ra một tờ giấy, mở ra, lắc lắc rồi đưa về phía trước, ba người lập tức mở to mắt muốn nhìn rõ ràng, nhưng tờ giấy kia lại không cho bọn họ cơ hội nhìn rõ, bay lướt qua tầm mắt rồi đáp thẳng xuống bàn đăng ký.
Ô Thiện Bình răng đánh lập cập, hai tay cho dù đã siết chặt thành nắm đ.ấ.m vẫn không ngừng run rẩy.
Lần này, không chỉ có ông ta mà cả vợ con bên cạnh, cả người cũng không tự chủ được mà run lên.
Đó là phản ứng sinh bởi vì thua cuộc, sắp một lần nữa mất đi gia tài bạc triệu, mất đi kho báu mình tha thiết ước mơ, cảm giác hụt hẫng mạnh mẽ, nhận một đả kích nặng nề.
Thủy Lang không để ý tới ba người, đẩy giấy chứng nhận đơn vị tới: “Cục trưởng vừa cấp cho tôi.”
“Không!”
Thân Tú Vân nhào về phía Thủy Lang.
Chu Quang Hách vội vàng nắm lấy vai Thủy Lang tránh đi.
Một tiếng “rầm”.
Thân Tú Vân đập vào bên cạnh bàn, từ từ trượt xuống đất.
“Mẹ!” Ô Nguyên Diệp vội chạy tới, nhưng không phải đi đỡ mẹ, mà là bổ nhào lên mặt bàn, muốn giật lấy tờ giấy chứng nhận đơn vị mà Thủy Lang vừa đặt trên đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-27-10.html.]
Phó cục trưởng Khâu nhanh tay, nhận lấy giấy chứng nhận đơn vị, khi nhìn thấy Ô Nguyên Diệp nhấc chân trèo lên bàn, muốn cướp nó từ trong tay mình, ông ấy lập tức hướng ra bên ngoài kêu lên: “Đội trưởng Cừu, đưa người vào!”
Một giây sau, hai cánh tay của Ô Nguyên Diệp bị người ta bắt chéo ở sau lưng, mặt bị dán chặt trên mặt đất.
Nhưng không phải bị người của bộ phận bảo vệ khuất phục, mà là Chu Quang Hách
Thủy Lang từ trên cao nhìn xuống Thân Tú Vân đang giả vờ nửa sống nửa chết: “Cho dù hôm nay bà có bị đ.â.m c.h.ế.t ở đây, trước khi t.h.i t.h.ể bà được đưa ra ngoài, tôi cũng sẽ đứng tên đăng ký căn nhà số 2 đường Phục Nam ngay trước mặt bà.”
Thân thể Thân Tú Vân run rẩy hai cái, sau đó chậm rãi mở mắt ra, đôi tay run run chỉ vào Thủy Lang: “Mày, mày là đứa con bất hiếu!”
Thủy Lang khinh thường cười một tiếng: “Bà thì hiếu thảo, nhưng bố mẹ bà đâu?”
Đồng tử của Thân Tú Vân đột nhiên run lên, ngón tay giơ lên đột nhiên run lên không thể khống chế.
“Số 2 đường Phục Nam, người thừa kế thứ nhất Thủy Lang!”
Giọng nói bình tĩnh và mạnh mẽ của Thủy Lang nhẹ nhàng vang lên trong văn phòng, đánh mạnh vào trái tim của Ô Thiện Bình, Thân Tú Vân và Ô Nguyên Diệp.
Một nhà ba người trơ mắt nhìn phó cục trưởng Khâu cầm bút máy, viết thông tin căn nhà số 2 đường Phục Nam vào tài liệu. Từng nét bút giống như được phóng to, tua chậm lại trước mặt ba người, những nét dọc và nét ngang, chính là chữ “Thuỷ”..
Khi hai chữ “Thủy Lang” thành công viết xong, phó cục trưởng Khâu cầm con dấu phủ đầy mực lên, đóng vào.
“Đợi một chút!”
Ô Thiện Bình hét lớn một tiếng, nhưng không thể ngăn cản phó cục trưởng Khâu đóng con dấu lên trên tên Thủy Lang.