Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách, Tôi Nhặt Nuôi Boss Phản Diện - Chương 344

Cập nhật lúc: 2024-08-17 20:22:07
Lượt xem: 156

"Hai người biết hưởng thụ thật đó."

Tuy nói như vậy nhưng Kiều Nghệ vẫn vui vẻ nhận lấy chiếc hộp, cầm lấy thìa nhựa múc một miếng kem đưa vào miệng, hương vị lạnh buốt ngọt lịm khiến cô cảm khái.

"Ăn ngon không?"

"Ngon!"

Người giành trả lời chính là cây non mini đứng cách đó không xa.

Thẩm Chi Hủ bất lực lườm cây non mini một cái.

Cây non mini sợ hãi cúi đầu xuống, không dám đối diện với anh.

"Đây là kem vị sô cô la, không ngọt cũng không đắng, ăn rất ngon." Kiều Nghệ nhận xét, thấy hai tay Người đẹp ốm yếu trống trơn, cô không nhịn được hỏi: "Người đẹp ốm yếu, anh không ăn à?"

"Em đút cho anh đi." Thẩm Chi Hủ nói bằng khẩu hình miệng.

Kiều Nghệ nhìn và hiểu lời nói mạnh miệng của anh, tai có hơi nóng lên.

Trời ơi, sao bây giờ Người đẹp ốm yếu lại giỏi tìm cơ hội thân mật với cô thế nhỉ!

Cô có hơi ngượng ngùng, không chịu nổi ánh mắt dịu dàng có thể khiến người ta đắm đuối của Người đẹp ốm yếu, cô nhăn nhó múc một thìa kem đưa đến miệng của anh.

Ánh mắt Thẩm Chi Hủ mang theo ý cười, há miệng ngậm kem vào trong miệng.

Chiếc thìa này mình đã dùng rồi, bọn họ như thế này có tính là hôn gián tiếp không nhỉ?

Nghĩ đến ngày bày tỏ tình cảm, Người đẹp ốm yếu hôn lên khóe miệng của cô, đáy lòng Kiều Nghệ có hơi ngứa ngáy.

"Chà, ăn ngon thật."

Thẩm Chi Hủ đang nói với Kiều Nghệ, ánh mắt dán chặt vào nhau, không biết là anh đang nói kem ngon hay là đang nói cô ngon nữa.

Trong chốc lát, Kiều Nghệ vốn chỉ nóng hai tai, bây giờ mặt cũng bắt đầu nóng lên, ánh mắt không dám nhìn thẳng vào Người đẹp ốm yếu. Cô nhìn xung quanh, nhưng lúc chạm phải đôi mắt màu lam nhạt giống mình như đúc thì trong lòng chấn động.

"Ma, ma ma, mẹ ăn xong rồi hả?"

Trời ạ, không phải hổ mẹ nhìn thấy rồi chứ?

Không biết bây giờ hổ mẹ đang nghĩ gì, nhưng cảm thấy bầu không khí giữa cô và Thẩm Chi Hủ hơi là lạ, rất khác với trước đây.

"Ma ma?" Kiều Nghệ có hơi bối rối khi thấy hổ mẹ chỉ nhìn mình chằm chằm mà không trả lời.

Hổ mẹ lấy lại tinh thần, lắc đầu ý bảo mình không sao.

Kiều Nghệ thả lỏng, nhân lúc hổ mẹ cụp mắt ăn kem, cô hung hăng trừng mắt với người nào đó.

Thẩm Chi Hủ sờ lên mũi, đáy mắt nhanh chóng hiện lên sự ngại ngùng.

"Ngao Ngao, em chạm tới ranh giới cấp 7 chưa?" Anh chủ động đổi đề tài.

"Chạm tới rồi, nhưng làm thế nào cũng không phá nổi lớp bình phong đó." Nói tới việc này Kiều Nghệ lại tức giận, hai má có hơi phồng lên.

"Không sao, từ từ sẽ được thôi."

"Không muốn từ từ, mấy ngày nữa Sở Thiên sẽ về." Kiều Nghệ thở dài: "Cố Hựu Kỳ cũng đột phá cấp 7 rồi, bây giờ chỉ còn mỗi mình em."

Suy nghĩ muốn đột phá cấp 7 của Kiều Nghệ càng mãnh liệt hơn, dị năng của cô vốn lấy phòng ngự làm chủ, bây giờ lại thấp hơn đám Cố Hựu Kỳ một cấp, trong lòng nói không nôn nóng là không thể nào.

"Nôn nóng cũng vô dụng, cứ từ từ thôi."

Kiều Nghệ cũng biết điều này nên rầu rĩ ừ một tiếng, kem trên tay cũng không còn ngon nữa, cô nhét kem vào tay của Người đẹp ốm yếu.

"Em không ăn nữa đâu, anh ăn đi."

"Cho, ‘chui’, miếng, nữa” Cây non mini vừa ăn hết kem, lúc này nhìn thấy chỗ hổ trắng nhỏ còn lại nhiều kem như vậy, đôi màu màu nâu lóe sáng lấp lánh.

Thẩm Chi Hủ liếc mắt nhìn cây non mini, cố ý ăn kem ở trước mặt nó.

Cây non mini: "..."

Thần c.h.ế.t thật là xấu xa, chỉ biết bắt nạt cây thôi!

Nhưng nghĩ đến kem là do thần c.h.ế.t làm, trong lòng cây non mini chợt cảm thấy được an ủi.

Kiều Nghệ cười rất xấu xa khi thấy nó ỉu xìu giống như quả cà thấm sương,.

"Cây tham ăn, ăn nhiều cẩn thận ban đêm tiêu chảy đó!"

Tiêu chảy?

Đó là cái gì?

Cây non mini trợn tròn mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-toi-nhat-nuoi-boss-phan-dien/chuong-344.html.]

Kiều Nghệ chậm rãi giải thích tiêu chảy là gì với nó, nó lập tức sợ hãi che bụng của mình lại.

"Bụng, bụng, bụng, đau!"

Phụt!

Kiều Nghệ cười phá lên, tâm trạng cũng trở nên khá hơn không ít. Cô liếc nhìn người đàn ông đang thong thả ăn kem ở bên cạnh. Dường như cảm nhận được ánh mắt của cô, anh ngước mắt lên dò hỏi.

"Người đẹp ốm yếu, anh có thể nói cho em biết, trước khi anh sống lại... Dị năng không gian là cấp mấy được không?"

Thẩm Chi Hủ khẽ nhướng mày: "Ngao Ngao đoán thử xem."

Kiều Nghệ chậc một tiếng, trước đây Người đẹp ốm yếu từng nói trước khi sống lại anh đã hai mươi bảy tuổi, có nghĩa là anh ở tận thế đã bảy năm, chắc chắn dị năng có cấp bậc rất cao.

"Có qua cấp 9 không?" Kiều Nghệ suy đoán.

Cô thăng cấp 7 đã khó khăn như vậy rồi, cộng thêm Người đẹp ốm yếu từng nói cấp 7 là bước ngoặt, vậy nên chắc chắn có rất nhiều người mắc kẹt ở cấp 7.

"Có."

Kiều Nghệ hít một ngụm khí lạnh: "Thật là lợi hại!"

Không hổ là trùm phản diện huỷ diệt thế giới!

"Cụ thể là cấp mấy vậy?" Kiều Nghệ tiếp tục hỏi dò.

"Trước khi sống lại, anh sắp đột phá cấp 12." Thẩm Chi Hủ nuốt miếng kem ngọt lịm xuống rồi từ từ trả lời.

Quát đờ heo???? 12 á?

Ôi trời ơi, lợi hại như vậy sao!

"Vậy dị năng giả khác thì sao?" Kiều Nghệ truy hỏi.

"Đa số mắc kẹt ở cấp 7, nhưng vẫn có một số ít dị năng giả đột phá cấp 7. Trước khi anh sống lại đã sở hữu dị năng giả đạt đến cấp 12 rồi."

Trong lòng Kiều Nghệ chấn động, rất lâu không nói nên lời.

Thẩm Chi Hủ thấy tâm trạng của cô bất thường, vỗ vỗ đầu của cô: "Đừng suy nghĩ nhiều như vậy."

"Vâng..." Kiều Nghệ gật gật đầu, như nhớ ra điều gì đó, cô thấp giọng hỏi: "Người đẹp ốm yếu, trong tiểu thuyết miêu tả lúc anh huỷ diệt thế giới còn kết hợp zombie lại, anh làm như thế nào vậy?"

"Tiểu thuyết còn viết chuyện này ư?"

Kiều Nghệ gật đầu giống như gà con mổ thóc.

Đương nhiên rồi! Lúc đó cô còn bị kết cục này làm cho đau tim rất lâu.

"Còn nhớ Đinh Thụy Bác không?"

Cái tên lạ mà quen này đã kéo Kiều Nghệ vào trong hồi ức.

Đinh Thụy Bác...

Dị năng giả khống chế? À đúng rồi, anh ta còn khống chế zombie đúng không?

Kiều Nghệ dường như liên tưởng đến thứ gì đó, đôi mắt bất ngờ trợn trừng.

"Em đoán không sai, anh hấp thu tinh hạch của Đinh Thụy Bác, cũng thành công thức tỉnh dị năng hệ khống chế. Trước khi sống lại, dị năng hệ khống chế của anh đã đạt đến cấp 9."

"Dị năng giả song hệ? Trong tiểu thuyết không hề viết điều này!"

Nhưng đó cũng là điều bình thường, trong tiểu thuyết hoàn toàn không thể miêu tả quá nhiều về nhân vật phản diện Thẩm Chi Hủ này, chỉ viết anh huỷ diệt thế giới như thế nào.

"Vậy tại sao ở kiếp này anh không hấp thu tinh hạch của Đinh Thụy Bác?"

Thẩm Chi Hủ khẽ giật mình, một lúc lâu anh mới trả lời: "Không cần thiết."

Ở kiếp này có hổ trắng nhỏ làm bạn, khuynh hướng xấu xa trong lòng đã sớm được anh khống chế rất tốt. Nếu đã như vậy, cũng không cần thiết hấp thu tinh hạch của Đinh Thụy Bác.

Thẩm Chi Hủ không nói rõ tất cả, chỉ dịu dàng nhìn chăm chú vào Kiều Nghệ.

Kiều Nghệ cảm thấy xấu hổ khi bị nhìn như vậy, ngón tay lướt qua gương mặt của mình.

Cũng bởi vì cuộc trò chuyện ngày hôm nay, Kiều Nghệ chấn chỉnh được tinh thần, tuyệt đối không để cho mình mắc kẹt ở cấp 7 và lu mờ giữa mọi người!

Mong muốn trở nên mạnh mẽ hơn của Kiều Nghệ quá mãnh liệt, hầu như ngày nào cũng rèn luyện dị năng của mình. Cũng may trời không phụ người có lòng, một ngày trước khi Sở Thiên trở về, cô thành công thăng lên cấp 7. Để ăn mừng cô thăng cấp thành công, Thẩm Chi Hủ còn cố ý làm một nồi lẩu uyên ương để chiêu đãi cô.

Hổ mẹ và cây non mini cũng bị mùi thơm của nồi lẩu uyên ương hấp dẫn, về phòng còn cố ý biến trở lại thành hình người. Hổ mẹ xinh đẹp dắt cây non mini với đôi má đỏ hồng, hưng phấn nhún nhảy đi xuống.

Tất cả ngồi xung quanh nồi lẩu uyên ương, hổ mẹ nhìn chằm chằm lớp tương ớt sôi ùng ục trong nồi lẩu cay, yết hầu vô thức nhấp nhô.

"Ma ma, mẹ muốn nếm thử lẩu cay không?" Kiều Nghệ thấy hổ mẹ nhìn chằm chằm vào nồi lẩu cay, chu đáo hỏi han.

Hổ mẹ dè dặt gật gật đầu, nhìn nhóc con gắp miếng thịt bò trong nồi lẩu nóng hổi vào trong bát của mình, tâm tư khẽ động và cầm đũa lên.

Loading...