Xuyên Sách, Tôi Nhặt Nuôi Boss Phản Diện - Chương 365
Cập nhật lúc: 2024-08-17 20:28:53
Lượt xem: 121
"Thẩm Chi Hủ! Sao anh dám!"
"Đúng là thành phố Tây nhiều zombie hơn thật, nhưng tạm thời chúng tôi vẫn chưa gặp zombie cấp cao nào, mọi người không phải lo đâu."
Theo lời của Kiều Nghệ nói, thì bọn họ còn đang ước gì có mấy con zombie cấp cao tới để họ rèn luyện kỹ năng.
Nghĩ đến đây, Thẩm Chi Hủ liếc nhìn con hổ trắng lớn đang nép mình bên cạnh Kiều Nghệ, cũng thầm nghĩ muốn xem giới hạn chiêu mạnh nhất của nó là tới mức nào.
"Anh cũng nói là tạm thời đó."
“Anh quên là còn tôi ở đây sao?”
"Thẩm Chi Hủ anh chỉ có một mình thôi, có phải là cả một đội quân đâu!"
Thẩm Chi Hủ dừng một chút, có lẽ là anh không ngờ Sở Thiên sẽ nói như vậy, cũng biết là gã đang lo lắng cho bọn họ, trong lòng hơi ấm áp, đáy mắt anh cũng hiện lên chút ý cười.
"Tôi còn sống chưa đủ đâu, cũng sẽ không lấy mạng sống của mình và Ngao Ngao ra chơi đùa."
Chuyện này thì Sở Thiên cũng đồng tình, hít sâu mấy hơi, cuối cùng cũng bình tĩnh lại tâm trạng phức tạp của mình.
"Được rồi, tôi hiểu rồi, các người hãy cảm thận đó."
"Ừ, các người cũng vậy."
Cúp điện thoại, Kiều Nghệ cũng ngước mắt nhìn sang, trên mặt cô có hơi xấu hổ.
"Em nghe rồi, Sở Thiên tức giận."
"Không sao, trở lại đưa cho anh ta tinh hạch ăn mòn của zombie cấp 7, là anh ta sẽ hết giận ngay thôi."
Nói đến đây, Kiều Nghệ vội vàng gật đầu.
À mà, hôm nay bọn họ tiến sâu vào thành phố Tây, vậy mà lại phát hiện có một con zombie cấp 7 đang ngồi trong bệnh viện Tam Giáp, đương nhiên vấn đề không phải ở chỗ này, vấn đề là con zombie cấp 7 đã thức tỉnh dị năng hệ ăn mòn.
Họ lập tức nghĩ tới Sở Thiên, cũng là loại ăn mòn cấp 7, bọn họ muốn xử lý con zombie mang tinh hạch về cho Sở Thiên nên mới có chuyện ở lại thành phố Tây.
“Hôm nay nghỉ ngơi cho tốt đi, ngày mai chúng ta sẽ đến bệnh viện.” Nói xong, Thẩm Chi Hủ liếc nhìn hổ trắng lớn: “Vừa lúc cho Đại Bạch kiểm tra giới hạn của mình.”
"Vâng vâng."
Nghe thấy tên nó, hổ mẹ ngẩng đầu liếc nhìn Thẩm Chi Hủ, rồi lại lười biếng quay đầu lại.
Cây non mini nhìn hổ trắng lớn rồi lại nhìn thần chết.
[Còn tôi đâu]
Nó có hơi không chịu được cô đơn và luôn muốn thể hiện bản thân mình.
“Cưng á?” Kiều Nghệ gõ nhẹ chiếc lá của nó: “Đương nhiên là bảo vệ chị với mẹ rồi.”
Cây non mini như có chút không hài lòng.
[Cây cũng muốn sát phạt đó đây!]
"Tất nhiên là không thiếu phần cưng đâu, mama thử giới hạn sẽ tiêu hao dị năng, tới lúc đó sẽ tới lượt cưng ra tay." Kiều Nghệ cũng quyết định ngày mai sẽ không rời khỏi hổ mẹ, như vậy để khi năng lượng của mẹ cạn kiệt thì cô cũng có thể bảo vệ mẹ ngay lập tức.
Cây non mini như đã hiểu ý, bèn run run cành của nó.
[Cây hiểu]
[Đại Bạch, đừng lo]
[Ngày mai cây sẽ bảo vệ bà tốt nhất có thể]
Lòng cây non mini cũng có chút tự hào, khi nói ra mấy lời như thế.
Con hổ trắng lớn mạnh mẽ như vậy, thế mà lại có một ngày nó sẽ được một cái cây bảo vệ, he he, xem ra cái cây vẫn rất mạnh mẽ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-toi-nhat-nuoi-boss-phan-dien/chuong-365.html.]
May là hổ mẹ không biết cây non mini đang nghĩ gì, nếu không nó sẽ tức giận đến mức cào cho nó một vuốt, để nó không còn rảnh rỗi mà nghĩ chuyện khùng điên.
Nghĩ rằng ngày mai sẽ rất thú vị, khiến cho Kiều Nghệ phấn khích đến mức không ngủ được, cuối cùng cô cũng từ từ chìm vào giấc ngủ dưới sự vỗ nhẹ nhẹ của cái đuôi lông xù của hổ mẹ.
Thành phố Tây về đêm rất nguy hiểm, cây non mini vẫn còn ở dạng nguyên hình, nó không ngủ được, nên đương nhiên sẽ đảm nhận vai trò quan trọng là người canh gác đêm.
Nó cũng thở hổn hển hổn hển để tẩy sạch mùi của zombie cấp thấp. Cứ bắt được tinh hạch là nó lập tức hấp thu không chút do dự, cảm giác được dị năng trong cơ thể càng ngày càng hùng hậu, còn gần như có dấu hiệu sắp chạm tới cấp 8. Vì vậy nó càng trở nên phấn khích hơn và càng không chút nào thương tiếc mà săn lùng zombie.
Rồi hôm sau đám người Kiều Nghệ tỉnh lại, xác zombie bị cây non mini săn đuổi gần như đã chất thành một ngọn núi nhỏ, khiến Kiều Nghệ liên tục mở miệng than ôi.
"Gào—"
Ngay khi một tiếng hổ gầm uy lực vang lên, tất cả zombie xung quanh trong phạm vi 50 mét đều đã bị đóng băng thành tác phẩm điêu khắc, một luồng khí sắc lạnh tỏa ra khắp cơ thể.
Chứng kiến
cảnh này, Kiều Nghệ trợn to hai mắt, còn chưa kịp khen ngợi hổ mẹ là đã thấy khí thế của hổ mẹ yếu đi, tim cô thắt lại rồi lập tức hét lên: "Tiểu Thụ!"
Cây non mini ngầm hiểu, thân hình nhỏ bé của nó đột nhiên bay lên thành một cây cao chót vót, nó lấy ra vài nhánh cây rắn rỏi để bảo vệ mẹ con hổ trắng lớn, trong khi những nhánh cây khác điên cuồng đập vỡ các tác phẩm điêu khắc và thu lấy tinh hạch trong óc mấy zombie.
Lại cảm giác được có zombie khác từ tầng hai của bệnh viện nhảy xuống, cây non mini lập tức tỏa ra hơi thở mạnh mẽ của cấp 7, khiến cho những zombie cấp thấp sợ hãi tới cứng đờ. Mà nó cũng nhân cơ hội này lấy nhánh cây thô cứng của bản thân xuyên qua đám zombie như một con rồng đang uốn lượn, trong khi những nhánh còn lại đ.â.m vào tim chúng không thương tiếc, lôi ra từng viên tinh hạch rực rỡ lung linh.
Kiều Nghệ thấy vậy nên đã yên tâm, nhanh chóng lấy tinh hạch hệ băng ra bổ sung dị năng cho hổ mẹ, cảm thấy nó đã tốt hơn nhiều rồi sau đó cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Ăn sáng xong, bọn họ xuất phát đến bệnh viện Tam Giáp, Người đẹp ốm yếu chủ động tìm zombie hệ ăn mòn cấp 7, để bọn họ dọn dẹp zombie ở tầng một của bệnh viện.
"Ma ma, mẹ ổn chứ?"
Hổ mẹ gật gật đầu, tỏ ra mình đã tốt hơn nhiều.
Nó ngước mắt lên nhìn lại, thấy hầu hết các tác phẩm điêu khắc bằng băng bản thân tạo ra đều đã bị cây non mini phá sạch sẽ, chỉ là khi thấy sức mạnh của mình đã lan đến phạm vi rộng như vậy, lòng nó lại suy nghĩ thêm.
Bệnh viện này có rất nhiều zombie, song bởi vì có zombie hệ ăn mòn cấp 7 thống lĩnh nên không có con nào vượt quá cấp 5, dù vậy số lượng cũng khá nhiều.
Mà không biết là cây non mini có bị tiêm m.á.u gà hay không, từ tối hôm qua thằng nhóc đã hưng phấn hơn rất nhiều, đến bây giờ đã xử lý nhiều zombie như vậy nhưng sức mạnh cũng chưa hề có dấu hiệu yếu đi.
Kiều Nghệ có hơi lo lắng, nên đổ tất cả tinh hạch được chuẩn bị riêng cho cây non mini xuống dưới thân nó.
Cảm nhận được hành động ân cần của hổ trắng nhỏ, lá cây trên cây non mini dường như lại xanh tươi hơn, chỉ trong chốc lát đã hấp thu hết tinh hạch, hơi thở dị năng trên người nó càng thêm hùng hậu.
Kiều Nghệ sửng sốt: "Không phải chứ, Tiểu Thụ cưng sắp lên cấp sao?"
Cô vội nhìn hổ mẹ, nhưng thấy hổ mẹ cũng gật gật đầu.
Hổ mẹ cũng có thể cảm nhận được hơi thở thâm hậu trên người cây non mini, đó là dấu hiệu sắp đột phá.
"Mạnh thật." Kiều Nghệ tự lẩm bẩm với chính mình, cảm thấy mình cũng không thể tụt lại quá xa, nhanh chóng lấy cung Phản Khúc ở lưng, rút
ra từng mũi tên xương rồi bắt đầu bắn.
Thấy vậy, hổ mẹ l.i.ế.m liếm lông trên môi, âm thầm điều tiết dị năng trong cơ thể nó.
Dù dị năng của nó không có khí thế mạnh mẽ như cây non mini, nhưng nó cũng mơ hồ cảm thấy mình đã chạm đến rìa của cấp 8 sau khi bùng nổ ra chiêu mạnh nhất.
Nếu có thể nắm bắt được cơ hội, nó cũng có thể đột phá.
Nghĩ đến đây, hổ mẹ bình tĩnh lại, để nhóc con và cây non mini c.h.é.m g.i.ế.c ở bên ngoài.
……
Bên kia, Thẩm Chí Hủ đang dùng dịch chuyển không gian để tìm ra zombie hệ ăn mòn cấp 7 đang chỉ huy bệnh viện Tam Giáp này.
Trước khi zombie hệ ăn mòn cấp 7 phản ứng lại, sức mạnh không gian đã biến thành một lưỡi d.a.o sắc bén vô hình, chỉ mới vài hơi thở zombie hệ ăn mòn cấp 7 kia đã bị ngũ mã phanh thây.
Sau khi tiêu diệt zombie hệ ăn mòn cấp 7, Thẩm Chí Hủ bắt đầu dọn dẹp đám tay sai xung quanh nó.
Dưới sự càn quét của dị năng cấp 9, những tên tay sai nhỏ bé đó hoàn toàn không có cơ hội để phản kháng, sôi nổi biến thành mấy cái chi tay chân đã bị đứt đoạn.
Sau khi dọn sạch đám zombie ở tầng này xong, Thẩm Chi Hủ đi xuống từng bước một, rồi lại giống như thần c.h.ế.t mà đi tiêu diệt zombie ở các tầng khác.