Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách, Tôi Nhặt Nuôi Boss Phản Diện - Chương 41

Cập nhật lúc: 2024-08-07 18:51:49
Lượt xem: 289

Cho nên, dù anh có sống lại một lần nữa thì vẫn phải đối mặt với viện nghiên cứu ư?

Vậy cũng tốt, lần này anh sẽ dùng biện pháp nào để tiêu diệt bọn chúng đây?

Khóe môi Thẩm Chi Hủ hơi nhếch lên, đáy mắt lại chẳng chứa một ý cười nào, trong đôi mắt dường như đang dâng trào một cảm xúc rất mãnh liệt, vừa đáng sợ vừa lạnh lẽo.

……

Thẩm Chi Hủ quan sát được vài phút, anh thấy đám zombie luôn bị đ.â.m bay, vẫn còn mấy con vẫn chưa bị giải quyết xong, cảm thấy hiệu suất của hổ trắng nhỏ quá chậm. Vì vậy Thẩm Chi Hủ nâng mắt kiểm tra xung quanh, trùng hợp là anh nhìn thấy một cây d.a.o xẻ dưa hấu bị người ta vứt ở một góc.

Thẩm Chi Hủ đi qua nhặt cây d.a.o lên rồi kiểm tra thử vài lần, thấy nó vẫn còn tốt và khá hợp tay, anh bước nhanh đến bên một con zombie bị đ.â.m bay kia rồi giơ tay c.h.é.m xuống, nhanh chóng giải quyết xong một con zombie bị hổ trắng nhỏ đ.â.m cho choáng váng.

Đôi mắt Kiều Nghệ trợn to, không ngờ Người đẹp ốm yếu lúc g.i.ế.c zombie lại quyết đoán như vậy.

Trông cũng rất đẹp trai.♥‿♥

Kiều Nghệ âm thầm khen trong lòng.

Sau khi giải quyết đám zombie xong, đáy mắt của Thẩm Chi Hủ vẫn còn sự lạnh lẽo, đường cong trên gương mặt anh tuấn càng cương nghị hơn. Anh chớp chớp mắt khôi phục dáng vẻ ôn hòa ngày thường của bản thân, lúc này mới mở miệng: “Hổ trắng nhỏ à, em ở đâu vậy?”

Lúc này Kiều Nghệ như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, cô vội vàng thu hồi dị năng về.

Thẩm Chi Hủ nhìn thấy hổ trắng nhỏ đột nhiên xuất hiện lập tức vội vàng đi qua, anh vừa định xoa xoa đầu cô thì hổ trắng nhỏ lui về sau vài bước, vẻ mặt đầy ghét bỏ mà nhìn chằm chằm cây d.a.o xẻ dưa hấu dính đầy m.á.u hôi thối của zombie.

Hổ trắng nhỏ chán ghét sao?

Thẩm Chi Hủ cảm thấy buồn cười, nhưng không ép lại gần hổ con mà chỉ hỏi: “Đó là dị năng của em hả? Tàng hình sao?”

Hổ trắng nhỏ nghe vậy chỉ nghiêng đầu nhìn chằm chằm anh một lúc, sau đó đáp lại.

“Ngao ngao…” Đây không phải là dị năng tàng hình! Là dị năng ngăn cách! Dị năng ngăn cách!

Một người một hổ nhìn nhau chăm chú.

Thôi vậy, dù cô có giải thích thì Người đẹp ốm yếu cũng nghe không hiểu.

Kiều Nghệ đành từ bỏ việc giải thích.

Thẩm Chi Hủ sờ sờ mũi mình, tuy anh không hiểu vì sao hổ trắng nhỏ lại dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn anh, nhưng qua thái độ của cô anh đã biết được dị năng của hổ con chắc chắn không đơn giản như dị năng tàng hình. Ít nhất anh chưa từng nhìn thấy một dị năng tàng hình có thể đ.â.m bay đám zombie như hổ trắng nhỏ thể hiện cả.

“Ngao ngao…” Chúng ta đi đào tinh hạch nào!

Kiệu Nghệ dẫn đầu đi về phía đám zombie, vừa chuẩn bị đào chợt cô chú ý đến móng vuốt sắc bén của mình, khóe mắt liếc về phía cây d.a.o xẻ dưa hấu trong tay Người đẹp ốm yếu, cả người hổ đều dừng lại.

Ôi chao, cô có thể để Người đẹp ốm yếu đào tinh hạch mà! Để anh làm thì móng vuốt sắc bén của cô sẽ không bị dơ rồi!

Đôi mắt to tròn của Kiều Nghệ sáng ngời, chờ mong nhìn về phía Thẩm Chi Hủ.

Đối diện với ánh nhìn chăm chú của hổ trắng nhỏ, Thẩm Chi Hủ bỗng có dự cảm không tốt.

“Ngao ngao…” Người đẹp ốm yếu, anh đến đào tinh hạch đi!

“Ngao ngao…” Nuôi quân vài tháng chỉ để dùng một lần và đây chính là lúc này!

Kiều Nghệ vừa kêu gào vừa dùng móng vuốt chỉ về cái đầu của zombie, vào lúc này Thẩm Chi Hủ bỗng có thể hiểu được lời của hổ trắng nhỏ.

Hóa ra hổ trắng nhỏ muốn anh đến đào tinh hạch?

Đã lâu lắm rồi Thẩm Chi Hủ chưa làm loại chuyện này, sau khi hiểu được lời của hổ trắng nhỏ, anh đứng c.h.ế.t trân ngay tại chỗ.

Cuối cùng vẫn là Kiều Nghệ không chờ được, cô dùng hai chi trước đẩy đẩy chân của Thẩm Chi Hủ, dùng tiếng kêu ngọt ngào thúc giục.

“Ngao ngao…” Anh nhanh lên, nhanh lên đi, không thể bỏ phí cho người khác được!

Thẩm Chi Hủ lấy lại tinh thần, cuối người xuống chạm vào đầu mũi màu hồng nhạt của hổ trắng nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-toi-nhat-nuoi-boss-phan-dien/chuong-41.html.]

“Lúc này em mới nguyện ý đến gần tôi à? Không phải lúc nãy còn chán ghét tôi sao?”

Kiều Nghệ hơi chột da, còn bày ra vẻ “Anh nói cái gì đấy, tôi nghe không hiểu.”

Thẩm Chi Hủ càng thấy buồn cười, chỉ là anh không biết vì sao hổ trắng nhỏ lại biết trong óc zombie có tinh hạch, trong lòng anh nghĩ như vậy nên hỏi ra.

“Sao em biết trong óc zombie có tinh hạch?”

“Ngao ngao…” Đương nhiên là do tôi đọc tiểu thuyết nên mới biết được đấy!

Thẩm Chi Hủ thấy dáng vẻ hưng phấn của hổ trắng nhỏ, anh hơi nhướng mày.

“Em tự phát hiện ra?”

Hổ trắng nhỏ thông minh như vậy sao?

Kiều Nghệ do dự rồi lắc đầu.

Chuyện này không thể xem là tự cô phát hiện được, đây là giả thiết cô đọc được từ tiểu thuyết nên mới biết thôi. cho nên mới thử nghiệm thử vài lần, không ngờ là cô đoán đúng thật.

Thẩm Chi Hủ không hiểu ý hổ trắng nhỏ lắm, anh không khỏi nghĩ đến chủ nhân tiền nhiệm của hổ trắng nhỏ, có lẽ là do người này dạy?

Thẩm Chi Hủ nghĩ vậy thì cảm giác không thoải mái bỗng nhiên xuất hiện, nhưng anh không muốn suy nghĩ sâu về vấn đề này, tranh thủ cơ hội mà vò đầu hổ trắng nhỏ một trận, sau đó mới mang theo cây d.a.o xẻ dưa hấu đến bên xác zombie.

Tốc độ anh đào tinh hạch rất nhanh, chí ít thì nhanh hơn Kiều Nghệ nhiều.

Kiều Nghệ nhìn Thẩm Chi Hủ đào được hai viên tinh hạch trong suốt trong năm con zombie, cô vui mừng phấn khởi nhảy nhót tại chỗ, theo thói quen mà đi qua hấp thu tinh hạch, Người đẹp ốm yếu ngăn cản cô lại.

“Bẩn lắm, để tôi rửa sạch rồi cho em chơi.”

Sau khi Thẩm Chi Hủ nói xong bèn cắt một góc áo trên người zombie rồi dùng nó bao trùm lấy hai viên tinh hạch này lại, sau đó dưới ánh nhìn chăm chú sáng chói của Kiều Nghệ để vào trong balo.

Rất hiếm khi Thẩm Chi Hủ nhìn thấy hổ trắng nhỏ nhiệt tình như vậy, anh lại muốn xoa xoa đầu cô, nhưng lại bị cô nhanh chóng tránh né, trong mắt hổ trắng nhỏ lại xuất hiện vẻ ghét bỏ.

Thẩm Chi Hủ tức cười.

“Sao vậy? Em dùng tôi xong rồi muốn ném à?”

Đôi mắt Kiều Nghệ chớp chớp, trông rất “ngây thơ vô số tội”.

“Ngao ngao…” Anh đang nói cái gì vậy? Tôi nghe không hiểu. À, tôi là một con hổ, sao có thể hiểu nhân loại đang nói gì chứ?

Thẩm Chi Hủ lại thấy hổ trắng nhỏ giả ngu giả ngơ, đột nhiên anh nổi ý xấu mà trêu: “Vậy tôi không cho em tinh hạch nữa.”

Đôi mắt Kiều Nghệ trợn to lên, như vậy sao được!

Khoan đã, hình như zombie là do Người đẹp ốm yếu g.i.ế.c chết, tinh hạch cũng là do anh đào ra, chứ không phải cô…s(・` ヘ ´・;)ゞ

Chỉ nghĩ như vậy đã khiến Kiều Nghệ ủ rũ, cái đuôi vốn lắc lư qua lại bỗng gục xuống đất, dáng vẻ gục đầu buồn thiu.

Thẩm Chi Hủ không ngờ lời này lại khiến hổ trắng nhỏ như gặp đả kích lớn như vậy, anh hơi kinh ngạc, lập tức nói: “Tôi nói giỡn thôi, tinh hạch cho em mà.”

Dị năng của hổ trắng nhỏ đúng là rất không tệ, sẽ rất có lợi cho cô khi hấp thu tinh hạch tăng cấp dị năng.

Kiều Nghệ ngước lên nhìn Người đẹp ốm yếu, dường như đang tự hỏi xem lời anh nói có thật không.

“Là thật đấy, đều cho em hết.” Thẩm Chi Hủ vừa nói vừa đánh giá khu biệt thự: “Được rồi, không nên trì hoãn nữa, chúng ta vào xem trong đây có gì cần lấy về núi hay không đã.”

Được, được nhé!

Kiều Nghệ vội vàng gật đầu đi theo Người đẹp ốm yếu vào một căn biệt thự.

Khu biệt thự này dường như không có vật tư gì dùng được, chuyện may mắn duy nhất là một căn biệt thự trong đó có máy phát điện vẫn còn sử dụng được, bình chứa nước vẫn còn nước.

Thẩm Chi Hủ cũng tìm thấy vài bộ quần áo vẫn còn tem nhãn ở trong căn biệt thự này, vậy nên anh định tắm nước ấm rồi thay quần áo mới.

Kiều Nghệ không có bất kỳ ý kiến gì với dự định của Người đẹp ốm yếu, cô nhìn anh bước vào phòng tắm, sau đó đi dạo vài vòng trong phòng, bỗng nhiên ánh mắt nhìn chằm chằm vào con gấu bông nhỏ được bày trên giường.

Loading...