Xuyên Sách, Tôi Nhặt Nuôi Boss Phản Diện - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-08-02 20:27:29
Lượt xem: 201
Nhìn mặt đầy vết m.á.u của con nhà mình, nó ghét bỏ không chịu nổi, kéo hổ con đến trước người mình, đầu lưỡi mập mạp ôn hòa l.i.ế.m mặt nàng, giúp nàng l.i.ế.m đi vết m.á.u trên mặt.
Kiều Nghệ giật mình, phục hồi tinh thần, nâng móng vuốt thịt bám vào trước n.g.ự.c Hổ mẹ.
"Ngao ——" Mẹ, băng lăng có phải là mẹ thả ra hay không?
"Ngao —— " Mẹ, mẹ thật lợi hại! Lại làm thêm mấy đạo băng lăng cho con xem một chút được không?
"Ngao —— " Nhanh lên nhanh!
Kiều Nghệ vẫn ngao ngao không ngừng, Hổ mẹ đại khái cảm thấy có chút phiền, há miệng cắn lấy gáy hổ con, ngậm nàng trở về bên cạnh t.h.i t.h.ể hươu đực.
"Ngao ——"
Hổ mẹ buông hổ con ra, cúi đầu đẩy m.ô.n.g nhỏ của nàng, ý bảo nàng nhanh chóng ăn.
Hưng phấn của Kiều Nghệ còn chưa lui, nhưng cũng biết đây không phải là lúc Hổ mẹ biểu diễn dị năng, mùi m.á.u tươi của hươu đực có thể dẫn tới hai con tang thi, khẳng định còn có thể dẫn tới càng nhiều, nàng trước tiên phải lấp đầy bụng mình rồi mới cân nhắc việc này.
Hai mươi phút sau, Kiều Nghệ ăn no, dưới bộ lông trắng như tuyết lộ ra bụng màu hồng nhạt tròn trịa.
"Ô~"
Kiều Nghệ thở ra một chút.
Hổ mẹ thấy thế, cúi đầu giải quyết đồ Kiều Nghệ ăn còn thừa, còn lại một ít thịt cũng không bỏ phí.
Trong lúc Hổ mẹ giải quyết thức ăn còn lại, Kiều Nghệ chậm rãi l.i.ế.m móng vuốt nhỏ của mình, đồng thời còn không quên l.i.ế.m vết m.á.u bên miệng, còn dùng móng vuốt nhỏ xoa xoa khuôn mặt lông xù của mình.
Hổ mẹ giải quyết xong, ngậm lên gáy hổ con chuẩn bị trở về biệt thự.
Khi đi ngang qua t.h.i t.h.ể tang thi, Kiều Nghệ bỗng nhiên nhớ tới một chuyện trọng yếu.
Nếu Hổ mẹ đều có thể thức tỉnh băng hệ dị năng, như vậy trong đầu tang thi có thể có tinh hạch hay không?
Tinh hạch trong các loại tiểu thuyết mạt thế đều là thứ tốt thăng cấp dị năng a!
Nghĩ như vậy, Kiều Nghệ bắt đầu lay động trái phải, dùng hành động ý bảo Hổ mẹ nhanh chóng buông mình xuống.
Hổ mẹ không để ý tới nó, nhấc chân lên, rất nhanh chạy ra ngoài núi.
Không ngoài ý muốn, Kiều Nghệ lại bị gió thổi nhăn mặt.
Hazz, vậy thì đợi có cơ hội lại nhìn xem trong đầu tang thi có tinh hạch hay không.
Tác giả có một câu nói:
Rất thích Hổ mẹ, cũng không muốn viết về nam chính ha ha… Cho nên nam chính xuất hiện hơi lâu nhé ạ, cứ đọc từ từ là thấy nè.
---
Tình huống gì thế này?
Tâm trạng hưng phấn của Kiều Nghệ xìu đi, cô trợn tròn mắt, cẩn thận nhìn xem.
Khi hổ mẹ di chuyển xung quanh, Kiều Nghệ còn nhìn thấy một cảnh tượng khiến nhân sinh hổ bàng cmn hoàng luôn.
Trên đường không chỉ có ô tô bỏ hoang mà còn có vài t.h.i t.h.ể khô héo nằm trên đường!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-toi-nhat-nuoi-boss-phan-dien/chuong-6.html.]
Nếu nhìn kỹ, sẽ thấy da của những xác c.h.ế.t này có màu xanh đen, vẻ mặt hung dữ, trên khuôn mặt hoặc ít hoặc nhiều vết tích thối rữa. Không chỉ vậy, còn có một số xác c.h.ế.t bị cụt tay chân, kinh hoàng nhất là có một t.h.i t.h.ể bị nát nửa đầu, trên mặt đất có những thứ màu trắng và đỏ rải rác tán loạn.
Nôn..
Bụng Kiều Nghệ quặn lên, suýt nữa nôn ra hết bữa trưa.
Cái quái gì thế này? Đây là thế giới gì vậy trời, tại sao trên mặt đất lại có nhiều t.h.i t.h.ể gớm ghiếc đáng sợ thế kia?
Kiều Nghệ cố nén cơn buồn nôn, lần nữa quan sát xác chết.
Khi nhìn, cô vô tình nhớ đến những âm thanh gào thét ngày hôm qua nối tiếp nhau vang lên.
Xác c.h.ế.t gầy gò gớm ghiếc.
Tiếng gầm làm người ta sợ hãi thót tim.
Lẽ nào...
Một suy đoán táo bạo lập tức nảy ra trong đầu cô.
Kiều Nghệ kinh hãi đến mức đồng tử co rút, nhịp tim đột nhiên tăng tốc.
“Rống rống rống…”
Hổ mẹ ngậm Kiều Nghệ đi ra khỏi khu biệt thự, chẳng bao lâu sau, Kiều Nghệ đã nghe thấy một tiếng gào thét khàn khàn, ngay sau đó, một vài bóng dáng lung lay chực đổ bỗng xuất hiện trong tầm mắt của cô. Cô không thể không dụi mắt nhìn cho kỹ, sau khi nhìn thấy rõ những bóng dáng kia chợt kinh ngạc hoảng sợ, suy đoán táo bạo trước đó cũng đã được chứng thực.
Zombie!
Thật sự đúng là zombie!
Trước khi Kiều Nghệ biến thành một bé hổ con cũng đã từng xem không ít phim về zombie và tiểu thuyết lấy bối cảnh tận thế, nhưng dù thế nào, cô cũng chẳng thể tưởng tượng được có một ngày mình lại xuyên tới thời tận thế!
Nhưng người khác xuyên tới tận thế không làm nữ chính thì cũng làm nữ phụ, nếu không cùng lắm cũng là bia đỡ đạn, thế méo nào sao đến lượt cô lại biến thành một bé hổ con vừa mới lọt lòng mẹ còn chưa dứt sữa vậy hả?
Với tình hình hiện tại của cô, nếu rời khỏi hổ mẹ liệu có đủ khả năng để tự bảo vệ mình hay không đây? Nếu không phải bị zombie cắn xé thì cô cũng sẽ bị con người bắt đi làm thức ăn thôi!
Kiều Nghệ cảm nhận được ác ý sâu sắc của “Vị thần thời gian vĩ đại”, quanh thân hổ con đều trầm cảm hẳn lên.
Lúc này, zombie đứng cách đó không xa dường như đã ngửi được mùi hương tươi ngon trên người hổ mẹ, chúng vốn giống như đám ruồi nhặng không đầu lang thang chung quanh bỗng chốc trở nên hưng phấn, tiếng gào thét dồn dập vang lên, hai cánh tay gầy gò xanh đen giương nanh múa vuốt lao về phía bọn họ.
Kiều Nghệ kinh hãi biến sắc phát ra một tiếng nức nở trầm thấp từ trong cổ họng ý bảo hổ mẹ nhanh chóng rời đi, nếu không sẽ bị zombie bắt được!
Trong tiểu thuyết, phim ảnh lấy bối cảnh thời tận thế đều nói, những người bị zombie cào hoặc cắn gần như đều sẽ bị lây nhiễm virus của zombie sau đó trở thành zombie, chỉ biết ăn thịt con người theo bản năng!
Kiều Nghệ không muốn hổ mẹ và mình trở thành bữa tiệc thơm ngon thịnh soạn cho lũ zombie, lại càng không muốn biến thành zombie hổ, sự lo lắng lúc này đã xua tan nỗi sợ hãi khi lần đầu phải đối mặt với zombie khiến cô bắt đầu giãy dụa.
Mẹ ơi! Đừng đứng đực ra đó nữa, chúng ta mau chạy thôi!
Nhưng bất kể Kiều Nghệ có động đậy như thế nào thì hổ mẹ đều ngậm chắc lấy gáy cô, không chút để tâm đến đám zombie đang bước tập tễnh trước mặt. Mắt hổ mẹ đảo qua, thoáng nhìn thấy chiếc xe việt dã màu đỏ bị bỏ hoang cách đó không xa, nó chợt bước nhanh tới, chỉ hai, ba bước đã nhảy vụt lên nóc xe sau đó buông bé con đang ngậm trong miệng mình ra rồi trấn an mà l.i.ế.m láp cái đầu nhỏ của cô.
Kiều Nghệ sốt ruột như đang ngồi trên chảo nóng, mẹ thân yêu của con ơi, bây giờ đã là lúc nào rồi mà mẹ còn lo l.i.ế.m lông chứ? Zombie đã sắp bao vây chúng ta rồi đó! ლ("꒪д꒪")ლ
Nhưng niềm vui, nỗi buồn của hai mẹ con nhà hổ không thể tương thông với nhau, hổ mẹ chẳng thèm sợ hãi đám zombie đang ùa tới chút nào.