Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách, Tôi Trở Thành Phú Bà - Chương 317

Cập nhật lúc: 2024-05-26 23:16:18
Lượt xem: 145

Tô Hỉ nhớ lại những điều cô biết được từ đám paparazzi lúc trước.

Chỉ cần cô hỏi về mấy tấm ảnh thì đám paparazzi sẽ hướng chuyện này cho Hồ Trân Trân.

Ban đầu cô còn cho rằng đám paparazzi này muốn kiếm tiền từ hai bên, yêu cầu cô bỏ ra một số tiền lớn để biết được ai là người mua hotsearch này.

Nhưng khi vừa nói được mấy câu thì Tô Hỉ cảm thấy có điều gì đó không đúng cho lắm.

Nếu muốn kiếm được tiền từ mình thì bọn chúng sẽ không để cho mình đoán được thủ phạm ở phía sau màn một cách đơn giản như vậy được.

Nhưng khi đảo ngược những suy nghĩ của mình và nghĩ nó theo một hướng khác, thì khá dễ dàng đoán được thủ phạm ở phía sau màn một cách dễ dàng.

Chỉ là gần đây Tô Hỉ không đắc tội công ty giải trí nào, cũng không đắc tội với người nào nên nhất thời cô ấy vẫn không nghĩ đến Âm Lạp.

Nhưng sau khi Hồ Trân Trân nói về mâu thuẫn giữa cô và Âm Lạp xong, cô ấy suy nghĩ kỹ lại thì mới hiểu được thì ra mình là một con cá trong chậu chịu ảnh hưởng bởi việc này.

[Tôi đã hiểu rồi Hồ tổng, chuyện này không phải lỗi của ngài nên ngài không cần phải xin lỗi tôi đâu.]

Sau khi tắt điện thoại, Tô Hỉ nhìn chằm chằm những tin nhắn trên máy tính với vẻ mặt rất phức tạp.

Đã lâu lắm rồi kể từ khi xảy ra chuyện này.

Cô ấy cho rằng chuyện này sẽ được mình chôn trong lòng cả đời, nhưng không ngờ đám paparazzi đột nhiên tung tin tức nên buộc cô ấy phải nói ra chuyện này.

Tô Hỉ thở dài nhưng trong lòng lại bình tĩnh đến kỳ lạ.

Những chuyện đè nén ở trong lòng sẽ luôn khiến mình cảm thấy đau đớn, nhưng khi nói ra rồi thì lại cảm thấy dễ chịu hơn.

Trong khu bình luận có rất nhiều người ủng hộ mình, và có không ít những lời nhục mạ chỉ trích vị đạo diễn kia, nhưng điều khiến cô ấy cảm động nhất chính là nhờ việc làm này của cô cỗ vũ mà cũng có không ít người mạnh dạng vạch trần việc làm xấu của mấy kẻ này.

Chính nghĩa chôn giấu trong lòng mãi mãi không mất đi cuối cùng nó cũng được tung ra rồi.

Nói ra chân tướng thì có phân nửa cơ hội những kẻ đó sẽ bị trừng phạt.

Ở bên kia màn hình di động, Hồ Trân Trân cũng thấy được sự dũng cảm của những người này.

Sau khi bài đăng thanh minh mọi việc được tung ra, thì Hồ Trân Trân cũng muốn làm một chút gì đó để giúp đỡ bọn họ.

“Trần Khai, anh nói xem mở một công ty luật thì cần bao nhiêu tiền?”

Trần Khai chưa tiếp xúc với lĩnh vực luật sư nhiều nên không thể đưa ra mức giá chính xác được, nên đã uyển chuyển đưa ra lời khuyên: “Bà chủ, nếu muốn mở một công ty luật thì cần phải có những luật sư chuyên nghiệp mới thành lập được, ngài hình như không phù hợp với yêu cầu đó cho lắm.”

“Cũng đúng.” Hồ Trân Trân cũng nhanh chóng loại bỏ ý định viển vông này, mà thay đổi thành một con đường khác.

Cô tìm ở trên mạng những từ khoá mấu chốt như ‘ luật sư ’‘ trợ giúp’ thì lúc sau cô đã tìm được một luật sư đáng tin cậy ở trên Weibo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-toi-tro-thanh-phu-ba/chuong-317.html.]

Vị luật sư này là người ở tỉnh A điều hành một công ty luật nho nhỏ, thường ngày hay mở những buổi phát sóng trực tiếp để giải đáp những thắc mắc của mọi người liên quan đến vấn đề pháp lý, còn ngẫu nhiên giúp những người nghèo trong những vụ kiện miễn phí nữa.

Hồ Trân Trân nhấn vào xem thì thấy được bài đăng vào nửa tiếng trước của vị luật sư này nhắc nhở mọi người làm thế nào để bảo vệ bằng chứng của việc quấy rối tình dục.

Sau khi thấy được bài đăng này thì cô cũng yên tâm mà nhắn tin cho vị luật sư này.

[Xin chào luật sư Trương tôi tên là Hồ Trân Trân, xin hỏi ngài có hứng thú nhận một vụ kiện quấy rối t.ì.n.h d.ụ.c không?]

[Tôi muốn giúp đỡ những nạn nhân đang tìm kiếm sự giúp đỡ trên Weibo, nếu ngài cũng muốn giúp đỡ những người đó thì có thể liên hệ tôi.]

[Tôi sẽ phụ trách mọi chi phí cho sự giúp đỡ này.]

Sau khi gửi tin nhắn xong thì Hồ Trân Trân kiên nhẫn chờ luật sư Trương trả lời.

Mọi việc đều phải tiến hành theo từng bước một nên cô cũng không quá vội vàng mà để luật sư Trương chuẩn bị kĩ một chút.

Hồ Trân Trân không vội nhưng người vội lại là Lưu tổng của Âm Lạp.

Ban đầu ông ta còn tính gọi điện cho một người để xác nhận tin tức.

Không nghĩ tới mới vừa nhận điện thoại thì cấp dưới đã báo cho ông ta tin dữ.

Mới về nhà được một phút sau cuộc hội nghị thì ông ta lại vội vã chạy đến công ty.

Mặc dù rất ít người thảo luận về Hồ Trân Trân trên weibo, nhưng mọi chuyện diễn ra đúng như những gì họ dự đoán và họ đã thành công di dời sự chú ý của cư dân mạng.

Số lượng tiêu thụ album của Hứa Kiệt có xu hướng tăng trở lại và kiếm được bộn tiền thì tâm trạng của Bạch tổng thoải mái hơn không ít.

Mới hít một điếu thuốc thì Lưu tổng đã gõ cửa rầm rầm

Bạch tổng bị tiếng gõ cửa của ông ta làm cho giật mình, có chút không kiên nhẫn nói: “Làm gì mà gấp gáp như vậy?”

Lưu tổng không có tâm tư mà giải thích với Bạch tổng mà đi thẳng vào vấn đề: “Không xong rồi lão Bạch, ông lên hot search rồi kìa!”

Bạch tổng ngậm điếu thuốc lá, mở di động nhìn thoáng qua.

[Báo cáo sự thật về vụ xâm hại t.ì.n.h d.ụ.c của Bạch Thông.]

Người cung cấp thông tin là một ca sĩ trẻ đã rút lui khỏi giới giải trí.

Đại chúng có thể không quen thuộc với cô ấy nhưng Bạch tổng lại rất quen thuộc với cô ấy, theo bản năng mà nghiến răng nghiến lợi.

Điều thuốc trong miệng ông ta đã bị cắn đứt.

Điếu thuốc trong tay rơi xuống đã làm bỏng tay Bạch Thông.

Loading...