Lúc này, nhân lúc mọi người đi vắng, cô ta lại lẻn chạy đến trước cửa sổ phòng Tô Ý, muốn tìm cơ hội vào nhà nên nhìn xung quanh một lần nữa nhưng không biết lần này cửa sổ đã bị khóa chặt từ bên trong!
Cái con đàn bà c.h.ế.t tiệt này khóa cửa từ bên trong!
Bạch Nhược Lâm tức giận đến toàn thân run lên, ngày hôm sau sống c.h.ế.t không chịu dọn dẹp vệ sinh.
Tần Vân Phong thấy vậy, chỉ có thể nhiều lần thúc giục cô ta.
Bạch Nhược Lâm tức giận đến nghiến răng nghiến lợi nhưng không dám biểu hiện ra ngoài, đành phải giả vờ bị bệnh nói: “Hai ngày nay trong người em có chút khó chịu, anh thay em quét dọn được không?"
Tần Vân Phong mặt mày bất mãn: "Anh là đàn ông, sao có thể chạy đến ký túc xá của đồng chí nữ?"
"Hơn nữa, lấy thân phận của anh mà đi doọn vệ sinh cũng không đúng, em nên nhanh chóng đến đó đi.
Nếu muộn có người phát hiện ra lại đ.â.m chọt thì em sẽ gặp rắc rối đấy!"
DTV
Bạch Nhược Lâm nhịn không được muốn nhộc m.á.u nói: "Biết rồi! Bây giờ em đi được chưa?"
Tần Vân Phong gật đầu: "Sau khi dọn dẹp nhà vệ sinh, em trực tiếp đến nhà tắm tắm rửa đấy? Đừng mang mùi hôi thối về nhà, dạo này anh luôn cảm thấy mọi thứ trong nhà đều bốc mùi."
Bạch Nhược Lâm: “!”
Cuối cùng vất vả vượt qua được nửa tháng.
Thấy tết âm lịch đang đến gần, Bạch Nhược Lâm thúc giục Tần Vân Phong xin nghỉ phép để thăm gia đình người thân.
Hai người về quê thật sớm tổ chức tiệc rượu, ở lại thêm một ngày thì phải thêm một ngày dọn nhà vệ sinh.
Tô Ý ở bên kia cũng đã xin phép đầu bếp Mã xong, dự định về sớm để giải quyết chuyện thay đổi hộ khẩu.
Trước khi rời đi, Tô Ý sợ Chu Cận Xuyên, một người đàn ông trưởng thành sẽ không thể chăm sóc hai đứa nhỏ.
Cô giúp chuẩn bị trước một ít sủi cảo ăn tết.
Sau khi gói, trực tiếp để bên ngoài qua đêm mà không sợ bị hỏng.
Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn rất không nỡ phải rời xa Tô Ý.
Nhưng cũng biết cô trở về để thay đổi hộ khẩu nên cũng ngoan ngoãn không nói gì.
Chỉ liên tục nhắc cô chú ý đến an toàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-173.html.]
Sau khi giải thích với hai đứa trẻ xong, Tô Ý chỉ đơn giản thu dọn quần áo và chuẩn bị trở về nhà theo thủ tục do quân đội ban hành.
Không có trạm xe lửa ở huyện thành lân cận.
Muốn đi tàu thì nhất định phải vào thành phố.
Xe lửa về quê chỉ khởi hành mỗi ngày một chuyến vào buổi sáng.
Vì lý do này, cô đặc biệt đến thành phố trước một ngày, định ở lại đó một đêm nghỉ ngơi.
Cô cũng nên đi dạo trong thành phố vào ban ngày để xem có gì để mua không.
Mặc dù nằm ở phía Đại Tây Bắc nhưng cũng được coi là thành phố lớn nhất ở phía Tây Bắc, sản phẩm bán ở đây đương nhiên phong phú hơn nhiều so với sản phẩm trong huyện thành.
Biết đâu cô có thể tìm được thứ gì đó hay ho mang về quê kiếm được một khoản.
Nghĩ đến đây, Tô Ý vội vàng thu dọn đồ đạc, chuẩn bị sáng sớm bắt xe vào thành phố.
Không ngờ vừa ra khỏi ký túc xá đã đụng phải Chu Cận Xuyên đang lái xe ngang qua.
Xe dừng ở bên cạnh Tô Ý, Chu Cận Xuyên hạ kính xuống hô: "Lên xe đi!"
Tô Ý khó hiểu nói: "Đoàn trưởng Chu, anh nói đây là chuyện phải ra ngoài à?"
Chu Cận Xuyên ừ một tiếng: “Hôm nay tình cờ anh có việc phải vào thành phố, tiện đường chở em đi một đoạn.”
Chu Cận Xuyên vừa nói xong.
Tô Ý liền cảm thấy vui mừng.
[Còn có chuyện tốt như vậy sao? Vừa lúc tiết kiệm tiền đi xe buýt!]
[Nhưng chuyện này quá trùng hợp rồi? Cứ như thể anh ấy cố tình đợi mình dưới tòa nhà ký túc xá vậy?]
Nghĩ đến đây, Tô Ý đang chuẩn bị lên xe có chút do dự.
Chu Cận Xuyên bất đắc dĩ cười nói: "Anh có việc gấp phải làm ở trong thành phố, nếu em không vội thì thôi vậy."
Tô Ý nghe vậy liền nhanh chóng mở cửa xe, vội vàng chuyển hành lý lẫn người ngồi ở phía sau xe.
"Vậy làm phiền Đoàn trưởng Chu rồi."