Sợ Tô Ý không chịu nhận, Chu Cận Xuyên chủ động nhỏ giọng giải thích bên tai cô: "Hôm nay là ngày đầu tiên chúng ta ở bên nhau, anh muốn mua một cặp đồng hồ đôi để kỷ niệm."
Nhân viên bán hàng ở phía trước vẫn luôn mỉm cười nhìn hai người.
Tô Ý không tiện nói gì, đành phải đưa tay ra thử.
DTV
Thử liên tiếp ba chiếc, Chu Cận Xuyên mới thấp giọng hỏi: "Em thích chiếc nào?"
Tô Ý vội vàng chỉ vào chiếc đầu tiên: "Lấy chiếc này đi."
Mặc dù không hỏi giá, nhưng cô cảm thấy chiếc này đơn giản nhất, cho nên có lẽ cũng là rẻ nhất!
Nào ngờ nhân viên bán hàng lập tức cười nói: "Vợ anh tinh mắt thật đấy, đây là mẫu mới nhất năm nay mới từ Thượng Hải về, cũng là chiếc đồng hồ đắt nhất trong cửa hàng chúng tôi! Mặt đồng hồ rất sang trọng, rất phù hợp với khí chất của hai người!"
Tô Ý: "!!!"
Bây giờ chọn lại còn kịp không?
Chu Cận Xuyên đã nhanh miệng nói: "Lấy cho tôi cặp này."
Mua đồng hồ xong, Chu Cận Xuyên trực tiếp đeo vào tay Tô Ý: "Cứ đeo như vậy đi, đừng tháo ra."
Nói xong, anh cũng tự thay chiếc đồng hồ của mình.
Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn từ đầu đến cuối nhìn đến nỗi mắt chữ a mồm chữ o: “...”
Thấy Chu Cận Xuyên mạnh tay mua một cặp đồng hồ đôi, Tô Ý nghĩ hôm nay là ngày đầu tiên hai người ở bên nhau, rất đáng để kỷ niệm, nên cô quyết định cũng tặng anh một món quà.
Nghe cô nói muốn mua quần áo cho mình, Chu Cận Xuyên vui như mở cờ trong bụng.
Đến khu vực quần áo nam ở tầng hai, thấy giá cả bộ nào cũng đắt đỏ, anh nghĩ cho cô, chọn một chiếc áo sơ mi rẻ nhất.
Tô Ý cầm lấy áo sơ mi, thấy kiểu dáng cũng không tệ, bèn cầm trên tay.
Sau đó, cô lại chọn thêm một chiếc áo khoác len lông cừu màu xám.
Thấy Chu Cận Xuyên do dự, cô cười nói: "Anh yên tâm thử đi, em mang đủ tiền mà."
Chu Cận Xuyên vui vẻ đi thử đồ.
Lúc anh bước ra, Tô Ý đã đứng đợi sẵn ngoài cửa.
"Thấy thế nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-238.html.]
Lúc nãy nhìn thấy chiếc áo khoác này, cô đã cảm thấy nó rất hợp với anh, quả nhiên, hiệu ứng khi mặc lên người còn đẹp hơn cô tưởng tượng.
Có lẽ là do bình thường quen nhìn anh mặc quân phục, nên đột nhiên thấy anh mặc trang phục giản dị, thoải mái như vậy, cô cảm thấy anh rất ra dáng một người đàn ông của gia đình.
Ánh mắt cô nhìn anh không khỏi sáng lên.
Sau đó, cô vui vẻ đi thanh toán.
Chu Cận Xuyên tinh ý nhận ra tia sáng trong mắt cô, anh cũng vui vẻ hẳn lên.
Thì ra cô thích phong cách này sao?
Anh lập tức bảo nhân viên bán hàng cắt mác áo, trực tiếp mặc luôn vào người.
Thanh toán xong, Tô Ý bèn gọi mọi người xuống lầu.
Nào ngờ vừa quay đầu lại, cô đã thấy Chu Cận Xuyên đi về phía khu vực bán quần áo nữ.
Tô Ý biết anh muốn mua quần áo cho mình, vội vàng ngăn cản: "Quần áo của em đủ mặc rồi, không cần mua nữa đâu."
Chu Cận Xuyên dịu dàng nhìn cô: "Anh cảm thấy quần áo của em ít quá, hiếm khi đến tỉnh thành một lần, mua thêm vài bộ nữa đi, sắp sang mùa xuân rồi."
Ban đầu, Chu Cận Xuyên chẳng biết gì về quần áo của phụ nữ.
Từ sau khi mua quần áo cho cô hai lần, mỗi lần ra ngoài anh đều để ý xem bên ngoài đang thịnh hành kiểu dáng gì.
Quan sát một thời gian, anh phát hiện quần áo của Tô Ý quả thật rất ít, lúc nào cũng chỉ mặc đi mặc lại mấy bộ.
Chỉ là khi đó anh không có tư cách, không thể mua quá nhiều cho cô.
Bây giờ đã là bạn gái của anh rồi, những gì mà những cô gái khác có, cô cũng phải có mới được.
Thế là, anh vừa dỗ dành vừa nịnh nọt, mua cho cô thêm mấy bộ quần áo nữa.
Tô Ý thấy không ngăn cản được, đành phải mặc kệ anh.
Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn vẫn luôn lẽo đẽo theo sau hai người: !!!
Đột nhiên cảm thấy hơi chua chua là sao vậy ta?
Không chỉ chua, mà còn no muốn c.h.ế.t nữa.
Chắc chắc là do lúc nãy ăn quá no chưa tiêu!