May mà sau khi mua quần áo nữ xong, Chu Cận Xuyên lại mua thêm cho hai đứa trẻ vài bộ, lúc này bọn họ mới rời khỏi trung tâm thương mại.
Nào ngờ vừa ra khỏi cửa, Tô Ý đang đi phía trước đã đụng mặt hai người quen, chính là Giang Viễn và Lục Tử, hai người mà cô quen biết khi đến Tây Thị lấy hàng lần trước.
Khi nhìn thấy Tô Ý, hai người cười toe toét chạy đến.
Tô Ý ngẩn người, sau khi nhận ra bọn họ, cô mỉm cười nói: "Trùng hợp thật!"
Lần trước lấy hàng của hai người, cô đã kiếm được bộn tiền, nên cô có ấn tượng khá tốt về hai người.
Nhưng cô lại nhớ ra, hình như lần trước hai người đến nhà khách tìm cô, báo hại Chu Cận Xuyên phải canh gác ở dưới lầu cả một đêm.
Cô thu lại nụ cười, hỏi: "Nghe nói lần trước hai người các anh đến nhà khách tôi ở tìm tôi, các anh tìm tôi có chuyện gì?"
Thấy vẻ mặt nghiêm túc của cô, Giang Viễn vội vàng giải thích: "Bọn tôi không có ác ý gì đâu, chỉ là muốn xin số điện thoại của cô, sau này có hàng tốt còn gọi điện cho cô."
Tô Ý không ngờ Giang Viễn lại kiên trì như vậy, cô bèn nói thẳng: "Lần trước tôi chỉ nói khách sáo thôi, thật ra tôi không phải người ở đây, cũng không sống ở đây, sau này chắc sẽ không đến đây nữa."
Nghe vậy, Giang Viễn càng sốt ruột: "Cô không sống ở đây, vậy cô sống ở đâu? Bọn tôi có thể giao hàng tận nơi mà."
Tô Ý nghi ngờ nhìn anh ta, thản nhiên nói: "Không cần đâu, bạn trai tôi không có ấn tượng tốt về các anh, anh ấy mà biết được sẽ không vui đâu."
Tô Ý còn chưa dứt lời, Chu Cận Xuyên vừa cất đồ lên xe xong đã sải bước đi tới.
Ban đầu, anh thấy hai người chặn đường Tô Ý, trong lòng còn hơi khó chịu.
Nào ngờ vừa đến gần, anh đã nghe thấy câu nói của cô.
Vẻ mặt anh lập tức thay đổi, sau đó đi đến bên cạnh Tô Ý, tự nhiên nắm lấy tay cô.
"Có chuyện gì vậy?"
Tô Ý đáp: "Không có gì, lại gặp hai người bọn họ."
Lục Tử thấy hai người nắm tay nhau rất tình cảm, lập tức đoán ra mối quan hệ của hai người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-239.html.]
Anh ta vội vàng kéo Giang Viễn định đi.
Giang Viễn vẫn còn cố chấp, nhìn hai đứa trẻ bên cạnh Tô Ý, anh ta buột miệng nói: "Cô còn trẻ như vậy, sao lại nghĩ quẩn muốn tìm người đàn ông đã qua một đời vợ như vậy?"
Vừa dứt lời, Chu Cận Xuyên đã đi đến trước mặt hai người: "Ai nói với anh tôi đã qua một đời vợ?"
"Vậy hai đứa trẻ này là con ai?"
"Không cần thiết phải nói cho anh biết, anh chỉ cần nhớ kỹ, sau này đừng bao giờ xuất hiện trước mặt cô ấy nữa."
Nói xong, một tay một người xách bọn họ lên.
Trung tâm thành phố đông người qua lại, Tô Ý rất lo lắng Chu Cận Xuyên sẽ nhất thời nóng giận làm ra chuyện gì đó.
Cô vừa định lên tiếng, thì Chu Cận Xuyên đã thả hai người xuống.
Thì ra anh chỉ xách bọn họ ra xa một chút!!!
Sau khi đặt bọn họ xuống ở một đoạn xa, anh quay lại tìm Tô Ý và bọn trẻ.
DTV
"Lần sau gặp lại bọn họ cứ coi như không thấy là được, chúng ta đi chợ mua đồ ăn thôi."
Tô Ý nhìn hai người đang bị mọi người vây quanh trong làn gió lớn, trong lòng âm thầm thắp cho hai người bọn họ cây nến.
Sau đó, cô vui vẻ dắt hai đứa trẻ, cùng Chu Cận Xuyên đi chợ mua thức ăn.
Bốn người cùng đến khu chợ nông sản lớn nhất gần đó, mua rất nhiều thịt, rau, gạo, mì và cả các loại đồ khô.
Bây giờ trời lạnh, thịt cũng dễ bảo quản, mua nhiều một chút cũng đỡ phải vào thị trấn mua nữa.
Khi khỏi chợ, trên tay ai nấy đều đầy ắp đồ, nhưng những thứ nặng đều do Chu Cận Xuyên vác trên vai.
Cả ngày hôm nay anh vừa lái xe, vừa xách đồ, Tô Ý sợ anh mệt mỏi lái xe không an toàn, nên lúc lên xe, cô đưa cho anh bình nước đã pha nước linh tuyền.
Chu Cận Xuyên nhận lấy uống một ngụm, cảm thấy toàn thân sảng khoái, hết mệt mỏi.