Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục - Chương 268

Cập nhật lúc: 2025-04-06 01:31:32
Lượt xem: 82

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Cận Xuyên thấy khóe mắt cô hơi ửng đỏ, cũng đau lòng đứng lại nhìn cô.

Anh cảm thấy trái tim mình ngứa ngáy: “Có xứng hay không phải hỏi ý kiến người trong cuộc chứ? Với anh, em là tốt nhất."

Nói xong, anh khẽ thở dài: “Mấy ngày nay thấy em bận đến mức nước cũng không kịp uống, cơm cũng không ăn ngon miệng, anh hơi hối hận vì đã để em mở quán."

Nói rồi, anh nhìn khuôn mặt gầy đi vì bận rộn của cô.

Anh không nhịn được đưa tay vuốt ve, sau đó cúi đầu hôn nhanh lên môi cô.

Nụ hôn ấm áp vừa lúc xua tan đi sự khô ráp trên môi, Tô Ý cảm thấy ngọt ngào trong lòng.

Sau đó liền ㅡ ㅡ

[Hết rồi á?! ]

[Chỉ thế thôi sao? Nhanh vậy!!]

[Hu hu hu, còn muốn nữa!!!]

Chu Cận Xuyên ban đầu ngẩn người, sau đó cúi đầu nhìn, quả nhiên thấy vẻ mặt chưa thỏa mãn của cô.

Anh liền nhìn xung quanh, xác định không có ai, vội vàng cúi đầu hôn xuống một lần nữa.

Lần này, cả hai đều có chút lưu luyến khó rời.

Có lẽ là vì ở bên ngoài, nên mới có vẻ vừa hồi hộp vừa phấn khích.

Mãi đến khi nghe thấy tiếng xe từ xa vọng lại, Chu Cận Xuyên mới buông cô ra: “Phải về thôi."

Tô Ý gật đầu lia lịa, sau đó vô thức đút tay vào túi áo khoác của anh.

Chu Cận Xuyên khựng lại, sau đó cũng đút tay mình vào.

Mãi đến khi đi đến trước cổng khu tập thể, hai người mới buông tay nhau ra.

Đến dưới ký túc xá, Tô Ý chủ động hỏi: “Anh có muốn lên ngồi một lát không? Em có chuyện muốn nói với anh."

Ban đầu, cô định đợi mấy ngày nữa bớt bận rồi mới nói.

Nhưng mà, trên đường về, cô đột nhiên cảm thấy có những chuyện nên nói rõ sớm một chút thì hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-268.html.]

Hơn nữa, nói ra hình như cũng không khó khăn như vậy.

Chu Cận Xuyên thấy cô đột nhiên trở nên nghiêm túc, lập tức hiểu ra cô muốn nói chuyện kết hôn.

Nghĩ đến việc vừa rồi cô vui như vậy, chắc là đồng ý rồi nhỉ?

Nhưng nghĩ lại, vị ngọt thường đi kèm với cạm bẫy.

DTV

Có phải cô đang cho anh ăn một viên kẹo bọc đường, để anh vui trước, lát nữa lại từ chối anh?

Nghĩ vậy, Chu Cận Xuyên lập tức lùi lại hai bước: “Không phải em nói ngày mai còn muốn mời mọi người đến ăn thử sao? Hay là chờ em xong việc rồi bàn sau?"

Nhìn sắc mặt Chu Cận Xuyên biến đổi, Tô Ý vừa thấy thương lại vừa buồn cười.

Cô vội vàng vẫy tay với anh: “Đây là đêm cuối cùng em ở đây, anh không đến thì sau này sẽ không còn cơ hội nữa đâu."

Nói xong, cô liền bước lên cầu thang.

Mới đi được vài bậc, cô đã nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc phía sau.

Tô Ý cong môi cười, vội vàng đi tới mở cửa.

Chờ Chu Cận Xuyên lặng lẽ bước vào, Tô Ý đã rót hai ly nước ấm đặt sẵn trên bàn.

Thấy anh vẫn còn ngại ngùng đứng ở cửa, cô bật cười, lại vẫy tay với anh: “Lại đây ngồi đi."

"Sao anh cứ có cảm giác như em muốn ăn thịt anh vậy nhỉ?"

Chu Cận Xuyên hít một hơi thật sâu, bước tới ngồi xuống: “Không có, anh chỉ là sợ em muốn nói chuyện lần trước thôi."

Tô Ý gật đầu: “Ừm, thật ra em cũng muốn tìm cơ hội nói chuyện với anh, chỉ là dạo này bận quá, với lại em cũng chưa biết phải nói thế nào."

Chu Cận Xuyên lại hít một hơi thật sâu: “Thật ra cũng không cần vội, từ từ rồi nói."

Thấy anh thật sự căng thẳng, Tô Ý không nhịn được bật cười, sau đó đưa ngón tay ra móc lấy ngón tay anh.

"Thật ra em đã muốn nói cho anh biết suy nghĩ của mình rồi, chỉ là do từ nhỏ em đã sống trong hoàn cảnh như vậy, nên quen với việc không tin tưởng và đề phòng người khác, em không biết phải xử lý mối quan hệ quá thân mật như thế nào."

"Thật ra, em đã sớm biết gia thế của anh không bình thường, em có chút lo lắng, lo lắng người nhà anh sẽ không đồng ý chúng ta bên nhau, nên lúc trước khi anh nhắc đến chuyện kết hôn em mới do dự như vậy."

Nghe xong lời giải thích của cô, Chu Cận Xuyên vừa cảm động vừa sốt ruột.

Loading...