"Bình thường tôi cảm thấy chị Tô nhìn mọi thứ đều bình thản, không để tâm lắm, nhưng tôi chưa bao giờ thấy chị ấy có vẻ mặt khó coi đến vậy."
"Đoàn trưởng Chu, anh...
thật sự muốn để chị ấy một mình từ thủ đô trở về đại viện sao?"
Nghe Tạ Tiểu Quân nói vậy, lòng Chu Cận Xuyên cũng không dễ chịu.
Đang suy nghĩ, lại nghe thấy Diệp Tiểu Vũ nói: "À đúng rồi, chú, có thể để thím ở lại với chúng cháu được không? Đừng để thím rời đi."
Diệp Noãn Noãn không biết diễn đạt như Diệp Tiểu Vũ, chỉ tủi thân nhìn Chu Cận Xuyên: "Noãn Noãn cũng không muốn xa thím."
Chu Cận Xuyên khó chịu ừ một tiếng: "Chú biết rồi, các cháu cứ yên tâm ở lại đây."
Nói xong, Chu Cận Xuyên lại hỏi Tạ Tiểu Quân về tình hình của đơn vị.
Đang nói chuyện, hành lang cuối cùng cũng vang lên tiếng bước chân quen thuộc.
Tô Ý mang theo bình giữ nhiệt bước vào như thường lệ, chỉ có điều khi vào phòng, ánh mắt cô chỉ dõi theo hai đứa trẻ, luôn hỏi chúng có đói không, có mệt không.
Vừa nói vừa đặt bình giữ nhiệt lên giường Chu Cận Xuyên.
Sau đó kéo tay Diệp Noãn Noãn: "Tiểu Quân, vất vả cho anh phải đưa hai đứa trẻ đến đây, tối nay tôi mời anh đi ăn vịt quay.”
Chỉ khi đề cập đến việc sắp xếp chỗ ở cho hai đứa trẻ, cô mới liếc nhìn Chu Cận Xuyên: "Tối nay cho Tiểu Vũ và Noãn Noãn ở lại chỗ em được không? Ngày mai hãy về nhà họ Chu."
Chu Cận Xuyên thấy cô luôn phớt lờ mình, khó khăn lắm mới nói một câu, cũng chỉ hỏi về chuyện của bọn trẻ.
Dù trong lòng đau xót vô cùng, nhưng anh vẫn cố giữ vẻ bình thường, gật đầu: "Cũng được."
Tô Ý thấy Chu Cận Xuyên đồng ý, không nói thêm lời nào, lập tức dẫn hai đứa trẻ rời đi.
Tạ Tiểu Quân thấy vậy cũng chỉ đành đứng dậy đi theo, trước khi rời khỏi quay đầu nhìn Chu Cận Xuyên: "Đoàn trưởng Chu, chúng tôi đi ăn trước, lát nữa sẽ quay lại thăm anh."
Chu Cận Xuyên gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn dõi theo bóng dáng Tô Ý rời đi.
Bất giác thấy lòng mình thắt lại.
Sáng nay anh đã chủ động yêu cầu luyện tập thêm một giờ, kết quả rõ ràng tốt hơn trước rất nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-362.html.]
Ban đầu anh định chờ cô đến rồi sẽ chia sẻ kết quả với cô.
Nào ngờ sau khi hai đứa trẻ đến, Tô Ý dường như đã trở thành một người khác.
Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng khi ngày này đến, anh vẫn cảm thấy trở tay không kịp.
Ngay cả Triệu Lam cũng ngây người: "Mẹ thấy Tiểu Ý đang giận đấy, con chắc chắn nỡ để con bé một mình quay về Tây Bắc sao? Mẹ phải nói trước, thủ tục làm rất nhanh đấy!"
Chu Cận Xuyên suy nghĩ một lúc, sau đó nói khẽ: 'Mẹ sắp xếp người lo liệu trước đi, dù sao cũng phải làm thôi."
Những ngày qua, anh luôn tìm đủ lý do để níu kéo sự hiện diện của cô, giờ đã đến lúc phải tỉnh táo lại rồi.
Tô Ý dẫn theo Tạ Tiểu Quân và hai đứa trẻ đi ăn vịt quay.
Thấy họ có chút mệt mỏi, cô liền đưa hai đứa về căn nhà của mình để nghỉ ngơi.
Còn về phần Tạ Tiểu Quân, anh ta vẫn lo lắng cho tình hình của Chu Cận Xuyên, nên chủ động yêu cầu đến bệnh viện để ở bên cạnh anh.
Thủ tục nhận nuôi hai đứa trẻ đã được hoàn tất vào ngày hôm sau.
Khi Triệu Lam đưa sổ hộ khẩu cho Tô Ý ở bệnh viện, bà ấy có chút cảm thấy áy náy.
"Tiểu Ý, Cận Xuyên nghe lời bác sĩ, nó không có đủ tự tin để phục hồi hoàn toàn nên mới không dám mở lời giữ cháu lại.
DTV
Cháu đừng giận nhé."
"Hay cháu quay về Tây Bắc lo liệu việc của mình trước, sau này khi nó suy nghĩ thấu đáo và hồi phục tốt, chắc chắn nó sẽ tìm cháu.
Sau nhiều lần gặp gỡ ở bệnh viện, Tô Ý và Triệu Lam đã hình thành một sự ăn ý đặc biệt.
Mặc dù không thể coi là thân thiết, nhưng họ cũng trở nên quý trọng nhau vì có chung mục tiêu.
Từ chỗ nghi ngờ chất vấn mối quan hệ của hai người, giờ Triệu Lam đã chấp nhận.
Nghe bà ấy nói vậy, Tô Ý không trả lời trực tiếp mà chỉ mỉm cười dặn dò về việc mang cơm: "Dì ạ, từ ngày mai cháu sẽ không mang cơm đến nữa.
Bác sĩ cũng nói bây giờ không cần kiêng khem gì trong ăn uống rồi."
Rồi cô bận rộn gọi hộ lý Tiểu Triệu tới, dặn dò trước mặt Triệu Lam về những lưu ý khi tắm thuốc: "Thuốc tôi đã chuẩn bị sẵn, đã chia ra từng phần và ngâm trong chai rồi.
Khi tắm, nhớ đổ toàn bộ cả nước thuốc vào, đừng để lãng phí"