Tô Ý thấy bà ấy lo lắng, thu lại nụ cười, giải thích: "Mẹ, mẹ hiểu lầm rồi, Cận Xuyên chưa từng kết hôn, hai đứa bé kia cũng không phải con của anh ấy, đó là hai đứa con của đồng đội anh ấy, anh ấy nhận nuôi chúng."
"Mẹ không hiểu lầm, vừa nãy Triệu Lam đã tự mình thừa nhận..." Tô Nhân nói đến đây, đột nhiên nhận ra điều gì đó: "Cái gì? Con nói hai đứa bé kia không phải con của nó?"
Tô Ý gật đầu: "Chắc chắn là như vậy."
Để xóa tan nghi ngờ của mẹ, Tô Ý kể lại chuyện cô quen biết hai đứa trẻ khi mới đến khu nhà và cách mẹ ruột của chúng đối xử với chúng.
Tô Nhân nghe xong, suy nghĩ một lúc rồi thở dài: "Hóa ra là như vậy, hai đứa trẻ này cũng thật đáng thương, nói như vậy Cận Xuyên cũng là người tốt."
Tô Ý mím môi cười, trêu chọc: "Mẹ chắc chắn anh ấy là người tốt sao? Vừa nãy không biết là ai nói anh ấy là kẻ lẻo mép, không thành thật, chuyên đi lừa gạt con gái nhà lành đấy!"
Tô Nhân bị nói đến mức ngượng ngùng, liếc con gái một cái: "Con bé này, lúc nãy mẹ không phải là sốt ruột sao? Phải trách Triệu Lam kia không nói rõ ràng, bà ta nói hai đứa bé kia là cháu nội, cháu ngoại của bà ta, bà ta chỉ có mỗi Chu Cận Xuyên là con trai, mẹ sao mà không hiểu lầm được chứ!"
Tô Ý lại bật cười: "Mẹ, bây giờ mẹ đã biết rồi, chúng ta sang nhà bên kia đi, chắc bọn họ vẫn đang ngơ ngác đấy!"
…..
Ở nhà bên cạnh.
Triệu Lam quả thật đang rất hoang mang.
Ban đầu, bà ấy không hiểu tại sao Tô Nhân lại đột nhiên xuất hiện ở đây, còn đập của nhà bà ấy.
Quan trọng là sau khi đập cửa xong, bà ấy lại không nói gì dẫn Tô Ý đi.
"Cận Xuyên, vừa nãy dì Tô của con gọi Tiểu Ý là gì thế? Mẹ không nghe nhầm chứ?"
Chu Cận Xuyên cười toe toét: "Mẹ không nghe nhầm đâu, Tiểu Ý thật sự là con gái của dì Tô."
Lần này đến lượt Triệu Lam kinh ngạc: "Sao có thể như vậy được? Trước đây, dì Tô không phải có một đứa con gái sao? Tên là gì nhỉ?"
Chu Cận Xuyên vẫn đang lo lắng tại sao Tô Ý lại đột nhiên bị đưa đi, chỉ kể sơ qua chuyện Tô Ý bị tráo đổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-407.html.]
"Mẹ, chuyện này lát nữa con sẽ kể kỹ cho mẹ nghe, mẹ nói cho con biết, vừa nãy ở ngoài cửa đã xảy ra chuyện gì? Sao dì Tô lại đột nhiên thay đổi thái độ như vậy?"
Triệu Lam thấy con trai bênh vực người ngoài, lườm anh một cái: 'Mẹ nói cho con biết, mẹ không làm gì cả, chuyện này con đừng có đổ lên đầu mẹ."
Chu Cận Xuyên cũng sốt ruột: "Con không có ý đó, sáng nay dì Tô còn mang bữa sáng đến cho chúng con, đối xử rất tốt với con, sao đột nhiên lại trở mặt với con như vậy?"
Thấy hai người nói chuyện không ăn nhập gì với nhau, Diệp Tiểu Vũ nhỏ giọng nhắc nhở: "Chú Chu, có lẽ bà ngoại hiểu lầm rồi, bà ấy tưởng bọn cháu là con ruột của chú."
Chu Cận Xuyên thay đổi sắc mặt: 'Mẹ, mẹ cố ý nói như vậy sao?"
Triệu Lam ấm ức hừ lạnh một tiếng: "Mẹ nào biết bà ấy là mẹ vợ tương lai của con chứ! Bà ấy hỏi hai đứa bé này là ai, mẹ nói...
Ôi, thôi được rồi, con mau đi giải thích với bà ấy đi!"
Chu Cận Xuyên vừa định bước chân ra cửa đã thấy Tô Ý dẫn mẹ mình đi tới, anh vội vàng tiến lên giải thích: 'Mẹ..."
Chu Cận Xuyên kích động quá mà gọi mẹ”.
Lúc anh nhận ra, những người khác đã cười nghiêng ngả.
Tô Nhân cũng cười híp mắt: "Vừa nãy là dì hiểu lầm, không sao nữa rồi!"
DTV
Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn đã nhiều ngày không gặp Tô Ý, hai đứa bé vui mừng chạy đến bên cô.
Vừa nãy, hai đứa đã nghe Chu Cận Xuyên nói cô đã tìm được mẹ ruột, hai đứa bé đều rất vui mừng cho cô.
Hai đứa bé ngoan ngoãn gọi Tô Nhân là bà ngoại.
Tô Nhân biết mình đã hiểu lầm, bà ấy cảm thấy rất ngại ngùng, nghe Tô Ý kể về hoàn cảnh của hai đứa trẻ, bà ấy cũng rất đau lòng.
Lúc này nhìn thấy hai đứa trẻ ngoan ngoãn như vậy, bà ấy không khỏi yêu thương nắm lấy tay hai đứa, vui vẻ đáp lại.
Triệu Lam vừa nãy chỉ nghe Chu Cận Xuyên nói qua loa, bà ấy vẫn còn bán tín bán nghi về việc Tô Ý đột nhiên tìm được mẹ ruột.