Lại nghĩ đến việc Tô Nhân kia đã mời rất nhiều bạn bè, họ hàng đến dự tiệc, chẳng phải là muốn bêu rếu ông ta sao?
Nghĩ đến đây, Lâm Gia Quốc không thể nào bình tĩnh được nữa.
Lâm Thư Tuyết cũng không ngờ mẹ mình lại làm như vậy, cô ta cứ tưởng ít nhất mẹ mình cũng sẽ nể mặt nhà họ Lâm.
Nghĩ đến đây, cô ta không khỏi rơi nước mắt: "Ba, ba đừng giận, nhỡ đâu ba tức giận sinh bệnh thì sao? Hơn nữa, mẹ làm vậy cũng không sai, mẹ thương con gái ruột của mẹ, muốn tổ chức sinh nhật cho chị ấy cũng là chuyện bình thường."
"Dù sao con cũng đã được tổ chức sinh nhật nhiều lần rồi, nhường cho chị ấy một lần cũng được, con chỉ là...
Con chỉ là cảm thấy làm như vậy mọi người sẽ nhìn nhà họ Lâm chúng ta như thế nào?"
Lời của Lâm Thư Tuyết như đổ thêm dầu vào lửa.
Chỉ thấy Lâm Gia Quốc đột nhiên đứng bật dậy: "Đi, chúng ta đến đó xem, xem người mẹ không đáng tin cậy của các con định làm gì!"
Lâm Lạp Bắc và Lâm Thư Tuyết thấy vậy cũng vội vàng đi theo.
…..
Lúc này ở nhà họ Tô, khách khứa tấp nập ra vào.
Tuy chưa đến giờ hẹn nhưng mọi người đều đến từ sớm.
Chính là vì muốn xem thử tại sao nhà họ Lâm lại đột nhiên xuất hiện thêm một cô con gái ruột.
Tô Nhân thấy mọi người đến đông đủ rồi, dẫn Tô Ý xuống lầu, giới thiệu cô với mọi người.
Tô Ý vừa chào hỏi mọi người vừa nhìn ra ngoài cửa.
Trong lòng cô có chút thắc mắc, tại sao Chu Cận Xuyên vẫn chưa đến?
Sáng nay lúc gọi điện thoại, anh cũng rất bí ẩn, cô không biết anh đang làm gì.
Tô Nhân biết con gái đang đợi ai, mỉm cười an ủi: "Con đừng sốt ruột, sáng nay mẹ chồng con đã gọi điện thoại cho mẹ, nói bọn họ có chút việc sẽ đến muộn một chút, nhưng chắc chắn sẽ đến trước khi khai tiệc."
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-412.html.]
Tô Ý thấy tâm tư của mình bị mẹ nhìn thấu, cô có chút ngại ngùng: "Con không sốt ruột, đúng rồi, Tiểu Vũ và Noãn Noãn đâu rồi mẹ?"
"Mẹ bảo người trông hai đứa ở trên lầu, dưới lầu đông người quá, sợ hai đứa bị va chạm."
Hai mẹ con đang cười nói thì ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng ồn ào.
Ngay sau đó đã nhìn thấy Lâm Gia Quốc hùng hổ dẫn theo Lâm Lạp Bắc và Lâm Thư Tuyết xông vào.
Người nhà họ Tô định ngăn cản, Tô Nhân liếc nhìn ba người, sau đó nói: "Không cần ngăn nữa, để bọn họ vào đi."
Ba người họ bước vào sân, đi thẳng đến chỗ Tô Nhân và Tô Ý.
Lâm Gia Quốc mặt đầy tức giận, đi đến trước mặt Tô Nhân, giọng nói tuy cố gắng kìm nén nhưng trong lời nói vẫn lộ rõ vẻ chất vấn và bất mãn: "Rốt cuộc bà muốn náo loạn đến khi nào?"
Tô Nhân cười lạnh: "Tôi không hiểu ông đang nói gì, đã không mời mà đến thì hãy biết thân biết phận đi, nếu ông muốn gây chuyện, tôi cũng tiếp ông tới cùng."
Nói xong, bà ấy nắm lấy tay Tô Ý: "Con gái, chúng ta đi."
Vừa dứt lời, Lâm Gia Quốc chưa nhận được câu trả lời mình muốn, kéo hai người lại: "Khoan đã..."
Nói xong, ông ta nhìn chằm chằm vào cô con gái bên cạnh Tô Nhân.
Thấy cô giống hệt Tô Nhân lúc trẻ, ông ta không khỏi ngây người.
Lúc đó, Tô Nhân sống ở nhà cũ họ Tô, ông ta thường xuyên đến thăm bà ấy vào những lúc rảnh rỗi.
Sau khi kết hôn, hai người cũng thường xuyên đưa con cái về nhà cũ họ Tô chơi.
Nhìn thấy cô con gái trước mặt, Lâm Gia Quốc bỗng chốc nhớ lại những chuyện cũ, trong lòng không khỏi mềm nhũn.
Lâm Thư Tuyết đứng bên cạnh nhìn thấy rất rõ, trong lòng cô ta không khỏi hoảng hốt: "Mẹ, mẹ đừng giận nữa, có chuyện gì chúng ta về nhà rồi nói."
"Ba đã đến đây rồi, chúng ta ở lại mừng sinh nhật chị ấy đi, ở đây còn có nhiều người thân, bạn bè như vậy, ba mẹ đừng vì con mà cãi nhau, chỉ cần chị ấy vui vẻ là được, con không cần mừng sinh nhật cũng được."
Lâm Gia Quốc hoàn hồn, dịu giọng với Tô Nhân: "Bà đã mời mọi người đến rồi vậy để Tiểu Tuyết và Tiểu Ý mừng sinh nhật đi."