Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục - Chương 415

Cập nhật lúc: 2025-04-08 11:01:10
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe thấy những lời "kẻ giả mạo", "mặt dày", lần này cô ta không cần giả vờ nữa mà òa khóc, kéo tay Lâm Lạp Bắc, tủi thân nói: "Anh tư, chúng ta tốt bụng đến chúc mừng sinh nhật chị ấy, sao lại biến thành như vậy chứ?"

"Trước khi chị ấy trở về, gia đình chúng ta vẫn luôn rất tốt đẹp, em không muốn ba mẹ thật sự ly hôn vì chuyện này, anh tư, anh mau khuyên nhủ họ đi."

Lâm Lạp Bắc đứng trong đám đông, mặt đỏ bừng vì xấu hổ.

Nghe thấy Lâm Thư Tuyết khóc lóc như vậy, anh ta càng thêm bực bội.

Anh ta trút hết cơn giận lên người Tô Ý, chỉ thấy anh ta tiến lên hai bước, nghiến răng nghiến lợi muốn kéo Tô Ý xuống khỏi bậc thềm.

Lâm Vọng Đông và Lâm Trạch Tây đều đang vây quanh ba mẹ, nhất thời không chú ý đến hành động của Lâm Lạp Bắc.

Lúc họ phát hiện ra thì đã muộn, vừa định quát anh ta dừng lại.

Tiếp theo, "bốp" một tiếng, cả sân bỗng chốc im lặng.

Mọi người nhìn kỹ, Lâm Lạp Bắc đã bị tát một cái vào mặt, dấu tay đỏ ửng hiện rõ trên mặt anh ta.

Người đánh anh ta chính là Tô Ý.

DTV

Tô Ý vốn đã cao, hôm nay lại còn đi giày cao gót, lúc này cô lại đứng trên bậc thềm.

Ra tay dứt khoát, mạnh mẽ.

Vừa nãy cô thấy Lâm Lạp Bắc đến không có ý tốt nên khi anh ta vừa đưa tay ra, cô đã theo bản năng tát anh ta một cái.

Lâm Lạp Bắc ban đầu chỉ muốn kéo cô xuống khỏi bậc thềm, dạy dỗ cô vài câu cho hả giận, nào ngờ anh ta vừa đến gần đã bị tát một cái.

Anh ta lập tức cảm thấy mất mặt.

Anh ta vội vàng đưa tay ra muốn kéo cô.

Lúc này Lâm Vọng Đông và Lâm Trạch Tây đã kịp phản ứng, hai người một trái một phải giữ chặt Lâm Lạp Bắc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-415.html.]

Lâm Lạp Bắc tức giận hét lên: "Hai người buông em ra, người đánh người là cô ta!"

Vừa dứt lời, anh ta lại bị tát một cái vào mặt.

Lâm Lạp Bắc không thể tin nổi ngẩng đầu lên nhìn, sau đó mắt đỏ hoe: "Mẹ, ngay cả mẹ cũng bênh vực cô ta, đánh con sao? Hôm nay mẹ đã tát con hai cái rồi, mẹ có còn coi con là con trai nữa hay không?"

Tô Nhân cũng tức giận: "Nếu con còn cố chấp như vậy, mẹ có thể không cần đứa con trai này nữa."

"Chẳng lẽ con không nhìn ra, con đang bị người khác lợi dụng sao? Mẹ thật muốn đập đầu con ra, xem xem bên trong chứa cái gì!"

Nói xong, Tô Nhân liếc nhìn Lâm Thư Tuyết bằng ánh mắt sắc bén.

Lâm Thư Tuyết run người, tủi thân cúi đầu cắn môi nói: "Mẹ, anh tư vì thương con mới làm như vậy, anh ấy không phải cố ý muốn đối đầu với mẹ."

Tô Nhân thấy cô ta như vậy cũng lười nói nhiều với cô ta.

Bà ấy dứt khoát quay người, nhìn mọi người xung quanh: "Ban đầu, tôi còn muốn nề mặt tình nghĩa hai mươi năm, giữ lại chút thể diện cho cô, nhưng cô lại không biết hối cải, vậy tôi hỏi cô..."

"Bao nhiêu năm nay, cô vẫn luôn lén lút gửi đồ đạc, tiền bạc cho ba mẹ ruột của cô, nếu cô đã biết mình không phải con ruột từ lâu rồi, vậy tại sao bây giờ cô còn giả vờ vô tội như vậy?"

Lời nói của Tô Nhân như một quả b.o.m khiến mọi người xôn xao.

Vừa nãy, tuy mọi người đều đồng cảm, thấu hiểu cho Tô Nhân nhưng hầu hết đều muốn khuyên bà ấy hòa giải.

Tuy Lâm Thư Tuyết không phải con ruột nhưng dù sao cũng đã nuôi nấng hai mươi năm, từ nhỏ đã lớn lên dưới mắt mọi người.

Nhìn thấy dáng vẻ đáng thương của cô ta, mọi người cũng cảm thấy khó xử, chỉ cảm thấy cô ta là người vô tội.

Lúc bị tráo đổi, cô ta cũng không biết gì, nói đi nói lại, chuyện này không thể trách cô ta được.

Nhưng sau khi nghe Tô Nhân chất vấn, mọi người lập tức bừng tỉnh.

Hóa ra là vậy, thảo nào Tô Nhân lại tức giận như vậy, nhất quyết dẫn Tô Ý ra ngoài sống, không chịu quay về nhà họ Lâm.

Thảo nào bà ấy lại hận Lâm Gia Quốc như vậy, hóa ra Lâm Thư Tuyết đã biết mình không phải con ruột từ lâu rồi!.

Loading...