Đối mặt với sự nghi ngờ của mọi người, Triệu Lam cười ha hả giải thích: "Sắp rồi, sắp rồi, tôi nghĩ hôm nay là ngày vui của Tiểu Ý, nên mới đặc biệt đến đây dạm ngõ, nào ngờ, lúc nãy náo nhiệt quá nên tôi đành phải đợi ở ngoài cửa."
"Nhưng như vậy cũng tốt, vừa nãy nhà họ Tô và nhà họ Lâm đã giải quyết xong ân oán, tiếp theo là chuyện vui của nhà họ Chu chúng tôi và nhà họ Tô."
"Tháng sau, mời mọi người đến dự đám cưới của con trai, con dâu tôi!"
Triệu Lam vừa nói vừa ra hiệu cho người ta mang sính lễ vào nhà.
Mọi người nhìn thấy sính lễ chất thành núi, không khỏi ngạc nhiên.
Nhìn thấy hai nhân vật chính đang tay trong tay đứng bên cạnh, mọi người lập tức chúc mừng Triệu Lam và Tô Nhân.
"Đây đúng là chuyện vui, hai đứa trai tài, gái sắc thật xứng đôi vừa lứa!"
Đối mặt với lời chúc mừng của mọi người, Lâm Gia Quốc cảm thấy khó xử.
Ban đầu, ông ta định đợi sau khi Lâm Thư Tuyết rời đi, ông ta sẽ tìm cơ hội xuống nước, xin lỗi Tô Nhân trước mặt mọi người, cầu xin bà ấy tha thứ.
Nào ngờ, nhà họ Chu lại đến dạm ngõ.
Trước đây, ông ta cũng nghe con trai cả nói, con trai nhà họ Chu là bạn trai của Tô Ý.
Nhưng Tiểu Tuyết nói nhà họ Chu không ưa Tô Ý nên vẫn luôn không cho cô bước chân vào nhà họ Chu, thậm chí còn không cho gặp mặt.
Sớm muộn gì cũng phải khuất phục.
Nào ngờ Triệu Lam lại đích thân đến dạm ngõ, còn luôn miệng nói muốn làm chỗ dựa cho cô?
Nghĩ đến đây, Lâm Gia Quốc cũng không thể ở lại đây nữa, ông ta do dự một lúc rồi tìm cơ hội lén lút chuồn đi.
Sự xuất hiện của Triệu Lam khiến Tô Nhân vừa bất ngờ vừa cảm động.
Ban đầu bà ấy còn lo lắng chuyện mình công khai tuyên bố ly hôn với Lâm Gia Quốc sẽ khiến nhà họ Chu mất mặt.
Nào ngờ, Triệu Lam đã làm đúng như lời bà ấy nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-419.html.]
Thật sự rất hào phóng, lại còn nể mặt nhà họ Tô.
DTV
Lúc đầu, Tô Nhân còn lo lắng sự xuất hiện của ba người Lâm Gia Quốc sẽ phá hỏng tiệc sinh nhật của con gái.
Lúc này, Triệu Lam lại dẫn người đến dạm ngõ, có thể nói là đã cứu vãn tình thế một cách hoàn hảo.
Tô Nhân cảm kích nắm lấy tay Triệu Lam, hai người vui vẻ đi chào hỏi bạn bè, họ hàng.
Tô Ý nhìn thấy mẹ mình đã vui vẻ trở lại, cô cũng rất cảm động, cô lặng lẽ khoác tay Chu Cận Xuyên, ngẩng đầu nhìn anh mỉm cười: "Cảm ơn anh, cũng cảm ơn dì, đây là món quà sinh nhật tuyệt vời nhất mà em nhận được hôm nay."
Chu Cận Xuyên đưa tay véo mũi cô: "Đây là sính lễ, không phải quà sinh nhật."
Tô Ý cười, đưa tay ra: "Vậy quà của em đâu?"
Chu Cận Xuyên nhìn thấy vẻ mặt mong chờ, nụ cười rạng rỡ của cô, đôi mắt trong veo, long lanh híp lại, khóe miệng còn lộ ra lúm đồng tiền xinh đẹp, anh đỏ mặt: "Tối nay lúc về nhà không có ai rồi anh sẽ tặng em, bây giờ đông người quá, anh hơi ngại."
Tô Ý thầm lẩm bẩm, món quà gì mà phải đợi đến lúc không có ai mới tặng.
Cô vừa nghĩ vừa đỏ mặt.
[Chẳng lẽ là anh đã chuẩn bị...
Tiết mục đặc biệt chỉ dành cho một mình mình xem sao?]
[A, sao mũi lại nóng thế này, chỉ nghĩ thôi cũng muốn chảy m.á.u mũi rồi.]
Chu Cận Xuyên nghe thấy "tiếng lòng" đã lâu không nghe thấy của cô, nhất thời chưa kịp phản úng.
Lúc anh phản ứng lại cũng đỏ mặt, sau đó anh đưa tay lên, búng nhẹ vào trán cô: "Em đang nghĩ gì vậy, không phải như em nghĩ đâu, là quà tử tế."
Tô Ý cũng trợn tròn mắt, lắp bắp chỉ vào anh: "Anh anh anh, sao anh biết em không nghĩ đến quà?”
Chu Cận Xuyên cười: "Anh nhìn thấy em đỏ mặt, nên đoán ra thôi, sao nào? Anh đoán đúng rồi phải không?"
Tô Ý giật mình, nghe anh nói vậy, cô mới thở phào nhẹ nhõm: “Nói bậy, căn bản không phải như anh nghĩ."
Hai người đang cười nói, Lâm Hạo Nam không đúng lúc đi tới..