Tô Ý ngạc nhiên há hốc mồm: "Mấy anh cũng không biết sao?"
"Ừ, ngoại trừ con, mẹ không nói cho ai biết cả."
Tô Ý ban đầu cứ tưởng mẹ muốn chia sẻ bí mật với mình, cô còn tưởng bốn người anh trai đều biết chuyện này, nào ngờ, bà ấy chỉ nói cho một mình cô biết?
Vì vậy, cô không nhịn được hỏi: "Mẹ, tại sao mẹ chỉ nói cho con biết?"
Tô Nhân nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của con gái, mỉm cười nắm tay cô: "Mẹ đã già rồi, có nhiều tài sản như vậy cũng vô dụng, mẹ định giao hết những thứ này cho con."
"Mẹ thấy con là đứa trẻ có chí tiến thủ, còn trẻ hãy ra ngoài xông xáo đi, đừng để tâm huyết của ông ngoại con bị lãng phí ở đây."
Tô Ý không dám tin vào tai mình.
Nếu vừa nãy là kinh ngạc thì lúc này chính là động đất.
Kiếp trước là một người hiện đại, không thể sống thiếu mạng internet, Tô Ý đã đọc rất nhiều bài viết kiểu như - Nếu trúng một tỷ, bạn sẽy tiêu như thế nào?
Lúc đó, Tô Ý còn nghiêm túc đọc hết, sau đó like và lưu lại.
Lúc này, cô thật sự bị kho báu "đập" trúng, hơn nữa còn không chỉ một tỷ mà là vào đầu những mnăm 80!!!
Nhưng Tô Ý lại không cười nổi: 'Mẹ, nhiều quá, con không dám nhận."
"Hơn nữa, con còn có bốn người anh trai, nếu mẹ giao hết cho con, vậy bọn họ thì sao?"
Tô Nhân nghe vậy, cười ha hả: "Con yên tâm đi, anh cả và anh hai con, ngày nào cũng nghiêm túc, mẹ sẽ không giao cho bọn họ đâu, cho dù có giao, bọn họ cũng không biết tiêu tiền như thế nào, bọn họ không có tố chất kinh doanh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-423.html.]
"Anh ba con thì cũng tạm được, nhưng đàn ông không thể có nhiều tiền như vậy, đột nhiên có nhiều tiền như vậy, nó sẽ sinh hư, hơn nữa nó có tay có chân, có thể tự mình kiếm tiền! Đàn ông phải trải qua rèn luyện vất vả mới có thể trưởng thành, mẹ làm vậy cũng là vì muốn tốt cho nó!"
Tô Ý dở khóc dở cười.
Bỗng nhiên có nhiều tiền như vậy, ai mà chẳng sinh hư? Có số tiền này, muốn ăn gì thì ăn, ai còn muốn vất vả làm việc nữa?
"Mẹ, con biết mẹ muốn bù đắp cho con, nhưng bây giờ con còn nhỏ, cũng không cần dùng nhiều tiền như vậy, hay là mẹ suy nghĩ lại đi? Hơn nữa, bây giờ mẹ cũng chưa già, mấy chục năm nữa hãy quyết định cũng chưa muộn mà."
Tô Nhân thấy con gái không chịu nhận, khuyên nhủ: "Mẹ thật sự muốn bù đắp cho con, hơn nữa con sắp kết hôn rồi, coi như đây là của hồi môn mà mẹ chuẩn bị cho con, cũng là chỗ dựa cho con khi gả vào nhà họ Chu, nhà họ Chu không phải là gia đình bình thường, mẹ không muốn con phải nhìn sắc mặt người khác khi gả vào đó."
"Thêm nữa, mấy ngày nay ở chung với con, mẹ thấy tuy con còn trẻ nhưng con làm việc rất cẩn thận chu đáo, có phong thái của ông ngoại con năm xưa, số tiền này không phải là cho không con, mẹ hy vọng con có thể sử dụng chúng thật tốt, khôi phục lại danh tiếng cho nhà họ Tô, để ông ngoại con có thể yên nghỉ dưới suối vàng."
"Hơn nữa, những thứ này hiện tại cũng không dễ dàng bán đi, tạm thời con cũng không dùng đến, cứ cất giữ trước, đợi sau này có cơ hội thì hãy bán."
Tô Ý nghe xong, suy nghĩ một lúc, nhiều đồ như vậy cất giữ ở đây sớm muộn gì cũng sẽ gặp rắc rối.
Tuy bây giờ những thứ này chưa dễ dàng bán đi, nhưng chỉ vài năm nữa, chúng sẽ được lưu thông trên thị trường.
Đến lúc đó, biết đâu lại rước họa vào thân.
Nếu cô nhận lấy, ít nhất cô có thể cất giữ trong không gian không ai có thể tìm thấy.
Đợi đến khi thời cơ thích hợp rồi hãy mang ra bàn bạc.
DTV
Vì vậy, cô không từ chối nữa đồng ý nhận lấy.
Tô Nhân thấy con gái đồng ý, vui mừng ôm cô vào lòng.
"Được, được, những thứ này cứ để ở đây, đợi sau này, con có chỗ ở tốt hơn rồi hãy nghĩ cách chuyển đi.".