Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục - Chương 463

Cập nhật lúc: 2025-04-09 23:30:42
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước của nhà ăn, chữ hỷ đã được dán và những dải lụa đỏ đã được treo lên.

Tô Ý xúc động không nói nên lời, vội vàng cảm ơn mọi người.

Theo quy định, trong quân bộ không được uống rượu, Chu Cận Xuyên đã chuẩn bị cho người mua nhiều nước trái cây và nước ngọt, cùng với đủ loại kẹo hỷ, hạt dưa để chia cho mọi người.

Về phần các món ăn, anh đã nhờ người từ thành phố vận chuyển nhiều cá, tôm, thịt tươi từ ngày hôm trước, cộng thêm đầu bếp Mã đích thân ra tay chuẩn bị, bữa tiệc hôm nay còn phong phú hơn cả dịp Tết.

Trong bữa tiệc, Tần Vân Phong đặc biệt tìm một góc khuất và cúi đầu ăn.

DTV

Chỉ đến khi Chu Cận Xuyên và Tô Ý đến bàn này để kính trà, anh ta mới ngẩng lên nhìn cô.

Cái nhìn đó khiến Tần Vân Phong không khỏi cảm thấy lòng mình thắt lại.

Trước khi gặp Bạch Nhược Linh, anh ta từng vô số lần tưởng tượng cảnh Tô Ý mặc váy đỏ cưới mình.

Giờ đây, bộ váy của Tô Ý rất giống với những gì anh ta từng tưởng tượng, chỉ tiếc rằng người bây giờ đứng bên cạnh cô mãi mãi không thể là anh ta nữa rồi.

Mọi người náo nhiệt ăn uống một lúc lâu, đến khi kết thúc, không ít người tự phát kéo đến nhà hai người để quậy một trận.

Mãi đến gần tối, khi lễ mừng công sắp bắt đầu, mọi người mới lần lượt về nhà chuẩn bị.

Tô Ý bị quấy rầy cả ngày, má cười đến mức sắp đau nhức.

Sau khi mọi người ra về, Chu Cận Xuyên vội lấy nước cho cô rửa mặt.

Tô Ý rửa mặt xong, nghĩ đến món quà bất ngờ cô đã chuẩn bị cho anh, liền tháo tóc xuống, tết lỏng thành một b.í.m tóc đặt trên một bên vai, đội thêm một chiếc băng đô màu đỏ sẫm.

Khi hai người lại đi đến hội trường, bên trong đã gần như chật kín người, xem ra mọi người đến rất sớm.

Chương trình buổi tối vẫn giống như trước, chỉ có điều sau khi Bạch Nhược Lâm rời đi, những người khác không thay đổi nhiều.

Nhưng có một chút khác biệt, đó là mọi người phấn khích hơn hẳn.

Kể từ sau vụ việc lần trước, bầu không khí trong quân bộ u ám, không chỉ các chiến sĩ mà cả gia đình, thậm chí là trẻ em, đều không còn quá hào hứng, náo nhiệt nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-463.html.]

Quân bộ đã lâu không chiếu phim, càng không có hoạt động vui nhộn như thế này.

Mọi người như muốn xả hết năng lượng tích tụ từ lâu, tiếng vỗ tay sau mỗi tiết mục như sấm rền.

Sự náo nhiệt kéo dài đến tận cuối chương trình.

Tô Ý nhìn đồng hồ, ra hiệu cho đoàn trưởng Đặng, rồi lặng lẽ đi ra sau sân khấu.

Khi tiết mục cuối cùng của đoàn văn công kết thúc, cô ôm cây đàn guitar mà đoàn trưởng Đặng đã chuẩn bị trước lên sân khấu.

Tô Ý đứng ở giữa sân khấu, chưa kịp bắt đầu biểu diễn, dưới sân khấu đã vang lên tiếng vỗ tay nồng nhiệt.

Chu Cận Xuyên đang quay đầu nói chuyện với Lục Trường Chinh, đột nhiên nghe thấy tiếng vỗ tay, tiếp đó Lục Trường Chinh dùng tay đẩy anh.

“Lão Chu, nhìn kìa, trên sân khấu...

ấy, chị dâu!”

Nghe vậy, Chu Cận Xuyên mới lập tức hướng ánh mắt về phía sân khấu.

Chỉ thấy vợ anh đang ôm đàn guitar, nhẹ nhàng kéo váy, ngồi xuống ghế bên cạnh.

Cô ngồi xuống điều chỉnh độ cao của micro, rồi mỉm cười nói: “Nghe đoàn trưởng Đặng nói có nhiều người đề nghị tôi hát một bài, cơ hội hiếm có, vậy tôi sẽ hát bài “Ánh trăng nói hộ lòng tôi” nhé!”

“Bài hát này, dành tặng cho tất cả các đồng chí và gia đình, cũng dành tặng cho chồng tôi, đồng chí Chu Cận Xuyên, chúc anh tân hôn hạnh phúc.”

Vừa dứt lời, dưới sân khấu lại vang lên tiếng reo hò.

Chu Cận Xuyên không ngờ cô lại dám nói những lời ngọt ngào như vậy trước mặt nhiều người, điều mà bình thường chỉ khi hai người ở riêng với nhau trong những lúc tình cảm thăng hoa anh mới có thể nghe được vài câu.

Trước mặt Lục Trường Chinh và nhiều đồng chí như vậy, bề ngoài Chu Cận Xuyên có vẻ bình thản, nhưng trong lòng đã loạn nhịp từ lâu.

Nhịp tim của anh ngày càng mạnh.

Cuối cùng, lồng n.g.ự.c cũng rung động..

Loading...