Tô Ý gật đầu: “Không cần khách khí, hai đứa cũng phải chăm sóc bản thân, đừng để mình quá mệt.”
“Mẹ cứ yên tâm.”
Sau khi đưa Tô Nhân về, hai người lên xe vội vàng trở về nhà.
Dù biết sức khỏe của ông Chu tạm thời không có vấn đề lớn, nhưng vì chuyện hạ độc nghiêm trọng, nên cả hai không tránh khỏi lo lắng.
Chỉ vừa mới đến cửa, họ đã nghe thấy tiếng cãi vã lớn từ phòng khách.
Tô Ý và Chu Cận Xuyên nhìn nhau.
“Nghe tiếng này giống như là của cô út?”
Chu Cận Xuyên mím môi: “Vào xem thử.”
Hai người cầm theo vài túi thuốc mới lấy được vào phòng khách, vừa bước vào, quả nhiên thấy cô út Chu Ái Linh đang ngồi trên sofa cãi nhau với Triệu Lam.
“Ba thế nào rồi? Hôm qua còn đang ở phòng chăm sóc đặc biệt, sao sáng sớm đã xuất viện? Nếu không phải chúng tôi vội vàng đến bệnh viện xem ba, thì vẫn không biết chuyện này!”
Triệu Lam mím môi: “Tôi đã nói rồi, ba đã khỏe nên mới xuất viện, không lẽ cô còn mong ba có chuyện gì sao?”
Chu Ái Linh ngay lập tức đứng dậy: “Chị dâu, chị nói vậy là có ý gì? Tôi có mong ba có chuyện sao? Chính là chị không chịu để chúng tôi gặp ba, chị không thấy tôi lo lắng sao?”
Triệu Lam thấy bà ta tỏ vẻ bất bình, không khỏi nhớ đến chuyện chồng cô út cố tình hạ độc, bà ấy tức giận đến mức gần như nghiến răng.
Nhưng nghĩ đến chồng bà ấy không muốn đánh rắn động cỏ, thế là bà ấy đành phải tạm thời kiềm chế cơn giận.
“Tôi đã nói rồi, ông cụ mệt mỏi nên đang ngủ trong phòng, sao cô vẫn không dừng lại?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-474.html.]
Thấy Triệu Lam kiên quyết khẳng định ông Chu không có vấn đề gì, chồng cô út Mạnh Chí Cường mới giơ tay ngăn Chu Ái Linh lại: “Chị dâu, chị có chắc là ba không có chuyện gì không?”
“Chị dâu, chị cũng đừng trách Ái Linh, không phải cô ấy không tin chị, mà thực sự là hôm qua ở bệnh viện, rõ ràng ba rất nguy hiểm, cho đến sáng chúng tôi rời bệnh viện ba vẫn còn đang hôn mê, sao lại đột nhiên tốt lên rồi? Chị và anh trai có điều gì giấu chúng tôi phải không? Không bằng chị để tôi và Ái Linh vào xem một cái, nếu không có chuyện gì chúng tôi lập tức rời đi.”
Chu Cận Xuyên và Tô Ý đứng ở cửa nghe một lát, đại khái hiểu được mục đích của hai người họ.
Thấy hai người nhất định phải gặp ông Chu, mặt anh trở nên lạnh lùng hẳn.
“Cô út, chủ, nếu mẹ cháu đã nói ông nội đang ngủ, thì sao cô chú còn ở đây ầm ĩ làm gì? Nếu cô chú quan tâm ông như vậy, tại sao không thể yên lặng chờ chờ ông dậy rồi vào thăm sau?”
Mạnh Chí Cường và Chu Ái Linh bị hỏi đến mức không biết phải trả lời lại như thế nào, quay đầu nhìn thấy hai người cầm theo thuốc Đông y đi tới.
Lướt qua hai túi thuốc trong tay họ, Chu Ái Linh không nhịn được cười lạnh: “Đúng là đám thanh niên non nớt, ông cụ bệnh nặng như vậy mà không ở bệnh viện, lại kéo về để uống thuốc đông y, tôi đang nghĩ sao đột nhiên lại như thế, hóa ra là ý tưởng của nàng dâu mới về à?”
Tô Ý khẽ mỉm cười: “Thực ra đúng là cháu đề nghị đi lấy thuốc đông y, bất kể đông y hay tây y, chỉ cần có thể chữa khỏi bệnh cho ông cụ là tốt rồi, không phải sao ạ?”
Chu Ái Linh tức giận trừng mắt nhìn cô: “Cô...
Cô dâu mới còn chưa vào cửa đã bắt đầu chỉ huy, đây có phải là việc của cô không?”
Chu Cận Xuyên lập tức cười khẩy: “Tô Ý là vợ hợp pháp của cháu, đây là nhà của cô ấy, còn cô, sao lại dám ở nhà người khác nói những lời như vậy chứ?”
Triệu Lam kéo tay Tô Ý: “Đừng bận tâm đến cô ta, đi, chúng ta đi sắc thuốc cho ông cụ.”
Chu Ái Linh thấy mọi người cùng nhau phản đối mình, lập tức đứng dậy định cãi nhau tiếp.
DTV
Không ngờ ngay lập tức ông Chu mở cửa từ trong phòng bước ra: “Ồn ào quá! Các người còn để cho người ta ngủ không?”
Nói xong, ông ấy dùng gậy chỉ vào Chu Ái Linh và Mạnh Chí Cường: “Tôi không cho các người tùy tiện đến, ai cho phép các người đến đây?”.