Tô Ý nhìn Diệp Tiểu Vũ không nói nên lời: “Mấy đứa kia là bạn học của cháu? Bọn chúng không biết cháu cũng sống ở đây à?"
Diệp Tiểu Vũ lắc đầu một cái: “Mấy ngày trước cháu ở nhà bà ngoại, chắc là bọn họ không biết."
Tô Ý gật đầu một cái: “Thím nghe Noãn Noãn nói, cháu biết hôm sẽ xảy ra chuyện, còn đặc biệt bảo bà nội tối nay không cần đón cháu?"
Diệp Tiểu Vũ cúi đầu xấu hổ: “Thím, cháu sợ bà nội lo lắng, khoảng thời gian này nhà mình bận rộn, cháu không muốn mọi người phải lo lắng thêm vì chuyện nhỏ này, hơn nữa lần trước bọn họ chặn cháu đúng lúc ông nội bị bệnh, cho nên cháu cố tình giấu không cho Noãn Noãn nói, thím đừng trách Noãn Noãn.
Còn nữa bọn họ chỉ muốn tiền thôi, cũng không dám làm gì nhiều."
Tô Ý không nhịn được thở dài nhẹ một cái: “Tiểu Vũ, chuyện này là lỗi của thím và chú, khoảng thời gian trong nhà có quá nhiều việc, cho nên đã lơ là chuyện ở trường học của cháu và Noãn Noãn, sau này chúng ta sẽ chú ý hơn."
"Nhưng mà cháu cũng có chỗ không đúng, lần sau mà gặp phải chuyện như vậy, bất kể nhà mình đang có việc gì, cũng phải lập tức nói với chú thím, an toàn của các cháu cũng là chuyện lớn trong nhà, đã biết chưa?"
Diệp Tiểu Vũ nghe xong nghiêm túc gật đầu một cái: “Cháu nhớ rồi."
Chu Cận Xuyên đi ở phía trước, nghe hai người ở phía sau nói chuyện xong, không nhịn được quay đầu xoa xoa đầu Diệp Tiểu Vũ cười nói: “Nhóc con khoảng thời gian này đánh nhau không tiến bộ gì cả, mấy hôm nữa chú sẽ dạy cháu vài chiêu phòng thân, được chứ?"
Diệp Tiểu Vũ lập tức cười tươi: “Được!"
Trong lúc nói chuyện, mấy người đã đi dọc theo con đường chính trong đại viện.
Thấy mấy đứa trẻ ở phía trước dẫn đường cố tình đi vòng vo, Tô Ý không nhịn được mà thúc giục: “Cuối cùng thì nhà của mấy cháu ở đâu? Đừng nghĩ giở trò vặt vãnh gì, hôm nay chúng ta có rất nhiều thời gian, nếu không nói, thì chúng ta sẽ mang loa đến gọi người đến nhận đấy!"
Mấy đứa trẻ sợ hãi, đành phải nhắm mắt lề mề dẫn đường.
Thấy vậy, Tô Ý liền xoay người đi gọi bảo vệ đến, dẫn mấy đứa trẻ đến từng nhà.
Đến nơi, Tô Ý giải thích lý do với từng nhà, yêu cầu bọn trẻ xin lỗi Diệp Tiểu Vũ trước mặt mọi người, và trả lại tiền đã cướp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-488.html.]
Mấy đứa trẻ này nổi tiếng là tiểu bá vương trong khu tập thể.
Mặc dù ba mẹ của bọn chúng tuy đã quen, nhưng đây là lần đầu tiên có người đến tận nhà đòi giải quyết, ai nấy đều cảm thấy có chút tức giận.
DTV
Nhưng khi nhận ra người đến chính là người nhà họ Chu vừa tổ chức đám cưới hôm qua ở trong đại viện, vẻ mặt bọn họ lập tức nghiêm túc hơn.
Triệu Lam nghe tin Diệp Tiểu Vũ bị người khác bắt nạt, cũng vội vàng chạy đến.
Có Triệu Lam ở đây, ba mẹ của mấy đứa trẻ kia càng bị doạ cho sợ mà rối rít xin lỗi và đảm bảo sau này sẽ quản lý tốt mấy đứa trẻ nhà mình.
Sau khi đi gặp mặt nhà cuối cùng xong, trời cũng đã bắt đầu chuyển tối.
Trên đường mấy người trở về nhà, liền nghe thấy tiếng gào khóc của mấy đứa trẻ ở trong đại viện đang bị đánh thay nhau vang lên, muốn náo nhiệt bao nhiêu là có bấy nhiêu náo nhiệt.
…..
Chớp mắt đã đến ngày khai trương tiệm cơm.
Bởi vì là ngày làm việc, nhiều người phải bận rộn với công việc của mình, cho nên Tô Ý đặc biệt không làm phiền mọi người.
Ngay cả Chu Cận Xuyên cũng bị cô yêu cầu đi quân đội.
Mặc dù có nhiều người không thể đến, nhưng mà không khí của ngày khai trương tiệm cơm vẫn rất nhộn nhịp.
Chỉ riêng Lâm Trạch Tây đã mời không ít đối tác làm ăn và bạn bè thân thiết, đoàn người đã sớm chiếm hết những vị trí tốt nhất ở tầng hai.
Tô Ý và Triệu Lam hai người không phải đi làm, cũng đã hẹn bạn bè và người thân đến ủng hộ.
Mặc dù trước đó Tô Ý đã nói là mời khách, nhưng cả ba người vẫn kiên quyết tự bỏ tiền túi, đối với việc kinh doanh của con cái và em gái mình, chi tiền cũng cảm thấy vui vẻ..