Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục - Chương 494

Cập nhật lúc: 2025-04-10 14:49:47
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau đó định bước ra ngoài.

Từ Tiểu Cần thấy vậy, liền vội vàng tiến lên ngăn cản: “Trước khi công an đến, cô không được rời đi."

Chu Tĩnh Đồng nóng nảy, vội vàng kêu to về phía Lâm Lạp Bắc: “Anh Tiểu Bắc, anh mau tới cứu em với."

Lâm Lạp Bắc đúng lúc tan học đi ngang qua đây, nghe thấy có người gọi tên mình, liền ngẩng đầu nhìn sang.

Mặc dù lần trước sau khi rời đi anh ta đã nói không bao giờ bước vào tiệm cơm của Tô Ý nữa.

Nhưng bây giờ nhìn thấy người kia có vẻ quen mặt và bị người trong tiệm kéo lại như thế, anh ta vẫn bước đến.

Khi Lâm Lạp Bắc đến gần, mới phát hiện người bị kéo lại chính là bạn tốt của Lâm Thư Tuyết, Chu Tĩnh Đồng.

Anh ta nghi hoặc nhìn Tô Ý: “Chuyện gì vậy?"

Tô Ý vừa nhìn thấy Lâm Lạp Bắc, lập tức hiểu vì sao họ có thể tìm được đến đây.

Cô lập tức nói một cách lạnh lùng: “Hỏi cô ta đó."

Chu Tĩnh Đồng thấy Lâm Lạp Bắc như là thấy được cứu tinh, lập tức kéo tay anh ta: “Bọn em chỉ đến ăn cơm, rồi sau đó xảy ra chút hiểu lầm, cô ta liền báo công an muốn bắt em.

DTV

Anh Tiểu Bắc, không phải anh là anh trai ruột của cô ta sao? Anh hãy nhanh giúp em nói một câu đi, em không thể bị công an bắt đi được, đến lúc đó người nhà em biết chuyện, thì em sẽ xong đời."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-494.html.]

Lâm Lạp Bắc thấy Chu Tĩnh Đồng khóc lóc thê thảm như vậy, liền không vui nhìn Tô Ý: “Chỉ là một hiểu lầm nhỏ, cần gì phải báo công an?"

Tô Ý đang tính tiền, thấy Lâm Lạp Bắc chưa rõ ràng ngọn nguồn câu chuyện đã chất vấn mình thì không kiềm được mà cười lạnh một tiếng: “Đầu óc có bệnh thì đến bệnh viện đi, ở đây là tiệm cơm của tôi, anh nghĩ tôi không có chứng cứ gì mà đã dám tùy tiện báo công an sao?"

"Hơn nữa, anh hãy quản lý em gái của anh cho tốt vào, để cô ta ở nông thôn ngoan ngoãn một chút, cô ta ở đó rồi viết thư kích động người khác đến đây gây rối, cô ta thật sự nghĩ mình có thể thoát khỏi trách nhiệm sao?"

Từ Tiểu Cần cũng không tức giận bổ sung thêm: “Vị đồng chí này mang theo một gói ruồi đến tiệm cơm của chúng tôi gây sự, vu khống quán ăn có vấn đề về vệ sinh, chúng tôi đã bắt được tại chỗ, nhân chứng và vật chứng đều ở đây."

Lâm Lạp Bắc nghe xong, lập tức ngây người: “Tĩnh Đồng, chuyện này thật sao?"

Biểu cảm trên mặt Chu Tĩnh Đồng lập tức cứng đờ, nước mắt cũng quên cả chảy.

Mà Bạch Miêu Miêu ở bên cạnh gật đầu một cái: “Đúng thế, Lâm Thư Tuyết đã viết rất nhiều thư cho Tĩnh Đồng, sau khi cô ấy xem xong mới quyết định đến gây sự."

Chu Tĩnh Đồng thấy Tô Ý hoàn toàn không nể mặt Lâm Lạp Bắc, mà anh ta cũng có vẻ không định tiếp tục giúp mình.

Vì vậy, cô ta lập tức xụ mặt xin lỗi Tô Ý: “Bây giờ phải không có việc gì sao, tôi xin lỗi còn không được sao? Tôi đã sai rồi."

Tô Ý thấy thái độ của cô ta, không nhịn được mà cười lạnh: “Không có việc gì? Đó là do cô xui xẻo, nếu cô gây rối thành công, có phải chúng tôi chỉ biết tự nhận xui xẻo không?"

"Tiệm cơm của chúng tôi khó khắn lắm mới khai trương được, giai đoạn trước đó đầu tư bao nhiêu tiền và công sức thì tạm không nói, tiệm của chúng tôi còn có rất nhiều nhân viên từ bỏ công việc cũ để đến giúp tôi vì tin tưởng tôi, nhưng tất cả những điều này có thể vì hành đồng gây sự hôm nay của cô mà bị phá hủy, một câu xin lỗi nhẹ nhàng của cô có thể coi như không có việc gì sao? Nếu lời xin lỗi có tác dụng, thì cần công an để làm gì?

Chu Tĩnh Đồng thấy lời xin lỗi của mình không có tác dụng, ngược lại còn bị Tô Ý chất vấn liên tiếp, không khỏi đỏ mắt: “Anh Tiểu Bắc, anh giúp em một chút được không?".

Loading...