Nói xong, cô ấy quay sang giáo viên ghi danh và nói: “Em có thể làm chứng cho bạn học Tô, trình độ văn hóa của cô ấy đủ để học lớp bổ túc cấp 3, em chính vì cảm thấy bị cô ấy kích thích nên mới đến đây để tiếp tục nâng cao trình độ của mình."
"Còn nữa, bạn học Tô đến đây ghi danh là do ông Mặc hết sức khuyên nhủ, mục tiêu của cô ấy cũng giống như em, đều là vào Thanh Bắc, chứ không phải đến đây để lấy chứng nhận rồi tìm người chồng tốt, cô ấy đã kết hôn rồi mà."
Nói xong, Bạch Miêu Miêu kéo tay Tô Ý rồi giơ lên cho mọi người thấy chiếc nhẫn trên tay cô.
Khi mọi người nghe cô ấy nhắc đến ông Mặc, mọi người đều ngạc nhiên: “Ông Mặc? Là chuyên gia vật lý trong truyền thuyết mới được Thanh Bắc mời gần đây sao?"
"Không thể nào, ông Mặc mới đến tháng trước, làm sao lại biết cô ấy được?"
Bạch Miêu Miêu vui vẻ vỗ vai Tô Ý: “Đúng vậy! Khi họ nói chuyện, tôi ở ngay gần đó, nên tôi đã nghe tận tai."
Người giáo viên phụ trách ghi danh nghe cô ấy nói như vậy thì cũng cảm thấy phân vân.
Một mặt không tin rằng cô có năng lực lớn như vậy.
Mặt khác, nhớ lại việc cô vừa nói muốn gặp hiệu trưởng Trần, nói rằng được ông Mặc giới thiệu, nên cũng có phần nghi ngờ.
Khi vẻ mặt người giáo viên đang bối rối, bất ngờ có tiếng của hiệu trưởng Trần từ ngoài cửa vọng vào: "Chỗ này có bạn học nào tên Tô Ý đến không?"
Tô Ý nhìn ra ngoài cửa, thấy một người đàn ông khoảng năm mươi tuổi, trông rất thanh lịch, bước vào.
Cô nhận ra ngay đó chính là hiệu trưởng Trần, nên vội vàng đi đến: “Chào thầy, em là Tô Ý."
Đối phương nghe thấy tên của Tô Ý, lập tức nhiệt tình bắt tay cô, rồi ngượng ngùng xin lỗi: “Vô cùng xin lỗi, tôi vừa có việc gấp phải về nhà, thật sự xin lỗi."
Nói xong, ông nhìn về phía người giáo viên phụ trách với vẻ không vui: “Cô giáo Vương, trước khi không phải tôi đã nói với cô rồi sao? Tôi đã bảo cô nếu có ai đến tìm tôi thì hãy để họ đợi ở văn phòng bên cạnh không phải sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-504.html.]
DTV
Cô giáo Vương bị gọi tên lập tức đứng lên: “Xin lỗi hiệu trưởng, tôi không biết cô ấy là người mà thầy nói đến, hơn nữa, tôi nghĩ cô ấy đến ghi danh, nên để cô ấy điền đơn ghi danh trước, cũng để tiết kiệm thời gian cho thầy."
Hiệu trưởng Trần nghe thấy bà ta nói vậy, thì tức giận chỉ vào bà ta: “Đây chính là hạt giống tốt do chính ông Mặc lựa chọn, ông Mặc đã dặn tôi phải sắp xếp thật chu đáo, người ta muốn tham gia kỳ thi đại học năm tới, hãy nhanh chóng hoàn tất việc ghi danh."
Cô giáo Vương bất đắc dĩ đi tới trước mặt Tô Ý, đưa tay ra: “Tờ ghi danh này đưa cho tôi được không?"
Tô Ý hơi cong môi: “Nhưng không phải tờ đơn không được à? Không cần phải viết lại nữa sao?"
Mặt cô giáo Vương nóng hừng hực, không nhịn được nhếch mép nói: “Không cần không cần, vừa nãy là do tôi không biết rõ tình hình, cứ đưa cho tôi là được rồi."
Tô Ý nhìn dáng vẻ của bà ta, khác hẳn hoàn toàn với khi nãy.
Cô cũng lười lãng phí nước bọt với bà ta, nên trực tiếp đưa đơn ra.
Sau khi nhận sách bổ túc cô lại trò chuyện vài câu với hiệu trưởng Trần.
Cô đang chuẩn bị đi về, thì Bạch Miêu Miêu từ phía sau chạy đến.
"Bà chủ Tô, tôi thấy chị cũng đăng ký lớp văn, có lẽ hai chúng ta sẽ học cùng lớp, sau này sẽ là bạn học rồi, vậy là quá tốt rồi!"
Tô Ý cười nhìn cô ấy: “Không phải cô đã có chứng chỉ tốt nghiệp cấp 3 sao? Sao cô cũng đến lớp này học?"
Bạch Miêu Miêu xấu hổ gãi đầu: “Không phải lúc nãy tôi mới nói sao? Bị chị kích thích nên tôi quyết định cố gắng hơn nữa."
Tô Ý ồ một tiếng: “Lần trước không phải cô nói muốn nhờ Lâm Lạp Bắc dạy kèm sao?"
"Không cần anh ấy dạy nữa, tôi cảm thấy anh ấy khá chậm chạp, không biết có ngày nào bỏ việc không.
Tôi nghĩ tốt hơn là tôi nên tự học, may mà tôi đến đây, nếu không thì cũng không gặp được chị.".