Có lẽ là bởi vì hôm nay đã dậy từ rất sớm đi nhà máy thực phẩm, bận rộn ở đó cả ngày sau đó lại chạy đến trường học buổi tối lăn lộn một hồi lâu, bây giờ lại đi một chuyến đến nhà họ Lâm.
Rõ ràng chỉ là một ngày nhưng lại trải qua dài đằng đẵng.
Chu Cận Xuyên thấy cô đột nhiên im lặng, tò mò quay đầu nhìn sang.
Nhìn một cái mới phát hiện hóa ra cô đã ngủ thiếp đi.
Thấy Tô Ý mệt mỏi như vậy, Chu Cận Xuyên bỗng cảm thấy trong lòng thắt lại, không khỏi đau lòng.
Giảm tốc độ, lái xe thật êm ái.
Chờ hai người về đến nhà, Chu Cận Xuyên xuống xe vòng qua ghế phụ, muốn bế cô vào nhà ngủ.
Nào ngờ động tĩnh này vẫn đánh thức Tô Ý.
Chỉ thấy cô dụi dụi đôi mắt ngái ngủ, vẻ mặt ngượng ngùng: "Về đến nhà rồi sao?"
Chu Cận Xuyên ừ một tiếng: "Em mà còn buồn ngủ thì cứ ngủ tiếp đi, anh bế em lên, dù sao giờ này chắc mọi người đều đã ngủ hết rồi."
Tô Ý duỗi người một cái: "Cũng được, em thật sự buồn ngủ quá rồi."
Nói xong đưa hai tay ôm lấy cổ Chu Cận Xuyên: "Vất vả cho ông xã rồi."
Chu Cận Xuyên cong lưng bế cô lên, khóe miệng nở nụ cười không giấu nổi: "Không vất vả, lát nữa anh xoa bóp cho em."
Tô Ý khẽ hừ một tiếng: "Em thật sự rất mệt, cho nên anh tốt nhất là nói lời giữ lời đấy."
Chu Cận Xuyên bất đắc dĩ liếc nhìn cô một cái, đã mệt mỏi thành ra như vậy rồi còn xem anh là loại người nào chứ?
Đúng lúc Chu Cận Xuyên ôm cô từ trên xe xuống, đang định đi vào nhà thì đột nhiên phát hiện có một bóng người đứng ở cửa.
Tô Ý mơ màng mở mắt ra nhìn, lập tức xấu hổ vùng vẫy muốn xuống: "Mẹ, sao mẹ còn chưa ngủ?"
Triệu Lam lúc nãy đã nhìn thấy hai người ôm nhau đi vào nhưng muốn trốn cũng không có chỗ trốn, đành phải cứng rắn cười nói: "Mẹ thấy hai đứa mãi không về, lo lắng có chuyện gì xảy ra hay không nên không ngủ được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-608.html.]
Tô Y lúc này con buồn ngủ đã bay hết, vội vàng kể lại đơn giản những chuyện vừa xảy ra.
Triệu Lam nghe xong cũng vô cùng kinh ngạc: "Lão Liêu này quả nhiên có bản lĩnh!"
Sau đó lại cảm thán: "Mẹ con bây giờ cũng có người che chở, cuối cùng cũng coi như là ngóc đầu lên được rồi, mẹ thấy Lâm Gia Quốc kia sau này chắc chắn không dám đến gây phiền phức nữa."
Triệu Lam nói xong, liếc mắt nhìn thấy con trai mình liên tục nháy mắt với con dâu.
Biết thằng bé này đang giục muốn lên lầu, bất mãn trừng mắt nhìn anh hai cái.
Sau đó mỉm cười với Tô Ý: "Được rồi, hai đứa mau lên lầu đi, hôm nay cũng mệt mỏi cả ngày rồi!"
Nói xong, lại không nhịn được ho khan một tiếng nhắc nhở: "Ngủ sớm một chút, đừng thức khuya nữa!"
Tô Ý lập tức tinh ý nắm bắt được hàm ý sâu xa trong lời nói của bà ấy, không khỏi trừng mắt nhìn Chu Cận Xuyên một cái sau đó chạy vụt lên lầu.
Sự thật chứng minh Triệu Lam quả thực là lo lắng quá mức.
Hai người lên lầu tắm rửa xong lăn ra ngủ, ngủ một giấc đến tận sáng.
Nhưng hai ba con nhà họ Lâm thì không được thoải mái như vậy.
Lâm Gia Quốc trằn trọc suy nghĩ suốt cả đêm nhưng cũng không nghĩ ra được cách nào để đối phó với Liêu Chính Dân.
DTV
Hiện tại ông ấy là nhân vật có m.á.u mặt ở địa phương, sẽ không có ai vì ông ta mà đắc tội với Liêu Chính Dân.
Hơn nữa chuyện này dù sao cũng là chuyện riêng tư, nếu như thật sự làm ầm ĩ lên, bản thân mình chưa chắc đã chiếm được lợi ích gì.
Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.
Chỉ mong chờ sau khi Lâm Thư Tuyết thi đậu đại học, bản thân mới có thể ngẩng cao đầu.
Bên kia, Lâm Thư Tuyết cũng trằn trọc cả đêm không ngủ được.
Hôm nay Tần Vân Phong đột nhiên trở mặt khiến cô ta trở tay không kịp, cho nên mới rơi vào kết cục như thế này..