Ít nhất là trong ký ức của anh ta, cô em gái Lâm Thư Tuyết này luôn kiêu ngạo và hống hách.
Lúc đầu anh ta còn tưởng là do cô ta được nuông chiều từ nhỏ nên sinh hư.
Bây giờ nghĩ lại có lẽ bản tính của cô ta là như vậy, chỉ là trước đây anh ta không nhận ra mà thôi!
Lâm Lạp Bắc lặng lẽ quan sát một lúc, cho đến khi bát mì gói anh ta gọi được mang lên, anh ta mới hoàn hồn.
DTV
Nhìn xuống quả nhiên trong bát mì có một quả trứng ốp la, còn được thêm mấy cọng rau xanh.
Lâm Lạp Bắc cúi đầu ăn một miếng, sau đó ăn ngấu nghiến.
Không ngờ bát mì chỉ có mấy hào lại ngon đến vậy.
Có lẽ là vì cái bụng đói đã được lấp đầy, tâm trạng nặng nề của anh ta cũng dần dần thoải mái hơn.
…..
Bước vào tháng Sáu, Bắc Kinh trở nên nóng nực.
Trong khoảng thời gian này, việc sản xuất mì ăn liền của ynhà máy thực phẩm Tô Ký dần đi vào quỹ đạo.
Mì ăn liền Hạnh Phúc không chỉ bán chạy ở Bắc Kinh mà còn nhanh chóng lan rộng ra các thành phố lớn khác.
Do gần như không có đối thủ cạnh tranh nên nhà máy thậm chí còn không cần tốn tiền quảng cáo.
Sau khi nhà máy đi vào hoạt động ổn định, Tô Ý cũng nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Sắp đến kỳ thi đại học, Liêu Chính Dân bèn sắp xếp người thay ca cho Tô Ý để cô toàn tâm toàn ý ôn thi.
Ở quán ăn cũng vậy, mọi người thấy Tô Ý đến là bắt đầu giục cô về nhà học bài.
Ngay cả thầy Tôn nghiêm khắc cũng phá lệ cho cô nghỉ phép dài hạn.
Tất cả đều vì kỳ thi đại học để cô yên tâm thi xong rồi quay lại.
Ngoài việc giảm bớt gánh nặng cho Tô Ý, hai bên gia đình cũng hết lòng ủng hộ cô.
Ngay cả Diệp Noãn Noãn luôn thích bám lấy cô cũng cố gắng không làm phiền cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-612.html.]
Bỗng chốc trở thành "báu vật quốc gia", Tô Ý lại chẳng vui vẻ gì bởi vì tự học một mình trong phòng thật sự rất nhàm chán.
May mà Chu Cận Xuyên cũng rất tâm lý.
Mỗi ngày anh đều tan làm sớm, chạy về nhà ở bên cạnh cô.
Tối đến anh lại lấy cớ đi dạo cho khuây khỏa, lén lút đưa cô ra ngoài hóng gió, ăn khuya.
Ngày tháng cứ thế trôi qua nhẹ nhàng, êm đềm.
Trái lại Lâm Thư Tuyết bên kia, gần đây cuộc sống không được suôn sẻ cho lắm.
Kỳ thi thử tháng trước, cô ta phải vắt óc suy nghĩ, gian lận đủ kiểu, thậm chí còn bỏ tiền ra mua chuộc người khác mới miễn cưỡng đạt điểm sàn, đủ điều kiện tham gia kỳ thi đại học.
May mà đây chỉ là kỳ thi thử, giám thị không quá nghiêm ngặt, nếu không e rằng cô ta còn không có cơ hội tham gia kỳ thi đại học.
Dù vậy Lâm Gia Quốc vẫn không hài lòng.
Lấy lý do thành tích của cô ta quá kém, mấy ngày nay ông ta nhốt cô ta trong nhà ép học bài.
Mỗi ngày đều lải nhải bên tai cô ta như niệm chú.
Lâm Thư Tuyết thật sự không chịu nổi bèn viện cớ đến thư viện học bài, ngày nào cũng lén lút chuồn ra ngoài.
Không những vậy cô ta còn lấy cớ mua tài liệu để moi tiền của Lâm Gia Quốc.
Dù sao thì số tiền của cô ta đã tiêu gần hết vào kỳ thi thử rồi.
Số tiền moi được lần này là để gửi cho Tô Nhị Cường và Tô Tam Hổ.
Bây giờ Lâm Thư Tuyết đã nhận thức rõ ràng về thành tích của mình, chỉ cần vượt qua được cửa ải nào hay cửa ải đó.
Biết đâu khi mọi hy vọng tưởng chừng như đã tắt thì lại lóe lên tia sáng le lói.
Cho dù cuối cùng cô ta thi trượt đại học nhưng chỉ cần điểm cao hơn Tô Ý thì có lẽ vẫn có thể qua mặt được Lâm Gia Quốc.
Vì vậy cô ta đặt hết hy vọng vào hai người anh ruột của mình.
Vừa gửi tiền vừa dụ dỗ ngon ngọt.
Ban đầu Tô Nhị Cường và Tô Tam Hổ đều kiên quyết rằng, dù Lâm Thư Tuyết có dụ dỗ thế nào thì chỉ cần liên quan đến Tô Ý, bọn họ nhất quyết không đồng ý..