Trong lúc hai người còn đang nằm mơ giữa ban ngày thì kỳ thi đại học cũng đến gần.
Lâm Thư Tuyết quan sát trạng thái của hai người anh, cảm thấy cũng đến lúc phải lật bài ngửa với bọn họ.
Cô ta nói ra kế hoạch của mình: "Ngày mai là thi đại học rồi, hai anh nghĩ cách theo dõi Tô Ý, tìm cơ hội bỏ cái này vào đồ ăn của chị ta."
Nghe vậy, hai người lập tức hiểu ra: "Cô gọi bọn tôi đến đây chỉ vì chuyện này thôi sao?"
Lâm Thư Tuyết cũng không giả vờ nữa: "Đúng vậy, nhưng mà tôi cũng bị ép thôi, nếu chị ta thi tốt hơn tôi thì Lâm Gia Quốc chắc chắn sẽ đuổi tôi đi, nếu hai anh không chịu giúp tôi thì chúng ta chỉ có nước cút xéo về quê mà thôi."
Tô Tam Hổ cũng nảy lòng tham: "Đã làm thì làm cho trót, chi bằng bắt cóc con nhỏ đó rồi đòi tiền chuộc?"
DTV
Lâm Thư Tuyết nhìn Tô Tam Hổ với vẻ mặt khó tin: "Anh ba, anh nghĩ chỉ bằng ba chúng ta mà có thể đấu lại nhà họ Chu và nhà họ Tô bây giờ sao?"
Tô Nhị Cường cười khẩy: "Đúng là không đấu lại nhưng cô cứ ngang nhiên bỏ thuốc cho con nhỏ đó, lỡ bị phát hiện thì sao?"
Lâm Thư Tuyết tự tin nói: "Hai anh yên tâm, đây không phải là thuốc độc gì đâu chỉ là thuốc xổ thôi, đảm bảo thần không biết quỷ không hay, chị ta chỉ nghĩ là mình ăn phải đồ bẩn thôi."
Tô Nhị Cường vẫn còn do dự: "Nhưng mà bình thường con nhỏ đó được bảo vệ rất nghiêm ngặt, chúng ta căn bản không có cơ hội ra tay, đến cái quán ăn đó, bọn tôi còn không dám bước vào."
Lâm Thư Tuyết liếc nhìn hai người với vẻ mặt khinh thường: "Làm thế nào thì tôi không quan tâm, nhưng hai anh phải nghĩ cách giúp tôi, nếu không đến lúc đó, cả ba chúng ta chỉ có nước cút về quê."
"Nhưng nếu thành công, tôi ở lại nhà họ Lâm cũng sẽ không bạc đãi hai anh đâu, sau này, tài sản của nhà họ Lâm chẳng phải đều là của chúng ta sao?"
Hai anh em nhìn nhau, trong lòng đều d.a.o động.
Dù sao quay về cũng chỉ có nước ăn không ngồi rồi chi bằng liều một phen.
Một ngày trước kỳ thi đại học.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-614.html.]
Chu Cận Xuyên đặc biệt xin nghỉ phép, nói là muốn đưa Tô Ý đi xem phim cho khuây khỏa, coi như là thư giãn trước khi thi.
Sắp đến ngày thi rồi, Tô Ý cũng không còn tâm trí nào mà học bài nữa.
Vì vậy cô vui vẻ đồng ý đi cùng anh.
Khi hai người vừa mua vé, đồ ăn, nước uống vào rạp chiếu phim, trong bóng tối Chu Cận Xuyên bất ngờ phát hiện ra hai bóng dáng quen thuộc.
Chính xác mà nói, từ lúc ra khỏi nhà anh đã phát hiện có hai người bám theo sau.
Vì vậy anh vẫn luôn âm thầm quan sát, bây giờ đến gần hơn, cộng thêm việc hai người kia tưởng rằng trong bóng tối sẽ không ai nhận ra, nên anh lập tức nhận ra đó chính là Tô Nhị Cường và Tô Tam Hổ.
Phát hiện ra hai người họ, Chu Cận Xuyên vội vàng ghé sát tai Tô Ý nói nhỏ.
Tô Ý lại không hề ngạc nhiên: "Thật ra bọn họ đã đến đây mấy hôm rồi, ngày nào cũng lảng vảng trước cửa quán, bị Trương Thiên Hoa và Từ Tiểu Cần phát hiện.”
Chu Cận Xuyên hơi nhíu mày: "Bọn họ muốn làm gì vậy?"
Tô Ý cười khẩy: "Chắc chắn là không có ý tốt rồi, em đoán là Lâm Thư Tuyết gọi bọn họ đến, dù sao hôm nay chúng ta cũng rảnh rỗi cứ xem bọn họ muốn giở trò gì."
Chu Cận Xuyên cũng hiểu đạo lý bắt người phải bắt tận tay, day tận trán, nên anh giả vờ như không có chuyện gì, tập trung xem phim.
Sau khi phim kết thúc, hai người đi bộ đến một nhà hàng Tây để ăn tối.
Đến nhà hàng, hai người cố tình chọn một góc khuất.
Đợi đồ ăn được mang lên, Tô Ý mới nháy mắt với Chu Cận Xuyên: "Anh đi rửa tay rồi hẵng ăn đi!"
Chu Cận Xuyên hiểu ý, đứng dậy đi theo cô vào nhà vệ sinh.
Sau khi hai người nấp kỹ, quả nhiên thấy Tô Nhị Cường và Tô Tam Hổ lén lút đi vào..