Bạch Miêu Miêu liếc nhìn Lâm Lạp Bắc với vẻ mặt ghét bỏ: "Tên đó đáng ghét như vậy, lại còn mù quáng, sao lại để ý đến cô gái tốt như Lâm Thư Thư, thật là hoa nhài cắm bãi phân trâu!"
"Cậu nói xem, nếu hai người đó thật sự đến với nhau, chẳng phải cậu sẽ rất khó xử sao?"
Tô Ý bất đắc dĩ lắc đầu: "Chẳng lẽ cậu còn muốn chia rẽ người ta sao? Thôi bỏ đi, Thư Thư là cô gái thông minh, mình tin cậu ấy có suy nghĩ và lựa chọn của riêng mình, cậu đừng lo lắng cho cậu ấy nữa, hay là lo lắng cho chuyện đại sự của mình đi?"
Bạch Miêu Miêu ngại ngùng lẩm bẩm: "Mình có chuyện đại sự gì chứ?"
"Chuyện cả đời chứ sao! Lần trước mình nói muốn giới thiệu đối tượng cho cậu, cậu nói muốn tập trung ôn thi, bây giờ đã nhận được giấy báo trúng tuyển rồi, sao nào? Có muốn suy nghĩ lại lời đề nghị của mình không?"
Bạch Miêu Miêu vội vàng nhìn xung quanh, thấy không có ai, cô ấy mới yên tâm nói: "Để sau đi!"
Tô Ý thấy tuy ngoài miệng cô ấy không đồng ý nhưng thái độ rõ ràng đã dịu đi rất nhiều so với trước đây.
Cô thăm dò hỏi: "Vậy cậu nói xem, cậu thích kiểu người như thế nào, để mình để ý giúp cậu, nhưng mà đợi cũng được, sau này vào đại học biết đâu cậu sẽ tìm được người tâm đầu ý hợp ở đó!"
Nghe vậy, Bạch Miêu Miêu vội vàng xua tay: "Mình không muốn tìm bạn trai ở đại học đâu! Mẹ mình nói, đàn ông càng học cao thì càng nhiều tâm cơ, hơn nữa mình cũng không thích kiểu mọt sách."
Nghe cô ấy nói vậy, Tô Ý không khỏi phì cười.
Nhưng nghĩ lại, cô hiểu ra.
"Không thích đàn ông trí thức vậy thì tìm anh bộ đội được không? Lần trước cậu gặp Tạ Tiểu Quân rồi đấy, bây giờ anh ấy đã lên chức phó đại đội trưởng rồi."
Tô Ý tưởng cô ấy sẽ từ chối, ai ngờ lần này cô ấy lại do dự.
Một lúc sau, cô ấy mới đỏ mặt gật đầu: "Hay là cậu hẹn anh ấy ra ngoài gặp mặt đi? Nhưng mà cậu phải đi cùng mình, nếu không mình ngại lắm."
Nghe vậy, Tô Ý sáng mắt: "Được, yên tâm, tối nay về nhà mình sẽ nói với chồng mình, nói là muốn tổ chức tiệc mừng rủ Tạ Tiểu Quân đi xem phim, được không?"
Bạch Miêu Miêu nghe vậy mới yên tâm gật đầu đồng ý.
……
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-635.html.]
Bên kia.
Vừa ra khỏi cửa, Lâm Thư Thư bước đến chỗ Lâm Lạp Bắc: "Bạn học Lâm, sao cậu lại đứng ở đây?"
Lâm Lạp Bắc nhìn cô ấy, căng thẳng nuốt nước bọt: "Bạn học Thư Thư, bây giờ cậu rảnh không? Tôi có chuyện muốn nói với cậu."
Nhìn thấy vẻ mặt căng thẳng của anh ta, Lâm Thư Thư mơ hồ đoán được anh ta muốn nói gì.
Cô ấy khẽ gật đầu: "Vậy ra chỗ khác nói chuyện đi."
Hai người đi đến một con hẻm nhỏ vắng vẻ.
Sau khi hai người dừng lại, Lâm Lạp Bắc mới chủ động lên tiếng: "Nghe nói cậu đã nhận được giấy báo trúng tuyển rồi, chúc mừng cậu!"
Lâm Thư Thư cũng mỉm cười với anh ta: "Cảm ơn, à đúng rồi, chuyện lần trước tôi vẫn chưa kịp cảm ơn cậu, cảm ơn cậu đã lên tiếng bênh vực tôi "
Lâm Lạp Bắc cười khổ, lắc đầu: "Đó là việc tôi nên làm, tôi chỉ nói sự thật thôi."
"Hơn nữa chuyện lần trước, thật ra tôi nên xin lỗi cậu, tôi không biết bọn họ lại dám làm ra chuyện như vậy, nếu tôi biết...
Thôi bỏ đi, tóm lại rất xin lỗi, suýt nữa nhà tôi đã khiến cậu không thể học đại học."
DTV
Lâm Thư Thư khẽ thở dài: "Tôi biết chuyện này không liên quan gì đến cậu, thật ra tôi cũng không trách cậu, chỉ là..."
Lâm Thư Thư do dự một chút, cuối cùng cũng nói ra: "Bạn học Lâm, cậu còn chưa định xin lỗi Tô Ý, làm hòa với cậu ấy sao?"
Vừa dứt lời, Lâm Lạp Bắc kinh ngạc ngẩng đầu nhìn cô gái trước mặt.
Có lẽ là do trong lòng bất an, càng sợ điều gì thì càng gặp điều đó.
Anh ta không nhịn được hỏi dồn: "Có phải bọn họ đã nói gì với cậu không?"
Lâm Thư Thư lắc đầu, vẻ mặt thất vọng: "Họ không nói bất kỳ điều gì không tốt về cậu, chỉ là...
Thôi bỏ đi, đây là chuyện nhà cậu, tôi không nên xen vào, tôi chỉ cảm thấy cậu làm như vậy, sau này chắc chắn sẽ hối hận.".