Nhìn hai người đang liếc mắt đưa tình, Tô Y liền cười nói: “Thôi được rồi, biết là hai người hiểu nhau, tình cảm bền chặt, mau vào trong đi."
Sau khi hai người đi vào, chỉ còn lại Tô Ý và Lâm Thư Thư ở ngoài cửa.
Chưa kịp để Tô Ý nói gì, Lâm Lạp Bắc ở trong sân đã bước ra: “Thư Thư, cô đến rồi à?"
Lâm Thư Thư khẽ gật đầu, liếc nhìn Tô Ý, chưa kịp nói gì thì Tô Ý đã đẩy cô ấy về phía Lâm Lạp Bắc: “Đi đi, hôm nay mình bận, không có thời gian chăm sóc cho các cậu, các cậu tự vui chơi nhé."
Nói xong, Tô Ý liền vội đi tìm Tô Nhân để giúp đỡ.
Sau khi mọi người vào trong sân, Tần Như Vân và Tào Mạn Lệ đã lén theo dõi Bạch Miêu Miêu và Lâm Thư Thư từ trước liền kéo tay nhau, nói nhỏ: “Mình nói rồi mà, hôm qua thấy hai người họ đi mua sắm quần áo, quà cáp, hóa ra là đã hẹn trước với Tô Ý để đến đây."
Tào Mạn Lệ tò mò nhìn vào trong sân một cái: “Đó là nơi nào vậy? Chưa từng nghe họ nhắc đến."
"Hay là vào xem thử đi? Mình vừa thấy Lâm Lạp Bắc cũng ở bên trong."
Kể từ lần bị mọi người mắng mỏ, cộng thêm cú sốc vì trượt môn, Tần Như Vân đã cố gắng một thời gian, hai người họ cũng miễn cưỡng đạt đủ điểm qua môn.
DTV
Dạo này, Tần Như Vân dần dần kiềm chế được sự hăng hái theo đuổi Lâm Lạp Bắc.
Nhưng khi nhìn thấy mọi người đang vui vẻ trò chuyện trong sân, ngọn lửa nhỏ trong lòng cô ta lại không kìm được mà bùng lên.
"Đi, vào xem thử."
Tần Như Vân và Tào Mạn Lệ lén lút đến cửa, muốn tìm cơ hội lẻn vào trong xem thử.
Khi hai người nghĩ mình đã tìm được cơ hội thích hợp để theo người khác vào thì đột nhiên bị người đứng ở cửa chặn lại.
"Chào các cô, xin vui lòng xuất trình thiệp mời."
Tần Như Vân và Tào Mạn Lệ sững sờ: “Chúng tôi là bạn học của Tô Ý, cô ấy mời chúng tôi đến."
Người đón tiếp ở cửa nhìn hai người một lượt, thấy hai người có vẻ gian xảo, liền kiên quyết nói: “Không có thiệp mời thì không được vào, đây là buổi tiệc riêng, xin mời các cô rời đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-678.html.]
Tào Mạn Lệ vội kéo Tần Như Vân lại: “Chúng tôi thật sự được mời mà, chúng tôi là sinh viên Thanh Bắc."
Nói xong hai người liền đưa thẻ sinh viên ra.
Người kia thấy vậy cũng ngập ngừng một chút: “Xin chờ một lát, tôi đi hỏi cô Tô."
Nói xong định đi vào trong.
Tào Mạn Lệ thấy tình hình không ổn, vội kêu lên: “Không cần đâu, tự nhiên tôi thấy đau bụng chúng tôi sẽ không vào nữa."
Nói rồi nhanh chóng kéo Tần Như Vân chạy đi.
Tần Như Vân thấy không vào được, vẫn có chút không cam lòng: “Cứ đi như vậy sao?"
Tào Mạn Lệ đảo mắt một vòng: “Đi, chúng ta đi ra phía sau xem thử."
Hai người lén lút vòng ra phía sau, tìm một góc khuất, thông qua lan can có thể nhìn rõ tình hình trong sân.
Tần Như Vân nhìn quanh một vòng miệng không nhịn được trầm trồ: “Căn nhà nhỏ này dọn dẹp đẹp thật, vị trí tốt thế này, sao trước đây mình không phát hiện có căn nhà đẹp như vậy, không biết là của nhà ai nhỉ?"
Lúc này Tào Mạn Lệ cũng trợn mắt há hốc mồm, miệng há ra rồi lại ngậm lại: “Chắc chắn không phải của Tô Ý đâu nhỉ? Mình thấy bình thường lúc tan học cô ta đi về nhà cũng không đi hướng này."
Hai người đang cảm thán, đột nhiên thấy bóng dáng của Tô Ý từ trong nhà bước ra.
Bên cạnh còn có một người đàn ông “nhiệt tình” đưa hoa quả cho cô ăn.
Hai người vừa ăn hoa quả vừa cười nói chuyện gì đó, trông rất thân mật.
Đặc biệt là người đàn ông kia, khi nhìn Tô Ý, trên mặt đầy vẻ chiều chuộng.
Tần Như Vân tò mò mở to mắt nhìn: “Người này có phải là chồng của Tô Ý không?"
Tào Mạn Lệ nhìn người đàn ông uốn tóc, mặc áo sơ mi hoa, không nhịn được bĩu môi: “Chắc chắn rồi, chẳng trách bình thường cô ta chưa bao giờ nhắc đến chồng mình, hóa ra là một gã trông bóng bẩy thế này, nhìn cũng chẳng ra làm sao cả."
Tần Như Vân cũng có chút kinh ngạc: “Không ngờ bề ngoài Tô Ý thì nghiêm túc, mà bên trong lại thích kiểu đàn ông phóng túng thế này, chậc chậc."