Nhưng Tào Mạn Lệ thì nhanh chóng cười giải thích: “Nói thật với ông Lý, quan hệ của chúng tôi với họ quả thật không tốt, nhưng nếu ông cần, chúng tôi có thể tìm cách lấy công thức đó, cụ thể lấy như thế nào thì ông không cần lo.”
Ông Lý đối với đề nghị của hai cô gái trước mặt cũng không mấy chắc chắn.
Nhưng nghĩ lại, dù sao mình cũng chẳng thiệt thòi gì, đợi khi họ lấy được công thức rồi tính tiếp.
Thế là ông ta ngập ngừng mở miệng: “Được, chỉ cần các cô có thể lấy được công thức, giá cả có thể thương lượng.”
Dù sao nhà máy của nước Nghê Hồng kia cũng đã hoàn toàn hết hy vọng.
Ngoài mình ra, họ cũng không có chỗ nào khác để bán.
Tuy nhiên, ông Lý vẫn cẩn thận hỏi thêm một câu: “Tại sao các cô lại liều lĩnh lấy công thức đó?”
Tần Như Vân và Tào Mạn Lệ nhìn nhau một cái, cười đáp: “Vừa rồi ông cũng nói rồi mà, quan hệ của chúng tôi không tốt, lý do này vẫn chưa đủ sao?”
Ông Lý cười gượng gạo: “Được rồi, tóm lại là khi chúng tôi có được công thức thì chúng ta sẽ bàn giá cả, còn trước đó thì mong các cô đừng kéo chúng tôi vào ân oán của các cô.”
“Đó là điều đương nhiên.”
Ông Lý nhận được lời hứa của hai người, ngay cả chuyện đi vệ sinh cũng quên mất, vui vẻ chạy về gian hàng.
Ban đầu mấy người họ đang buồn bã bàn bạc xem có nên đổi nghề hay không.
Bây giờ đột nhiên có hy vọng mới, họ không khỏi vui mừng nhảy cẫng lên.
…..
Bên kia.
Sau khi Tần Như Vân và Tào Mạn Lệ đã liên lạc được với người mua liền bắt đầu bàn bạc cách lấy công thức.
Hai người bàn bạc mãi, cuối cùng đồng ý nên bắt đầu từ Liễu Phương Lâm.
Không vì gì khác, mà vì trước đây Liễu Phương Lâm không quá thân thiết với mọi người, lúc trước khi hai người còn ở trong ký túc xá, cô ấy cũng là người ít được chú ý nhất.
Hơn nữa, gia cảnh cô ấy cũng là kém nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-713.html.]
Chỉ riêng chuyện thiếu tiền cũng đủ để cô ấy liều lĩnh rồi.
Tần Như Vân và Tào Mạn Lệ tin chỉ cần giá cả hợp lý, mọi chuyện đều không thành vấn đề.
Thế là hai người lại tiếp tục ẩn nấp sau cây cột bên cạnh nhà vệ sinh, phải mất rất nhiều công sức mới bắt được Liễu Phương Lâm đang đi vệ sinh một mình.
Hai người không nói lời nào liền kéo cô ấy vào một góc.
“Phương Lâm, chúng mình có chuyện muốn bàn với cậu.”
Vì chuyện xảy ra buổi trưa, Liễu Phương Lâm không có thiện cảm gì với hai người.
Nhưng nhìn dáng vẻ lén lút của hai người, cô ấy liền quyết định trước hết nghe họ nói gì đã.
Thấy Liễu Phương Lâm không phản đối mà đi theo, cả hai liền yên tâm hơn nhiều.
Đến góc khuất, Tần Như Vân mới nói ra chuyện muốn cô ấy đi ăn trộm công thức.
Tào Mạn Lệ cũng đứng bên cạnh bổ sung: “Phương Lâm, mình biết cậu là người tốt, nhưng chuyện này sẽ không ảnh hưởng gì đến đám Tô Ý đâu, nhà máy của tỉnh đảo đảm bảo với bọn mình sau khi lấy được công thức họ sẽ chỉ sản xuất và bán ở địa phương, sẽ không ảnh hưởng gì đến Tô Ký cả.”
Tần Như Vân cũng vội vàng phụ họa: “Đúng vậy, hơn nữa đối phương cũng nói giá cả đều có thể thương lượng, sau khi thành công chúng ta chia ba nhé, thế nào? Có một khoản tiền lớn như vậy, cậu sẽ không cần lo lắng về chi phí sinh hoạt trong vài năm tới nữa.”
“Con gái một mình ra ngoài sống không dễ dàng gì, sau này còn nhiều chỗ cần dùng tiền lắm.”
Liễu Phương Lâm giả vờ do dự: “Chuyện lớn như vậy, các cậu cũng phải cho mình chút thời gian suy nghĩ đã chứ.”
Tần Như Vân và Tào Mạn Lệ nhìn nhau, trên mặt đều lộ vẻ nhẹ nhõm.
Xem ra cô ấy đã động lòng rồi, chỉ là lúc này chưa dám hẳn.
Thế là hai người liền đồng ý ngay: “Sáng mai cậu tìm cơ hội đi vệ sinh một mình, lúc đó chúng ta sẽ bàn cụ thể về giá cả, tiện thể chúng mình cũng sẽ đi gặp người của nhà máy ở tỉnh đảo.”
DTV
“Đúng rồi, Phương Lâm, cậu cứ yên tâm, chúng mình đảm bảo không nhắc đến tên cậu trong chuyện này đâu.”
Liễu Phương Lâm do dự gật đầu: “Được, các cậu đi hỏi giá trước đi, sáng mai chúng ta sẽ nói chuyện tiếp.”
Nói xong, cô ấy vội vàng vào nhà vệ sinh.